Chương 05:

"Thanh Nghi, chuyện này không đâu..." Hầu phu nhân sao có thể giao trưởng tử của Tạ Hoài An cho tiểu thϊếp nuôi, đương nhiên là để cho đích mẫu nuôi.

"Ngài có thể làm chủ không?" Hứa Thanh Nghi nhìn Hầu phu nhân, lại nhìn Tạ Hoài An: "Ý của Nhị gia là sao?"

Tạ Hoài An đại khái có thể ổn định Hứa Thanh Nghi trước, sau này lại đổi ý, nhưng hắn ta khinh thường: "Đứa nhỏ của Tấn Vân sẽ không cho ngươi nuôi."

Hứa Thanh Nghi đã gả vào rồi, chính là công khai bắt nạt thì sao chứ?

"Nhìn xem." Giọng điệu Hứa Thanh Nghi sâu kín, vẻ bất lực trên mặt khiến người ta thương tiếc: "Bất kể như thế nào, sau này ta sẽ không có ngày lành."

Mọi người trong Hầu phủ trợn mắt nhìn Tạ Hoài An: "Hoài An, sao ngươi có thể đối xử với Thanh Nghi như vậy?! Nàng mới là chính thê của ngươi!"

Tạ Hoài An liền ngậm miệng không nói lời nào.

"Hoài An, ngươi làm tổ mẫu quá thất vọng rồi!" Lão phu nhân nhìn Tạ Hoài An, ánh mắt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

"Lão phu nhân bớt giận."

Người mở miệng lại là Hứa Thanh Nghi, mọi người lại nhìn về phía nàng.

"Chuyện này còn có một cách giải quyết." Hứa Thanh Nghi dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, nói: "Nếu ta và Nhị gia vô luận như thế nào đều sẽ trở thành một đôi phu thê bất hòa, không bằng không làm phu thê."

Hiện trường xôn xao.

"Hòa ly? Không thể nào, đây là bê bối!" Hầu gia lập tức nói.

"Không phải hòa ly." Hứa Thanh Nghi nói: "Đổi người, con gả cho huynh trưởng của Nhị gia là Tạ thế tử."

Mọi người giật mình, ai cũng trợn tròn mắt.

Cô nương này đang nói cái gì?

Gả cho Tạ thế tử... Tạ Uẩn Chi?

"Hoang đường!" Lão phu nhân dậm quải trượng một cái, nói: "Tình huống của Uẩn Chi là như thế nào, ngươi cũng không phải không biết!"

Nửa năm trước, sau khi Tạ Uẩn Chi từ trên chiến trường bị thương trở về, hôn mê bất tỉnh đến nay.

"Hơn nữa, ngươi và Hoài An đã bái đường thành thân đàng hoàng, thiên hạ đều biết!" Lão phu nhân không đồng ý.

"Không đổi hôn, Nhị gia làm nhục ta như thế, lão phu nhân bảo ta phải xử trí như thế nào?" Hứa Thanh Nghi hỏi.

Lão phu nhân nghẹn họng, đúng, việc này đổi thành ai cũng nuốt không trôi cục tức này.

Nhưng đổi thành người thành thân thật là hoang đường, làm sao giải thích với bên ngoài?

Nghe nói Hứa Thanh Nghi nguyện ý nhường vị trí chính thê, Đỗ Tấn Vân mặc quần áo tử tế đi tới phía sau Tạ Hoài An, kéo kéo quần áo Tạ Hoài An.

Nhưng Tạ Hoài An lại lắc đầu, bởi vì hắn ta hiểu, cho dù không cưới Hứa Thanh Nghi, dựa vào thân phận của Đỗ Tấn Vân, cũng không đảm đương được chính thê của hắn ta.

Cho nên, cưới một chính thê dễ bắt chẹt mới là hành vi sáng suốt.

Tạ Hoài An đã từng cho rằng, Hứa Thanh Nghi chính là người dễ bắt chẹt đó, nhưng bây giờ xem ra... Đối phương còn không an phận hơn so với tưởng tượng của hắn ta. Đáng tiếc vô dụng, loại chuyện dòng dõi Hầu phủ này, sẽ không cho phép xảy ra chuyện đổi người này.

Tạ Hoài An cũng không lo lắng, thừa dịp trưởng bối không chú ý, hắn ta dùng ánh mắt ác ý tràn đầy liếc nhìn Hứa Thanh Nghi một cái, về sau có nữ nhân này chịu đựng.