Chương 4

Khi nảy ra ý tưởng lớn mật như vậy thì lúc đầu Khương Thi còn cảm thấy có chút không ổn, nhưng sau đó lại nghĩ, dù sao mình cũng đã xuyên vào sách rồi thì còn có chuyện gì không thể xảy ra nữa chứ?

Hơn nữa cô cũng đã quyết định sẽ trở thành tác giả tiểu thuyết, vậy nên nhất định sức tưởng tượng và sự quyết đoán của cô phải có trình độ như này, cô đã nghĩ đến chuyện sẽ thuê anh trai nhỏ bên cạnh để làm bạn trai của mình, rồi giúp cô hoàn thành các tình tiết cảm động của nam nữ chính với nhau trong tiểu thuyết.

Cô lấy trong ví ra một quyển sổ nhỏ và một cây bút, đây đã là thói quen cô hình thành sau khi đọc những bài chia sẻ kinh nghiệm của các nhà văn lớn, cô luôn mang theo giấy bút bên người để ghi chép lại các ý tưởng chợt nghĩ ra trong chốc lát.

Quả nhiên đại lão nói cũng không sai, rất nhanh đã phát huy công dụng.

Cô chưa bao giờ cảm thấy đầu óc mình quay cuồng nhanh như vậy, cô nhanh chóng sửa sang lại hợp đồng một cách đơn giản.

Nội dung chính của hợp đồng là bên B sẽ đóng vai bạn trai theo yêu cầu của bên A trong thời gian hợp đồng, bên A sẽ thanh toán ngay trong ngày. Sau khi xác nhận lại số dư trong thẻ ngân hàng một lần nữa, cô cẩn thận ghi nháp giá cả "200 tệ/ngày" xuống phía cuối hợp đồng.

Sau khi kiểm tra lại thêm một lần, cảm thấy mọi chuyện đã ổn thỏa, Khương Thi chờ chàng trai nói điện thoại xong.

Sau khi Lục Kính cúp điện thoại thì phát hiện ở bên cạnh đang có một ánh mắt sáng rực nhìn mình thì nghiêng đầu nhìn, cô gái ngồi ở bên cạnh đang dùng một ánh mắt nóng bỏng để nhìn anh, trong tay cầm một cây bút và một quyển sổ nhỏ.

Anh đã quá quen với loại tình huống này, anh đưa tay ra để cầm lấy cây bút và quyển sổ nhỏ nhưng cũng không nhìn vào mà trực tiếp lật sang một trang mới, sau đó thì ký tên soàn soạt bằng vài nét rồi trả lại cho cô.

Giấy bút trên tay bị anh giật đi rồi trả lại chỉ trong vài giây, lúc đó Khương Thi cúi đầu nhìn xuống quyển sổ thì thấy nét chữ nguệch ngoạc và trừu tượng đến nỗi cô hoàn toàn không nhận ra được là anh đang viết gì.

Khi cô ngẩng đầu lên thì chàng trai đã quay đi, nên cô cất tiếng gọi: "Chờ một chút."

Lục Kính quay đầu lại nhìn cô, tạm dừng hai giây, rồi dường như bất đắc dĩ mà thở dài, sau đó thì điều chỉnh tư thế thật tốt, nói với cô rằng: "Cô chỉ có thể chụp một tấm thôi."

Anh còn muốn cô chụp ảnh cho anh?

Người này thật kỳ lạ.

Khương Thi thầm nghi hoặc, nhưng tay nhanh chóng phản ứng lại, sợ người nọ sẽ chạy mất nên lập tức cầm cầm bút và quyển sổ vào một tay, rồi lấy điện thoại ra mà nhanh chóng chụp ảnh cho chàng trai.



Sau khi kiểm tra hết ảnh chụp, quả nhiên đẹp trai có khác, chụp bậy chụp bạ cũng có thể có được tấm ảnh mang phong cách đường phố, tùy ý, tự nhiên lại tràn ngập mới mẻ, cô giơ điện thoại cho đối phương xem, còn khen một câu: "Nhìn nè, đẹp lắm."

Lục Kính nhìn những bức ảnh được cô đưa qua thì cảm thấy kỳ lạ, không phải người hâm mộ này muốn chụp ảnh chung với anh hay sao?

"Anh trai nhỏ xem thử nè." Sau khi tự giác hoàn thành yêu cầu của đối phương thì Khương Thi chỉ vào quyển sổ trong tay anh, ý kêu anh mở ra lại trang trước.

Sau khoảng chừng nửa tiếng, Lục Kính ngẩng đầu lên: "... Cô muốn tôi làm bạn trai của cô?"

Khương Thi gật gật đầu, cuối cùng còn thân thiết mà chỉ vào giá: "Thật ra là tôi muốn anh đóng vai làm bạn trai của tôi, tôi sẽ trả thù lao cho anh, tôi cam đoan sẽ phát huy hết khả năng diễn xuất của anh."

Đôi mắt trong veo sáng ngời chớp chớp, lòng tràn đầy mong đợi.

Lục Kính khẽ nhíu mày, nhìn vẻ mặt mong chờ của cô gái mà tâm tình trở nên phức tạp.

Sau khi ra mắt nhiều năm, đây không phải là lần đầu tiên anh gặp một người hâm mộ muốn yêu đương với thần tượng, nhưng đây lại là lần đầu tiên anh gặp phải một người hâm mộ có suy nghĩ như vậy. Thoạt nhìn trông cô có vẻ vẫn còn nhỏ, ánh mắt cũng rất ngây thơ, giống như là thật sự không biết đến anh, vậy mà còn muốn tiêu tiền để yêu đương với anh.

Khương Thi cảm thấy sau khi đọc xong bản hợp đồng thì chàng trai lại nhìn cô bằng ánh mắt khoan dung và buồn rầu, còn có hai phần khó hiểu... Là từ ái, giống như một người bố đang nhìn đứa nhỏ cố tình gây sự vì muốn có một món đồ chơi mới, cũng vừa giống một thanh niên ngay thẳng gặp được một cô gái lêu lổng đang sa ngã, còn có vài phần đau lòng.

Đối phương đưa lại quyển sổ nhỏ và bút cho cô, rồi cười với cô một nụ cười thật tươi, rộng lượng và thản nhiên: "Tôi không cần tiền của cô, cũng sẽ không làm bạn trai của cô, cầm tiền này mà đi học cho thật tốt, đối xử với bản thân tốt một chút."

Lời từ chối cũng nằm trong dự đoán của cô, nữ chính trong phim cũng từng từ chối nam chính một lần, cuối cùng khi bước đến đường cùng thì mới gia hạn hợp đồng, quả nhiên có thể dựa vào tình tiết kịch tính trong truyện.

Khương Thi không hề cảm thấy thất vọng, nhanh chóng dùng bút viết gì đó vào sổ, sau đó xé ra rồi nhét vào tay chàng trai: "Tôi tên là Khương Thi, nếu anh thay đổi quyết định thì có thể liên hệ với tôi bất cứ lúc nào."

Nói xong thì cô xoay người bỏ chạy, giống như là sợ anh lại từ chối nữa vậy.

Lục Kính mở tờ giấy ghi thông tin liên lạc ra, khóe miệng hiện lên một chút bất đắc dĩ, năm ngón tay siết chặt lại, vo tròn tờ giấy kia lại rồi thuận tay ném vào thùng rác bên cạnh, sau đó thì xoay người để đi về hướng ngược lại.