Nghe vậy, Giang Yến Lê cảm thấy có chút xúc động, như có cái gì đó run lên, cậu đột nhiên quên mất mình phải làm gì.Từ nhỏ cậu đã là cô nhi, chưa từng biết cảm giác có người thân như thế nào, nhưng bây giờ lại nhặt được một gia gia, thật giống như đang ở trong trong mơ.
Bây giờ, cậu đã cảm nhận được tình yêu thương của gia gia, có một luồng ấm áp chảy ra khỏi l*иg ngực bao phủ toàn thân khiến cậu cảm thấy vô cùng thoải mái.
Đây có phải cảm giác khi có người thân?
Giang Yến Lê bây giờ mới biết đến có người thân lại là cảm giác này, có thể khiến người ta cảm thấy ấm áp, cảm động.
Cậu nhanh chóng bình tĩnh lại:" Con biết, gia gia. Nhưng gia gia nên kiểm tra lại những điều đó. Con thật sự rất sợ hãi!"
Lần này, Giang Yên Lê trân thành khuyên.
Chỉ cần dụng tâm điều tra, nhất định có thể tra ra được ai là người tung tin Giang lão gia bế quan.
Giang Yến Lê cũng không nghĩ rằng những người tính kế Giang lão gia ở trong thời gian ngắn có thể làm được, khẳng định có người biết trước tin Giang lão gia bế quan đột phá,hoặc là Giang lão gia làm việc không đủ cẩn thận nên để người phát hiện. Lúc này sẽ để cho mọi người tìm được cơ hội
Nếu có thể giải quyết được nguy cơ tiềm ẩn này, Giang gia vẫn sẽ là hoàng đế của thành phố A.
"Yên tâm, ngươi là tôn tử của ta, chuyện của ngươi, cũng chính là chuyện của gia gia. Gia gia sẽ điều tra rõ việc này, bao gồm cả việc của Tôn Bắc Thần".
Giang Yến Lê mỉm cười:" Cảm ơn gia gia".
"Được rồi, trở về nghỉ ngơi thật tốt, đừng suy nghĩ quá nhiều, chờ ngươi tỉnh lại, mọi thứ đều sẽ khôi phục nguyên dạng."
"Khôi phục nguyên dạng?"
" Ừm, tất cả mọi thứ đều sẽ khôi phục nguyên dạng"
Giang Yến Lê cúi đầu, trầm mặc một lát, mới nói:" Vâng"
Khôi phục nguyên dạng, có phải cậu sẽ quay trở lại căn nhà mới mua.
Trả nợ xong, tương lai cậu sẽ có 1 cuộc sống xung túc, biết đâu sẽ tìm được người sẽ chung sống với cậu cả đời.
Nếu tất cả trở lại nguyên dạng, đây chỉ là những lời nói mơ mộng, cậu vẫn sẽ cảm động đi (Ở đây chỉ lời nói cảm động của gia gia nhé)
Không biết vì sao, Giang Yến Lê đột nhiên có chút tiếc nuối.
Cậu trở về phòng, nằm trên giường nhìn căn phòng nguy nga lộng lấy. Cả căn phòng có một làn sương mờ ảo.
Những làn sương này được gọi là Linh khí.
Thì ra thế giới này thật sự có linh khí, tu chân cũng không phải chuyện khó tin.
Đáng tiếc, cậu sắp phải quay về.
Cậu không nghĩ rằng, ngủ một giấc còn có thể trở về (chỗ này hơi mâu thuẫn nhỉ)
Trong đầu Giang Yến Lê có hàng trăm suy nghĩ ngổn ngang, cuối cùng dần trở nên bình tĩnh lại, cậu nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Tần Phong cầm một bản tài liệu, gõ cửa phòng làm việc Giang lão gia
" Vào đi" Bên trong truyền tới một giọng nói, Tần Phong mở cửa bước vào.
" Lão gia, đây là thông tin ngài muốn".
" Ừ" Giang lão gia nhàn nhạt mở miệng, nhận lấy tư liệu trên tay Tần Phong, liếc nhìn đại khái rồi cau mày.
" Chỉ có nhiêu đó?"
" Đúng vậy"
" Tôn Bắc Thần không làm chuyện gì sai trái, sao A Lê lại muốn từ hôn?"
Giang lão gia gắt gao nhìn chằm chằm Tần Phong, Tần Phong chống lại áp lực, mồ hôi rơi tí tách.
" Ha hả, không ngờ lại là ngươi, Tần Phong!"
Tần Phong ngẩng đầu, không thể tin được nhìn về phía Giang lão gia, thấy đối phương tựa hồ như đã biết từ lâu, cúi đầu xuống che đi một tia hàn quang giấu ở dưới đáy mắt, sau lưng hắn cầm một thanh đao độc.
* Chap này mình dịch hơi khó hiểu, mong các bạn thông cảm