Chương 6: Thiên Lý Tuyết

Sau khi mua bản đồ xong, Vương Tử Hiên trực tiếp đi đến yêu thú thị trường, đi đường không có phương tiện giao thông thì không được, cho nên, hắn dự định mua một con yêu mã nhất cấp. Có yêu mã thay bước, hắn đi đường sẽ nhàn nhã hơn rất nhiều, hơn nữa còn nhanh hơn.

Yêu thú thị trường bên này rất náo nhiệt, Vương Tử Hiên vừa đi tới, nhìn thấy bên này có rất nhiều quầy hàng san sát nhau, có quầy hàng bày rất nhiều l*иg, có quầy hàng phía sau là chuồng gia súc, trong chuồng nuôi rất nhiều yêu thú.

"Bán Lam Vũ kê! Lam Vũ kê giá rẻ! Mười khối linh thạch một con!"

"Bán Hắc Vĩ thố, hai mươi khối linh thạch một con!"

"Kim Văn quy, Kim Văn quy! Bán lỗ vốn, ba mươi khối linh thạch một con!"

Vương Tử Hiên nghe tiếng rao hàng của tiểu thương, nhìn muôn hình muôn vẻ các loại yêu thú trên mỗi quầy hàng, hắn cảm thấy rất mới lạ. Gà lông màu xanh, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. Còn có con rùa toàn thân mọc đầy vân vàng kia cũng rất thú vị.

Vương Tử Hiên vừa đi, vừa nhìn. Hắn nhìn thấy rất nhiều chủ tiệm đều đang ra sức rao hàng, chiêu mời khách, mà rất nhiều yêu thú nhỏ đều bị nhốt trong l*иg. Yêu thú lớn thì bị nhốt trong chuồng gia súc, yêu thú nhìn qua đều uể oải, rất yên tĩnh.

Vương Tử Hiên đi ngang qua một quầy hàng bán yêu thú con, nhìn thấy trong những cái l*иg kia đều là yêu thú con nhỏ xíu, mỗi con đều mềm mại đáng yêu vô cùng.

Vương Tử Hiên nhìn những nhóc con kia, đột nhiên nghĩ đến, một hồng nhan tri kỷ của nam chính từng tặng cho nam chính một con tuyết hồ con, con tiểu hồ ly kia là cửu vĩ tuyết hồ, huyết mạch rất cao, con tiểu hồ ly kia lập được không ít công lao cho nam chính nam chinh bắc chiến.

Có điều đáng tiếc, cuối cùng vẫn chết.

Đáng tiếc, trong nguyên tác không đề cập đến lai lịch của con cửu vĩ hồ kia, nếu không, hắn ngược lại có thể đi tìm.

Vương Tử Hiên tiếp tục đi về phía trước, đến một quầy hàng bán yêu mã.

Quầy hàng bán yêu mã rất lớn, phía sau quầy hàng có một chuồng gia súc đơn giản, trong chuồng gia súc có hơn ba mươi con yêu mã, những con yêu mã này màu sắc khác nhau, chủng loại không giống nhau, nhưng đều là yêu mã nhất cấp.

Vương Tử Hiên đi tới, đứng bên ngoài chuồng gia súc, cẩn thận xem xét. Ánh mắt lướt qua từng con yêu mã, cuối cùng dừng lại trên người một con bạch mã. Con bạch mã này toàn thân không có một sợi lông tạp, bộ lông trắng như tuyết. Hơn nữa, trên trán nó có một cái sừng. Trông rất giống kỳ lân trong thần thoại phương Tây.

Chủ tiệm nhìn thấy có khách đến, đón Vương Tử Hiên: “Tiểu hữu, muốn mua yêu mã sao?"

Vương Tử Hiên chỉ vào con bạch mã kia: “Chủ tiệm, con kia bán thế nào?"

"Ồ, con kia a, tiểu hữu, ngươi thật sự là có mắt nhìn a! Đó là Thiên Lý Tuyết nổi tiếng, đó thế nhưng là con ngựa tốt có huyết mạch cao quý, một ngày đi ngàn dặm đó!"

Vương Tử Hiên nghe vậy, không khỏi cười. Ước chừng bất kể hắn chọn con nào, chủ tiệm cũng sẽ nói như vậy?

"Con ngựa này ấy à, là cực phẩm a! Ít nhất một ngàn năm trăm linh thạch."

Vương Tử Hiên nhìn vẻ mặt tinh ranh của chủ tiệm, nhíu mày: “Chủ tiệm, đắt quá rồi?"

"Ai da, tiểu hữu, ta đây là buôn bán nhỏ, không kiếm được bao nhiêu linh thạch đâu."

Vương Tử Hiên suy nghĩ một chút: “Một ngàn linh thạch."

"Không được, không được, ngươi trả giá thấp quá, một ngàn bốn trăm năm mươi khối linh thạch."

"Như vậy đi, ta trả một ngàn hai trăm linh thạch, chủ tiệm, nếu ngài bán cho ta, ta mua, ngài nếu không bán cho ta, vậy ta sẽ đi đến quầy hàng khác xem thử."

Chủ tiệm nghe vậy, vẻ mặt khó xử: “Tiểu hữu, chúng ta nhường nhau một bước, một ngàn ba, một ngàn ba trăm khối linh thạch, ngươi thấy thế nào?"

Vương Tử Hiên suy nghĩ một chút: “Nếu là một ngàn ba trăm khối linh thạch, vậy ngài phải tặng cho ta một bộ yên ngựa, thêm hai mươi cân cỏ khô."

Chủ tiệm nghe vậy, có chút dở khóc dở cười: “Được rồi, được rồi, theo ngươi, đều tặng cho ngươi."

"Vậy thì đa tạ chủ tiệm."

Chủ tiệm suy nghĩ một chút, lấy ra một cái túi dưỡng thú từ trong nhẫn trữ vật: “Tiểu hữu, túi dưỡng thú có muốn không? Lúc không cưỡi ngựa, ngươi có thể bỏ nó vào trong túi dưỡng thú. Như vậy sẽ tiện hơn."

Vương Tử Hiên nghe đến túi dưỡng thú hứng thú. Rất nhiều thành thị đều cấm yêu thú vào thành, cho nên, tu sĩ phải cất tọa kỵ của mình vào trong túi dưỡng thú trước khi vào thành. Nếu hắn không có túi dưỡng thú, xác thực không tiện.

"Bán thế nào?"

"Giá của thương hành, túi dưỡng thú thượng phẩm chín ngàn linh thạch, trung phẩm sáu ngàn, hạ phẩm ba ngàn. Ngươi thích loại nào?" Nói xong, chủ tiệm lại lấy ra hai cái túi dưỡng thú, để Vương Tử Hiên lựa chọn.

Vương Tử Hiên nhìn ba cái túi dưỡng thú, cuối cùng chọn túi dưỡng thú hạ phẩm ba ngàn linh thạch. Vương Tử Hiên lấy ra linh thạch giao dịch với chủ tiệm. Chủ tiệm cũng giữ lời hứa, đưa cho Vương Tử Hiên một bộ yên ngựa và hai mươi cân cỏ khô. Còn cẩn thận dạy hắn cách lắp đặt và tháo dỡ yên ngựa.

Vương Tử Hiên liên tục cảm ơn, cất yêu mã vào trong túi dưỡng thú, vui vẻ rời khỏi yêu thú thị trường.