Chương 82

Bầy sói am hiểu ẩn núp, bất quá, có la bàn ở đây, căn bản không che giấu được, Tiểu Ngân dựa theo chỉ dẫn của Sở Diệp, suất lĩnh đại quân, hướng tới bầy sói mà gϊếŧ qua, thực mau ong đàn liền cùng bầy sói chính diện giao phong.

“Lệ!” Tiểu Ngân thét dài một tiếng, Ngân Sí Ong đàn phụ họa Tiểu Ngân, phát ra Sóng Âm Công Kích.

Hàng ngàn hàng vạn Ngân Sí Ong ong cùng lúc phát động, đâm thẳng vào linh hồn, âm thanh sắc bén Ong Minh Thanh dẫn tới bầy sói hoảng hốt một chút.

Một đạo thân ảnh tuyết trắng nhảy tới rồi trước mặt bầy lang, một móng vuốt đem đầu lang cắt rớt xuống đất máu chảy đầm đìa Hồn Tinh cũng bị đào ra.

Tiểu Ngân dùng Sóng Âm Công Kích có thể ở khoảnh khắc tập kích thần hồn, mà ong đàn có thể phụ trợ thêm vào Sóng Âm Công Kích làm tác dụng của chiêu thức càng cao hơn, đầu lang trong nháy mắt hoảng hốt, liền cho Tuyết Bảo cơ hội.

Sở Diệp nhìn con sói kia ngã xuống đất, trừng lớn mắt.

Sở Diệp đã sớm biết, lấy thực lực của Tuyết Bảo cùng Tiểu Ngân, xử lý một con lang cấp 5, không tính là việc khó, nhưng Sở Diệp không nghĩ tới, một khi ong đàn liên thủ, có thế trong nháy mắt hạ gục một con hung thú cùng cấp một cách dễ dàng.

Sói đầu đàng vừa chết, bầy sói có chút hỗn loạn, Tuyết Bảo ở bên trong bầy, trái đánh phải né, thực mau lại xử lý được thêm mấy con sói.

“Móng vuốt của Tuyết Bảo, thực sắc bén a!”

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: “Tuyết Bảo cũng thức tỉnh truyền thừa ký ức.”

Sở Diệp gật gật đầu, thầm nghĩ: Rốt cuộc cũng là Thượng phẩm Hồn Thú, chiến lực so với Hồn Thú bình thường càng thêm mạnh hơn mấy phần.

Sói đầu đàng vừa chết, những con sói còn lại thì một mảnh hỗn loạn.

Tiểu Ngân tiếp đón ong đàn đối bầy sói tiến hành vây công, Sở Diệp có chút kinh ngạc phát hiện, ong đàn công kích vào nữa thân dưới của bầy sói, không ít đầu sói bị công kích vào tử huyệt, ngã trên mặt đất quỷ khóc sói gào, thoạt nhìn, thê thảm vô cùng, Sở Diệp có chút ngượng ngùng xoa xoa mặt.

Trong đội ngũ của Tiểu Ngân có hai con Ngân Sí Ong cấp 5, uy lực châm độc của Ngân Sí Ong cấp 5 cũng không tầm thường, một con lang cấp 4 trúng sau khi trúng độc châm, tốc độ chạy trốn cũng giảm mạnh, bị Tuyết Bảo một chưởng chụp nát đầu.

Một ít lang cấp bậc thấp, không cần Tuyết Bảo ra tay, ong đàn trực tiếp giải quyết.

Bầy sói mang thù, Sở Diệp có la bàn chỉ dẫn, đem tất cả sói đàn giải quyết không chừa dù một mầm móng hậu quạn nào.

Lâm Sơ Văn đem tai trái của bầy sói cắt xuống, con sói cấp 5, thì trực tiếp lột lấy da thú.

Châu phủ treo thưởng gϊếŧ chết một con lang cấp một đồng vàng, dù có gϊếŧ chết được sói cấp bậc cao cũng không có thêm khen thưởng, Lâm Sơ Văn không tính toán đem tai của con sói cấp 5 nộp lên trên, cấp 4 cũng không nộp, bọn họ không thiếu mấy cái đồng vàng, cũng muốn không thế rêu rao.

Từ lúc bắt đầu chiến đấu đến bây giờ không đến một nén nhang, bầy sói liền đều đã chết.

Sở Diệp nhìn la bàn, híp híp mắt, nói: “Vương thị huynh muội cùng đã gặp bầy sói.”

Lâm Sơ Văn hướng tới la bàn nhìn qua đi, hắc mặt, nói: “Dựa theo lộ tuyến, bọn họ chắc là muốn xuống núi.”