Chương 75

Thôn trưởng liền nhanh chống liên hệ xong với người của đội Hồn Sư công trình, Sở Diệp cùng người của đội công trình ký kết khế ước, ước định vào trong núi kiến tạo tám buồng ong cở lớn nhưng ở những nơi khác nhau, tổng cộng 300 đồng vàng, Sở Diệp trước thanh toán một trăm đồng vàng coi như tiền đặt cọc.

Khi đôi Hồn Sư công trình vào thôn, không ít người đều chạy đi ra ngoài xem náo nhiệt.

Đội Hồn Sư công trình tổng cộng năm người, đội trưởng đội công trình tên là Ngu Sơn.

Ngu Sơn khế ước là một con Ngàn Đủ Rết cao cở 100 mét, giờ phút này trên người con rết cột hơn mấy ngàn cân gạch đá uy phong lẫm lẫm.

Theo sau con rết là một con Bùn Lầy Thú, Bùn Lầy Thú là một loại Hồn Thú đặc biệt, thức ăn của nó chính là bùn đất, nhổ ra một loại bùn lầy giống như xi măng.

Còn ba người còn lại thì khế ước với Xuyên Sơn Giáp, Thương Hùng, Linh Phong Hầu.

Thôn dân ngày thường rất ít khi nhìn thấy Hồn Sư, một lần liền nhìn thấy năm cái, tức khắc nghị luận sôi nổi.

Ngàn Đủ Rết hình thể quá mức dọa người, trong thôn mấy cái hài tử bị dọa oa oa khóc lớn.

Người của đội công trình không ở trong thôn dừng lại quá lâu, liền trực tiếp đi theo Sở Diệp vào núi.

Trừ bỏ người của đội công trình mặt khác Sở Diệp còn ở trong thôn tìm thêm 10 người tới làm giúp.

Nếu thôn dân đơn độc vào núi thì không an toàn, nhưng là đi theo đội Hồn Sư công trình, thì tính nguy hiểm liền giảm bớt đi phần nào.

Ngàn Đủ Rết thì vận chuyển, Bùn Lầy Thú thì cung cấp bùn lầy, Xuyên Sơn Giáp thì khai nền, Thương Hùng thì khuân vác gạch đá, Linh Phong Hầu thì làm trợ thủ, có mấy chỉ Hồn Sủng làm việc, hiệu suất cực cao.

Không đến bảy ngày, đội công trình liền đem tám gian nhà ở xây xong.

Tiền nào của nấy, người của đội Hồn Sư công trình hàng năm vì một ít đại gia tộc mà giúp đở xây dựng phòng ốc, xây nhà. Nên làm việc rất chuyên nghiệp. Sở Diệp sảng khoái thanh toán ố tiền còn lại, mặt khác tặng đội công trình mười hủ mật ong coi như làm tạ lễ, người của đội công trình thập phần vừa lòng.

Đội Hồn Sư công trình tới mau, đi cũng mau, lại khiến thôn dân nghị luận một phen.

“Hồn Sủng Sư liền lợi hại, có một con rết lớn như vậy hỗ trợ vận chuyển, một lần vài ngàn cân, đều không thấy mệt.”

“Ngươi không thấy con Xuyên Sơn Giáp kia đào đất đâu, phần phật mà đi, chỉ đài vài cái liền đào xong.”

“Bùn Lầy Thú mới lợi hại, nó ăn chính là đất, nhổ ra lại là bùn lầy.”

“Người của đội Hồn Sư công trình thật là lợi hại, bất quá, cũng quý a! Nghe nói lần này Diệp thiếu tốn mấy trăm kim đấy.”

“Tốt như vậy, chỉ làm có mấy ngày, cư nhiên liền phải tốn vài trăm kim tiền công.”

“Một thôn nói các ngươi có giám xây phòng ở trong núi sao? Còn đằng này phòng ở cư nhiên là xây cấp cho ong mật ở, như vậy, nơi đám ong mật đó ở còn tốt hơn so người ở.” Một cái thôn dân chua lòm nói.

“Ngươi cũng không nhìn xem đám ong mật đó có thể kiếm bao nhiêu tiền, Diệp thiếu nếu đã chịu chi lớn như vậy thì cũng nghĩ đến là có thể kiếm trở về.”

-----------------------------------------