Chương 1: Xuyên thư

Người đàn ông trong tấm gương từ trên xuống dưới đẹp đến nghẹt thở. dáng người mảnh mai cân đối, eo thon, một đôi chân dài thẳng tắp... Toàn thân hắn toát lên dáng vẻ anh tuấn mỹ lệ.

Giang Yến Lê khẽ vuốt vuốt khuôn mặt, đây không phải là ta !!!!

Một tiếng rưỡi đã trôi qua kể từ khi hắn tỉnh dậy.

Từ lúc ban đầu mờ mịt , đến sự hoài nghi, và cuối cùng là chấp nhận số phận.

Trời tờ mờ sáng, hắn từ trong giấc ngủ tỉnh lại, nhưng sau khi tỉnh lại hắn lại không muốn thay đổi bản thân, hắn vẫn là một tên lưu manh quyến rũ.( chỗ này mik cũng ko hiểu)

Điều quan trọng nhất là một người đẹp như vậy lại là một người đàn ông.

Những ký ức trong đầu cho hắn biết tình hình hiện tại của mình.

Hắn xuyên vào một tiểu pháo hôi sơ cấp trong sách, cùng tên cùng họ - Giang Yến Lê.

Quyển sách này tên là " Đô Thị Tu Chân Phong Vân " , viết về truyền thống đô thị tu chân, ngược tra vả mặt thăng cấp, cự sảng.

"Đô Thị Tu Chân Phong Vân" kể về nhân vật chính- Tô Triệt, xuất thân trong một gia đình nghèo khó, vất vả vượt qua muôn vàn khó khăn, tìm được người mình yêu, cuối cùng trở thành thần tiên.

Vai chính - Tô Triệt không phải là một thánh mấu cứu vớt thế giới, mà là 1 đóa hắc tâm liên ( hoa sen đen) muốn báo thù. Hắn có lòng tự trọng rất lớn, có thù tất báo, gan lớn quả cảm, có đôi lúc vì mục đích, hắn có thể không từ thủ đoạn. Một đường đánh quái ngược tra đoạt kì ngộ yêu đương.( chém đấy)

Mục tiêu trả thù của nhân vật chính là một trong những sức mạnh bí ẩn nhất trong - Vô Kị Tiên Tôn*.

*Trên wikidich là Vô Cực, nhưng theo bản gg dịch thì lại là Vô Kị, theo phiên âm là Wuji nên mình lấy là Vô Kị Tiên Tôn nhé ^-^

Tuy ngay từ đầu đã biết mục tiêu trả thù, nhưng hắn chưa từng biết thân phận thật sự của đối phương.

Vô Kị Tiên Tôn là người Tô Triệt điều tra nhiều năm, sau khi trải qua theo dõi vị trí bản đồ rèn luyện và truy tung( theo đuổi dấu vết), sau đó Tô Triệt tìm ra được một số manh mối về hắn. Đó là một tên điên đáng sợ, ai cũng muốn gϊếŧ hắn, nhưng không ai có đủ dũng khí và sức mạnh.

Cuối cùng, vai chính ngẫu nhiên phát hiện nơi mà mỗi 10 năm Vô Kị Tiên Tôn lại đến một lần, trở lại nơi sinh ban đầu, Tô Triệt cùng Tôn Bắc Thần lập ra vô số cuộc phục kích, cùng nhau chiến đấu tưởng chết đi sống lại. Cuối cùng cũng gϊếŧ được Vô Kị Tiên Tôn, còn lấy được chiếc nhẫn không gian của hắn. Tài nguyên trong đó có thể tu luyện đến khi phi thăng thành tiên.

Trong truyện không miêu tả nhiều về Vô Kị Tiên Tôn, chỉ biết hắn là một tên biếи ŧɦái điên cuồng, mọi thứ còn lại đặc biệt bí ẩn.Một phần độc giả chờ mong sự trưởng thành, ngược tra của nhân vật chính, còn phần lớn hơn là sự tò mò về thân phận đại phản diện Vô Kị Tiên Tôn. Bởi vậy, ngoại trừ Giang Yến Lê và một số độc giả khác, không ít người mê mẩn lai lịch của Vô Kị Tiên Tôn, muốn tìm ra thân thế thật sự của Vô Kỵ Tiên Tôn, họ còn lập nhóm đi tìm, thái độ giống Holmes*.

* Sherlock Holmes là 1 nhân vật thám tử hư cấu do nhà văn người Anh Arthur Conan Doyle sáng tạo nên.

Trong cốt truyện ban đầu, nhân vật chính bị bắt nạt và sỉ nhục khắp nơi vì xuất thân bần hàn( nghèo khó). Vừa vào học viện, y đã kết thù với "Giang Yến Lê" - người kiêu ngạo và cao quý nhất học viện.

