Giang Yến Lê kích động đứng trong không gian.Trước mặt cậu là một cánh đồng trống trải, phía xa xa là ngọn núi tràn ngập linh khí, nhìn thoáng qua đã thấy linh thảo, linh hoa, linh tuyền, linh quả, thậm chí còn có dã thú...
" Này, cái này....linh khí ở nơi này chỉ trong truyền thuyết thượng cổ mới có đi!"
Linh khí ở các đi thị, gần như đã bị cạn kiệt từ lâu.
Tu sĩ muốn tìm nơi tu luyện thích hợp, đã khó càng thêm khó, đặc biệt là linh tuyền....càng là báu vật vô giá.
Trong không giang này, vậy mà lại có linh tuyền từ trong núi chảy ra xung quanh linh điền.
Lúc trước cậu đọc sách, cứ nghĩ đây chỉ là một dòng suối nhỏ, bây giờ nhìn đến mới phát hiện, đây không phải dòng suối nhỏ, mà là sông nhỏ!
Tô Triệt khai hoang một chỗ, trồng một mảng lớn linh thảo.
Linh thảo được gieo trồng thật tùy ý, chỉ cần gieo hạt giống là cây có thể tự phát triển tốt.
Nhưng Tô Triệt chỉ có một mình nên khai hoang cũng không nhiều, bởi vậy khắp nơi đều có cỏ dại. Nhưng cỏ dại đó bị nhiễm linh khí, dã thú ở đây ăn cỏ dại này, lớn lên rất mập mạp.
Trong sách có miêu tả, nhưng cậu không đọc qua, nên không biết linh điền sẽ là cái dạng này.
Bốn phía nồng đậm linh khí, so với linh điền Giang gia còn nồng đậm hơn gấp trăm lần.
Giang Yến Lê hít vào một ngụm linh khí, trong cơ thể nổ vang một tiếng, huyết mạch sôi trào khắp toàn thân.
Giang Yến Lê kinh ngạc nhìn bàn tay, không thể tin được:" Không đúng! Đây là muốn đột phá!"
Cậu chỉ mới hít vào một ngụm linh khí....
Không kịp nghĩ nhiều, Giang Yến Lê ngồi xếp bằng một bên, không ngừng hấp thu linh khí, dựa theo công pháp trong trí nhớ của nguyên chủ, dẫn linh khí đánh vào các huyệt đạo của cơ thể.
Khi linh khí xông vào các huyệt đạo, Giang Yến Lê cảm thấy đau đớn không nói nên lời.
Bởi vì loại đau đớn này, nguyên chủ vẫn luôn không muốn tu luyện, hắn sợ đau!
Nhưng Giang Yến Lê không sợ, mỗi lần đánh sâu vào huyệt đạo đều giống như dùng dao cùn đâm vào xương vậy.
Quần áo đã ướt hết rồi, nhưng cậu vẫn không bỏ cuộc.
Mỗi lần đánh vào vào huyệt đạo, cậu luôn cảm thấy mình đang đến gần hơn với thành công một bước.
Đặc biệt là Giang Yến Lê cũng từ kí ức nguyên chủ biết được hậu quả của việc thăng cấp thất bại mang đến, không phải tu vi lùi lại thì chính là tầng ngăn cách huyệt đạo sẽ càng kiên cố hơn. Nếu tấn cấp thất bại, lần sau cậu muốn thăng cấp càng khó hơn!
Cho nên cậu chỉ có thể tiếp tục đột phá!
Linh khí không ngừng mãnh liệt tiến vào cơ thể cậu.
Thân thể này là thiên linh căn thuộc tính mộc. Mộc linh khí đối với cậu rất thân thiết, không ngừng tràn vào trong cơ thể cậu.
Giang Yến Lê chỉ hấp thu từng bước một.
Mà ở một nơi cậu không biết, Tư Mặc Hàn vì phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn phát sinh, đã sai người phục chế một sợi dây chuyền giống hệt như vậy, vẽ thêm không ít trận pháp để nó có thể làm theo ý muốn của anh, duy nhất chỉ không có công năng tiến vào không gian linh điền.
" Đem hai người bọn họ nhốt lại, tách ra quản. Ta muốn xem là ai dám đột nhập vào căn cứ của Kì binh áo trắng của chúng ta."
Cho dù là căn cứ tạm thời, không có sự cho phép của anh, nơi này sẽ không ai biết, chỉ có Kì binh áo trắng mới biết,
Tư Mặc Hàn không nghĩ ra trong Kì binh áo trắng lại có kẻ phản bội!
Quân nhân kia gật đầu.
" Chờ chuyện này kết thúc, ngươi ở lại trong không gian linh điền bảo vệ Giang Yến Lê."
Quân nhân tuy khó hiểu, nhưng không hoài nghi mà chào theo quân đội một cách nghiêm trang!