Chương 44: Lại gặp vai chính (2)

Vương Tử Hiên và Tô Lạc đứng ở hàng thứ ba. Đứng ở hàng thứ hai, bên cạnh Vương Tử Hiên là hai nữ tu, dung mạo của hai nữ tu đều rất xinh đẹp. Là một đôi tỷ muội. Lúc này, đang mơ mộng về tương lai.

"Tỷ tỷ, ngươi nói nếu như chúng ta vào được nội môn, chúng ta nên bái vị trưởng lão nào làm sư phụ?"

"Đương nhiên là lục trưởng lão, đan thuật của lục trưởng lão là tốt nhất."

"Ừm, đúng là vậy, nên bái lục trưởng lão làm sư phụ."

Hai nam tu đứng ở hàng thứ tư đều vẻ mặt lo lắng: "Lần này nhất định phải vào Thiên Hồng Tông, nếu không, chúng ta sẽ không còn cơ hội nữa."

"Đúng vậy, mười năm nữa, chúng ta đã hai mươi lăm tuổi rồi, cho nên, lần này nhất định phải vào tông môn."

"Đại ca, ngươi cũng đừng quá lo lắng, chúng ta là dưỡng thú sư a! Không vào được nội môn, còn có thể đến Linh Thú Đường a!"

"Ừm, cũng đúng. Cho dù vào ngoại môn hay là nội môn đều phải vào tông môn."

"Ừm!"

Vương Tử Hiên nhìn đông ngó tây, nghe những tu sĩ khác trò chuyện. Ánh mắt vẫn luôn nhìn dòng người phía sau. Rất nhanh, hắn nhìn thấy nam chính Liễu Hạo Triết, bốn anh em nhà họ Đường, còn có năm anh em nhà họ Tô, mười người hùng hổ đi tới, đứng vào hàng thứ năm.

Nhìn thấy người đến, Vương Tử Hiên lập tức xoay người lại, giả vờ như không nhìn thấy, tiếp tục xếp hàng.

Thời gian lại trôi qua một canh giờ, rốt cuộc, người của Thiên Hồng Tông cũng ra ngoài. Mười vị ngoại môn trưởng lão, hai người một nhóm, ngồi ở phía trước năm hàng. Phía sau mỗi vị ngoại môn trưởng lão, đều có mười đệ tử đi theo. Một trăm đệ tử này là phụ trách duy trì trật tự.

"Bắt đầu khảo hạch, tất cả mọi người im miệng. Xếp hàng cho ngay ngắn."

"Tất cả mọi người đứng ngay ngắn."

Một trăm đệ tử này vừa đi tới, đội ngũ gần ba ngàn người lập tức yên tĩnh như tờ. Tất cả mọi người đều rất tự giác đứng ngay ngắn, nhìn thẳng về phía trước, không dám nói thêm một lời.

Lúc này, những đệ tử đứng ở phía trước, đã bắt đầu tiếp nhận kiểm tra. Trên bàn của trưởng lão có ba khối đá kiểm tra, dùng để kiểm tra tuổi tác, thực lực và linh căn. Đệ tử đạt yêu cầu, được yêu cầu đứng ở phía đông, không đạt yêu cầu đứng ở phía tây.

Rất nhanh, hai bên đông tây đã đứng rất nhiều đệ tử, những đệ tử đứng ở phía đông đều thở phào nhẹ nhõm, còn những đệ tử đứng ở phía tây sắc mặt đều rất khó coi.

Vương Tử Hiên đợi gần một canh giờ, rốt cuộc cũng đến lượt bọn họ. Hàng của bọn họ do hai vị nữ trưởng lão phụ trách kiểm tra. Một vị mặc áo đỏ, dung mạo tinh xảo, xinh đẹp, một vị mặc áo tím, dung mạo hoạt bát, đáng yêu. Dung mạo của hai vị nữ trưởng lão đều rất đẹp, hơn nữa nhìn đều rất trẻ, nhìn chỉ khoảng hai mươi mấy tuổi.

Tô Lạc đứng trước Vương Tử Hiên, cho nên, Tô Lạc tiếp nhận kiểm tra trước.

Nữ trưởng lão áo đỏ nhìn khối đá kiểm tra, hài lòng gật đầu: "Ừm, không tệ, mười sáu tuổi, thực lực cấp hai trung kỳ, hỏa, thủy, mộc tam linh căn, tên là gì?"

"Bẩm báo trưởng lão, ta tên là Tô Lạc."

"Ừm!" Nữ trưởng lão áo đỏ gật đầu, cầm lấy một miếng ngọc bội, sử dụng linh thuật, nhập thông tin kiểm tra của Tô Lạc vào trong ngọc bội, đưa cho Tô Lạc: "Cầm lấy, đến phía đông xếp hàng."

"Vâng, trưởng lão." Tô Lạc nhận lấy ngọc bội, đứng sang một bên. Không đi xa.

Vương Tử Hiên bước lên, bắt đầu tiếp nhận kiểm tra. Lần này người kiểm tra là nữ trưởng lão áo tím.

Nữ trưởng lão áo tím nhìn khối đá kiểm tra, không khỏi nhíu mày: "Mười sáu tuổi, thực lực cấp một hậu kỳ, kim, mộc, thủy, hỏa, thổ ngũ linh căn a?"

"Đúng vậy, trưởng lão." Vương Tử Hiên gật đầu đồng ý.

Nữ trưởng lão áo tím lấy ra một miếng ngọc bội. Hỏi: "Tên là gì?"

"Bẩm báo trưởng lão, ta tên là Vương Tử Hiên."

Nữ trưởng lão áo tím nhập tên và thông tin cá nhân của Vương Tử Hiên vào trong ngọc bội, đưa ngọc bội cho đối phương: "Cầm lấy, đến phía tây xếp hàng."

"Vâng, trưởng lão." Vương Tử Hiên đáp, cầm lấy ngọc bội, liền đi về phía tây.

Tô Lạc và Vương Tử Hiên nhìn nhau, Vương Tử Hiên vẫy tay với hắn, Tô Lạc lúc này mới đi đến phía đông xếp hàng.

Vương Tử Hiên đứng ở phía tây, hàng thứ năm là hàng gần phía tây nhất. Cho nên, nam chính rất nhanh liền nhìn thấy Vương Tử Hiên. Liễu Hạo Triết nhìn thấy Vương Tử Hiên, không khỏi trừng lớn mắt: "Liễu Hiên, là ngươi sao?"

Nghe thấy truyền âm của nam chính, Vương Tử Hiên rất bất đắc dĩ, nhưng mà, hắn vẫn nhìn về phía nam chính: "Hạo Triết, hiện tại ta đang bị kẻ thù truy sát, đã đổi tên thành Vương Tử Hiên. Ngươi đừng truyền âm với ta nữa, tránh liên lụy đến ngươi."

Nghe vậy, nam chính không khỏi nhíu mày: "Kẻ thù nào? Là những kẻ thù của phụ thân ngươi sao?"

"Đúng vậy, bọn họ muốn gϊếŧ ta. Cho nên, ta mới rời khỏi thôn, chính là sợ liên lụy đến ngươi, liên lụy đến những người trong thôn."

"Thì ra là như vậy."

Lúc này, một đệ tử của Thiên Hồng Tông đi tới, đứng bên cạnh Liễu Hạo Triết, nhìn chằm chằm Liễu Hạo Triết: "Làm gì đấy? Xếp hàng cho đàng hoàng, cấm nói chuyện, cấm truyền âm."

"Ồ!" Liễu Hạo Triết gật đầu, không dám truyền âm nữa, vẫn nhìn về phía Vương Tử Hiên.