Kể từ đó, Tô Triệt bị đối xử bất công trong Học Viện Tu Chân.

Nhưng Tô Triệt vẫn chưa bởi vậy mà suy sụp, ngược lại đem tất cả chịu đựng, hận ý cũng tích lũy trong lòng. Trong khoảng thời gian này, bàn tay vàng không gian linh dược xuất hiện, kì ngộ không ngừng, Tô Triệt càng trở nên mạnh mẽ. Chỉ trong 1 tháng, Tô Triệt đã đánh bại "Giang Yến Lê" trên đấu trường, khiến y xấu hổ không thôi.

Sau đó, bất kể học sinh của học viện thách đấu như thế nào, Tô Triệt đều có thể đánh bại kẻ đó một cách nhẹ nhàng .

Phẩm chất không chịu thất bại như vậy đã thu hút được sự chú ý của nam chủ Tôn Bắc Thần.

Sau đó, Tôn Bắc Thần nhìn thấu thực lực của Tô Triệt liền quan tâm và đề nghị y tham gia hội đồng kỉ luật của học viện và trở thành thành viên của hội đồng đó.

Nếu cuộc so tài trên đấu trường là một sân chơi, thì cuộc so tài giữa các ban kỷ luật chính là cách để bạn thể hiện sức mạnh thực sự và nâng cao sức mạnh của mình.

Nhân vật chính vừa mới vào ủy ban đương nhiên là người yếu nhất trong số họ.

Tiếp đó lại là một vòng chèn ép mới => ẩn nhẫn => biến cường => nghịch tập....

Ngoài ra còn có sự trả thù bí mật của "Giang Yến Lê".

Đương nhiên, kết quả cuối cùng là: Tô Triệt một lần nữa vươn lên khỏi ủy ban, Giang Yến Lê không trả thù được, còn bị những người khác tẩy chay trầm trọng.

Vì không muốn nhìn thấy "Giang Yến Lê"- con bọ chét cả ngày kêu gào này, Tô Triệt đã hạ quyết tâm phải giải quyết "Giang Yến Lê" nên đã bí mật đi theo để gϊếŧ anh ta, tuy nhiên y không biết rằng "Giang Yến Lê" được vệ sĩ bảo vệ. Tô Triệt suýt chết dưới tay vệ sĩ của "Giang Yến Lê". Chính là Nam Chủ Tôn Bắc Thần xuất hiện cứu hắn, hai người cùng nhau bí mật gϊếŧ chết tên vệ sĩ và "Giang Yến Lê", tưởng đã trốn kỹ nhưng vẫn bị Giang gia phát hiện, sau đó Tô Triệt cùng Tôn Bắc Thần bị Giang gia đuổi gϊếŧ ...

Tôn gia bị đàn áp và bắt làm con tin, Tôn Bắc Thần không có khả năng trở lại Tôn gia, chỉ có thể cùng Tô Triệt chạy trốn.

Hai người dần dần yêu nhau khi trốn thoát khỏi sự truy đuổi của Giang gia.Tô Triệt đã sử dụng không gian linh dược của mình để giúp Nam chủ và bản thân nâng cao tu luyện, chống lại Giang gia, giải cứu người của Tôn gia, và cuối cùng lấy đi mọi thứ của Giang gia, biến chúng thành của mình và thay thế Giang gia.

Tô Triệt trở thành người mạnh nhất thành phố A, người thành phố A cũng không thể thỏa mãn d*c vọng của anh ta nữa, vì vậy anh ta yêu cầu đến một nơi cao cấp hơn, đó là đế đô.

. . .

Mà hiện giờ, hắn đã trở thành nhân vật phản diện đầu tiên trong - Giang Yến Lê.

Là 1 thanh niên có kỉ luật và tuân thủ pháp luật, thật vất vả nhận được một cái chức nhân viên công vụ, cuộc sống cũng không tồi, Giang Yến Lê rất bằng lòng.

Mặc dù rất thích đọc thể loại sảng văn, nhưng hắn vẫn luôn tin vào khoa học và chưa bao giờ nghĩ rằng thứ như xuyên không sẽ tồn tại, nhưng bây giờ nó lại xuất hiện với bản thân anh.

"Thiếu gia, Tôn đại thiếu gia đến rồi."

Đúng lúc này, Giang Yến Lê nghe thấy ngoài cửa có tiếng động.

Thiếu gia Tôn gia???

Không phải là Thiên mệnh Nam Chủ, Tôn Bắc Thần sao?

Hắn tại sao lại đến tìm ta?

Giang Yến Lê cau mày, tìm kiếm ký ức về nguyên chủ trong đầu, nhận ra mình và Tôn Bắc Thần đã đính hôn, hiện tại cốt truyện đã tiến triển đến tình tiết Nam Chủ Tôn Bắc Thần và nhân vật chính Tô Triệt gặp nhau, có hảo cảm với nhau, nguyên chủ cùng Tô Triệt đã tranh chấp rồi.

