Chương 46

Sau khi dàn xếp tốt mọi thứ, Sở Diệp đi vào không gian, xem xét tình huống của những cọng Long Tâm Thảo.

Số Long Tâm Thảo được đưa vào không gian, có gần một nửa đã khô héo.

Long Tâm Thảo tám lá cũng có ba cây khô héo, nhìn thấy số Long Tâm Thảo chết đi, Sở Diệp có chút hụt hẫng.

Bất quá, sau đó Sở Diệp phát hiện, có hai cây Long Tâm Thảo tám lá đã mộc ra mầm lá thứ chín, còn có năm cây Long Tâm Thảo bảy lá biến thành tám lá.

Sở Diệp cong cong khóe miệng, thầm nghĩ: Có nhiều Long Tâm Thảo như vậy chỉ cần có một gốc cây trưởng thành, hắn liền có bạc rồi.

Sở Diệp dựa vào thân cây, không khỏi có chút nhớ tới Lâm Sơ Văn.

Ở thế giới này, vẫn luôn cô độc một mình, bỗng nhiên có thêm một người làm mình vướng bận, Sở Diệp tâm tình không khỏi có chút khác thường.

Ong đàn bên trong có thêm nhiều một ít Ngân Sí Ong có cấp bậc, lại có phấn hoa sung túc, mật ong sản lượng ngày càng tăng lên.

Năm ngày sau, Sở Diệp thu mật lần đầu tổng cộng được 30 hủ mật ong.

Cùng lúc đó, Long Tâm Thảo trong không gian rốt cuộc cũng có một gốc cây mộc ra lá thứ chín.

Sở Diệp quyết định rời đi sơn cốc, đi vào trong thành nhìn thử xem sau.

Phù Dung Trấn so Trúc Khê Trấn lớn hơn rất nhiều, trên phố người đến người đi, thập phần náo nhiệt.

Sở Diệp đem mật ong bán cho một cửa hàng, một vò mật ong giá 3 đồng vàng, tổng cộng được 90 đồng vàng, Sở Diệp thuận tiện đem Long Tâm Thảo chín lá bán đi, Phù Dung Trấn giá dược liệu được trả cao hơn so với Trúc Khê Trấn, Long Tâm Thảo chín lá bán ra 105 đồng vàng.

Thu đồng vàng, Sở Diệp đi hỏi một vòng khắp trấn, kết quả, Phù Dung Trấn cửa hàng tuy nhiều, lại không có tiệm thuốc thôn có Phần Huyết Tử Diệp Thảo, nhưng có một tiệm thuốc nói, một tháng trước có ba cây, nhưng bị người mua rồi, sau khi biết được Sở Diệp thiếu chút nữa hộc máu.

Phần Huyết Tử Diệp Thảo không mua được, Xích Huyết Ngọc thì Sở Diệp mua được một khối, một khối giá 500 đồng vàng, làm Sở Diệp quá sức đau lòng.

Không mua được Phần Huyết Tử Diệp Thảo, nhưng đồng vàng thì vẫn phải kiếm.

Sau khi mua Xích Huyết Ngọc, Sở Diệp lại trở thành kẻ nghèo, không có tiền, dù trước mặt có mấy chục cây Phần Huyết Tử Diệp Thảo thì cũng không có tiền để mà mua.

Trong khoảng thời gian này, Sở Diệp vẫn luôn dặn dò Tiểu Ngân trong lúc thải mật đi vào bên trong sơn cốc tìm một ít dược liệu quý, may mắn là Tiểu Ngân đúng là phát hiện không ít dược liệu không tệ, tuy rằng không phải là loại đặc biệt trân quý, nhưng được cái có không ít dược liệu khác nhau nên số lượng cũng không ít.

Lúc trước Sở Diệp bắt Tiểu Ngân học không ít thông tin về các loại linh thảo, nhờ đó hiệu quả không tệ.

Sau này Tiểu Ngân cùng tiểu hồ ly ra ngoài săn thú Tiểu Ngân lại nhận biết được không ít linh thảo, nên hiểu biết cũng được tăng lên.

Thời điểm Tiểu hồ ly ra ngoài săn thú, gặp được linh thảo đều sẽ đem về cho Lâm Sơ Văn, Lâm Sơ Văn cũng thường xuyên sẽ nói một về một số loại linh thảo cho tiểu hồ ly nhận biết.

Tiểu Ngân thấy tiểu hồ ly biết được nhiều linh thảo như vậy cũng không cam lòng lạc hậu, liền chủ động học tập cách phân biệt linh thảo.

Sở Diệp âm thầm cảm thán, hoàn cảnh học tập thật sự rất quan trọng a! Có người học cùng, Tiểu Ngân đối với việt học cũng dụng tâm hơn.