Lại nghĩ đến cốt truyện của ngày hôm qua, Giang Yến Lê lập tức hiểu được hôm nay Tôn Bắc Thần đến với mình là vì cuộc họp thường niên năm nay của trường. Anh ta muốn dành một chỗ cho nhân vật chính tại buổi dạ hội, để anh ấy có ấn tượng tốt trước nhân vật chính.

Theo diễn biến của cốt truyện, nguyên chủ Giang Yến Lê sẽ không bao giờ đồng ý để Tô Triệt tiến vào buổi dạ hội. Mà làm vị hôn phu của hắn, Tôn Bắc Thần cư nhiên không quan tâm đến cảm giác của hắn mà mời Tô Triệt, chính là muốn tát hắn một cái thật mạnh

Đương nhiên, Giang Yến Lê hiện tại cũng không đồng ý.

Nghĩ đến những cốt truyện ban đầu, Giang Yến Lê không khỏi có chút phiền chán, nói thẳng: " Không có thời gian, không gặp".

Cuối cùng, mặc kệ bản thân ta có đồng ý hay không, Tôn Bắc Thần vẫn sẽ đưa người tới đó.Vì thế, Giang Yến Lê cảm thấy vô cùng không vui, trong lòng chợt nảy ra một ý tưởng, nói: "Còn có, ngươi đi nói với gia gia, ta muốn từ hôn! "

Người hầu choáng váng khi nghe điều này.

Cứ tưởng chuyến đi này thành công tốt đẹp, có thể được thiếu gia khen thưởng, nhưng không ngờ mọi chuyện lại thành như thế này.

Thiếu gia rất thích Tôn Bắc Thần, mỗi lần Tôn Bắc Thần tới hắn đều sẽ vui sướиɠ như chú chim nhỏ chạy như bay ra tiếp đón, nhưng lần này đột nhiên thay đổi, còn nói muốn từ hôn? Người hầu có chút cảm khái. Kỳ lạ, thiếu gia có vẻ không thích Tôn Bắc Thần nữa, lại nói những câu như vậy.

Không thể tin được một người ngày trước còn vui vẻ hẹn hò với Tôn Bắc Thần, hôm nay lại đột nhiên như kẻ thù.

Giang Yến Lê xoay người, nhìn về phía người hầu bất động, cau mày hỏi: "Sao, không nghe thấy ta nói sao?"

Người hầu: "Tôi nghe rồi, tôi nghe rồi, thiếu gia, tôi đi nói với lão gia ngay đây."

Giang Yến Lê gật gật đầu, nói: "Thôi, đi trước đi! Này ... chờ đã, ta tự mình nói! Ngươi đi tiễn khách."

Người hầu cung kính thưa: "Vâng, thưa thiếu gia."

Lúc này, trong phòng khách có một người đang đứng, cao ráo, đẹp trai, đó chính là Tôn Bắc Thần.

Tôn Bắc Thần đợi Giang Yến Lê trong phòng khách, sắc mặt lạnh lùng, từ đầu đến cuối đều không cảm thấy Giang Yến Lê sẽ không đi ra.

Chỉ là hôm nay Giang Yến Lê ra có chút muộn, khiến cho hắn khó tránh khỏi kinh ngạc, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện?

Ánh mắt của Tôn Bắc Thần, không khỏi nhìn về phía lầu hai.

Lúc này, người hầu từ lầu hai bước xuống, nhưng Giang Yến Lê không có ở bên.

Tôn Bắc Thần không thấy bóng dáng của Giang Yến Lê, sắc mặt trở nên tối sầm. "Thiếu gia của ngươi đâu?"

Người hầu: "Chủ nhân nói, hôm nay không có thời gian, Tôn đại thiếu gia, mời trở về!"

"Không có thời gian? Cô không nói cho hắn biết, tôi có chuyện muốn tìm anh ta?" Tôn Bắc Thần hơi tức giận, toàn thân có hơi thở lạnh lẽo, nhìn về phía người hầu.

Người hầu nhao nhao đáp: "Ta đã nói rồi. Nhưng là thiếu gia hôm nay thật sự không rảnh, Tôn đại thiếu gia, mời trở về đi!"

“Hừ, không có thời gian?” Tôn Bắc Thần chế nhạo, tựa hồ vừa nghe được một câu chuyện cười lớn.

Lúc trước Giang Yến Lê nhìn thấy hắn, cho dù là bệnh nặng hắn cũng sẽ mạnh mẽ đi ra gặp, hiện tại lại nói hắn không rảnh sao?

Người hầu rùng mình, thiếu gia và Tôn đại thiếu gia đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao bây giờ hai người đều có chút đáng sợ?

Người hầu nói: “Tôn đại thiếu gia, thiếu gia thật sự nói, không có thời gian gặp ngươi!”

Tôn Bắc Thần tuy rằng cảm thấy thật đáng sợ, nhưng vẫn cần phải ngăn lại, nếu không thiếu gia sẽ sa thải hắn.

Tôn Bắc Thần trầm giọng nói: “Vậy tôi hỏi anh, hắn có bị bệnh không?”. Sau đó, dường như bất lực, nhẹ giọng nói hết sức có thể: “Chỉ khi bị bệnh, hắn mới nói ra những lời tức giận như vậy. Ngươi để cho ta gặp hắn, ta không thể rời đi mà không gặp hắn, chỉ cần ta xác nhận rằng hắn ổn, ta sẽ rời đi. "

Không ốm sớm, không ốm muộn. Cố tình ngay lúc này lại sinh bệnh.

Tôn Bắc Thần nghĩ Giang Yến Lê có phải lại muốn làm cái quỷ gì nữa không? Hôm qua lại khi dễ Tô Triệt, chẳng lẽ hắn còn đang nghĩ cách đối phó với Tô Triệt sao?

Hắn nhất định phải xem hôm nay Giang Yến Lê muốn làm cái gì?

Tô Triệt là người hắn coi trọng, Giang Yến Lê coi thường mặt mũi hắn như vậy, hắn rất khó chịu.

Nhìn thấy Tôn Bắc Thần chuẩn bị đi lên cầu thang, người hầu sửng sốt, lập tức tiến lên ngăn cản, mạnh dạn nói: "Tôn đại thiếu gia, ngươi đi đi! Nếu ngươi không đi, ta chỉ có thể gọi người."

Tôn Bắc Thần sắc mặt lập tức lạnh, hắn đã hạ thủ đến mức này, Giang Yến Lê còn muốn gì nữa?

L*иg ngực Tôn Bắc Thần tràn đầy tức giận, lạnh lùng nói: "Không nhìn thấy hắn, ta sẽ không rời đi!"

"Nhưng..."

Làm sao một người hầu có thể ngăn cản bước chân của Tôn Bắc Thần?

Nhìn thấy Tôn Bắc Thần chuẩn bị bước lên cầu thang, đám người hầu đều thấp thỏm lo lắng.

Đúng lúc này, người hầu nghe thấy một giọng nói già nua như tiếng trời, rốt cuộc cũng yên tâm.

“Ừ, thiếu gia họ Tôn đến rồi à?” Trên lầu một lão giả thần sắc lung linh đi xuống, lão giả chống nạng có xương rắn màu trắng, tuy rằng nhàu nhĩ, nhưng không khó nhìn ra khi còn trẻ hắn là một anh chàng điển trai.

Vừa thấy vậy, Tôn Bắc Thần lập tức lễ phép hô to: "Ông nội."

"Không sao, ngươi và A Lê còn chưa có kết hôn, như vậy không thích hợp."

Tôn Bắc Thần thường gọi như vậy, bởi vì Giang Yến Lê thích. Giang Yến Lê luôn làm cho hắn nghĩ bản thân là người Giang gia .Tôn Bắc Thần không thích, nhưng vì thân phận, hắn vẫn gọi. Bàng cách này hắn và Giang Yên Lê càng trở nên thân thiết hơn .

Cũng bởi vậy, Tôn Bắc Thần nhận được rất nhiều ưu đãi ở Giang gia. Nhưng chỉ qua một đêm, mọi thứ đột nhiên dường như đã thay đổi.

Tôn Bắc Thần vẫn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra?

Đừng nhìn Giang lão gia cường hãn, thần thái tỏa sáng, năm nay đã hơn ba trăm tuổi rồi.

Ông là người mạnh nhất thành phố A, chịu trách nhiệm về mặt tiền và sức mạnh của thành phố A. Lúc đầu, để bảo vệ thành phố A, Giang lão gia đã cùng một người chiến đấu với hàng trăm con quái vật trong căn cứ để chặn vòng vây của chúng. Hành động này đã giải quyết được một cuộc khủng hoảng lớn, nhất cử thành danh, trở thành anh hùng của Thành phố A.

Còn Tôn Bắc Thần năm đó, nếu không phải vì tôn trọng lão anh hùng, không muốn làm lão buồn thì anh sẽ không đồng ý cái hôn ước này.

Ngay từ đầu hắn đã không thích Giang Yến Lê.

Nhưng bây giờ, thái độ của Giang lão gia làm cho hắn có chút lo lắng.* Cá Chết: Nếu bạn nào k hiểu mấy cái xưng hô hắn , y, anh... chỉ ai thì comment phía dưới để mình gắn thêm tên của họ bên cạnh cho các bạn hiểu nhé