Chương 9

[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca

EDIT: Thiên Giai

BETA: Thiên Giai

NGUỒN CONVERT: Wikidịch

CHƯƠNG 9

Truyện được đăng trên truyenhdt.com SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.

https://www.facebook.com/x2Qing/

https://www.wattpad.com/story/261358286-edit-%C4%91am-m%E1%BB%B9-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca

Cầu vote ạ 💕💕💕

- ------------------------------------------------------

Tiệc mừng thọ của Chu Tân Phong, vậy mà còn chưa tổ chức xong, buổi tối hôm nay còn có một bữa tiệc.

Bất quá cũng không giống ngày hôm qua chính là, ngày hôm qua mời khách tương đối nhiều, hôm nay mời, hoặc là nhân vật lớn, hoặc là chí thân, nói trắng ra, đây là tụ hội riêng tư của một vòng hào môn nhỏ hẹp, có thể tham gia cũng là một loại vinh hạnh, nơi tổ chức cũng không phải là khách sạn, mà là nhà lớn của Chu Tân Phong.

Nhà của Chu Tân Phong ở ngoại thành Nam Thành, không giống phong cách Châu Âu Chu gia đại trạch, nhà Chu Tân Phong là phong cách Minh Thanh, trước sau hai cái hoa viên, hoa viên sâu rộng, hoa mộc cũng cao lớn phức tạp, bởi vì tháng tư xuân ấm, tất cả đều là hương khí ngọt ngào, sau vườn hoa lờ mờ thấy một dãy dinh thự ngói đen tường bạch, đèn đuốc sáng trưng, bên ngoài mấy nhân viên tạp vụ đang qua lại tấp nập.

Tới rồi nơi đó Tiếu Dao liền phát hiện, đang ngồi ở đây không phải chỉ có quan viên quan trọng ở Nam Thành, còn có đại nhân vật giới thương trường, có vài người Tiếu Dao đã nhìn thấy qua ở trên đài truyền hình. Người Triệu gia lúc này đây chỉ tới một người là Triệu Lê Hoa...... ý đồ của Chu thái thái khi mời cô ấy không nói cũng hiểu.

Tiệc tùng của Trung Quốc văn hóa bác đại tinh thâm, các đại lão tụ hội, càng tùy ý náo nhiệt, các kiểu nhân vật đều không thể thiếu, có quan chức giao thiệp chuyên nghiệp, có chuyện làm sinh động không khí, có già có trẻ, có nam có nữ, người nhiệt tình tự nhiên cũng ít không được...... Xã hội thượng lưu và vòng văn hóa tụ hội giống nhau, đều có chút văn nghệ diễn xuất. Hôm nay, có một ca sĩ trứ danh gọi là Đàm Oánh, hát một khúc chủ đề kịch khúc nổi tiếng năm nay của CCTV《 Lục Lạc 》.

"Đưa chiến hữu,

Đạp hành trình.

Yên lặng vô ngữ hai mắt nước mắt,

Bên tai vang lên lục lạc thanh."

" Đưa chiến hữu

Đạp hành trình

Yên lặng không lời rơi nước mắt

Bên tai vang lên tiếng lục lạc"

Tiếu Dao bình sinh lần đầu tiên chính mắt nhìn thấy cái gọi là ca sĩ, giọng hát đẹp đẽ thanh thoát, mượt mà trong suốt, hiện trường nghe tới cực kỳ hưởng thụ. Đàm Oánh lão sư giơ tay nhấc chân đều là khí chất nghệ thuật gia, ưu nhã lại thong dong, hát lên cảm tình dạt dào, lại không chút nào quá sức, hát xong rồi Tiếu Dao không nhịn được kích động mà vỗ tay.

Không khí náo nhiệt lên, đại gia mỗi người tự hiện thần thông, có ca hát, có đàn dương cầm, tiếng cười cùng vỗ tay không ngừng, cũng không biết là ai ồn ào một câu: "Hải Vinh, tôi nghe nói vị kia nhà cậu là người của Mẫu Đơn hí khúc xã, nếu không cũng hát một đoạn, chúc thọ Chu lão?"

Có người tên Lưu Quân cười nói: "Tôi nghe nói còn là đệ tử quan môn của Thẩm Tinh Chi lão."

Vừa nghe nói là đồ đệ của Thẩm Tinh Chi, những người khác cũng đều ồn ào lên. Tiếu Dao quẫn bách mà nói: "Tôi hát không tốt, không hay......"

"Em ấy đến giả thượng mới có thể hát, hôm nay không hát được." Chu Hải Vinh thế cậu giải vây.

Lưu quân nói: "Liền tùy tiện lên giọng hát hai câu, đồ đệ Thẩm lão sư, khẳng định không sai được!"

Kết quả Chu Tân Phong cũng mở miệng, nói: "Chú chính là fans trung thành của Thẩm Tinh Chi lão sư chỉ cần là kịch của ông ấy chú đều xem, hôm nay vốn dĩ cũng mời, kết quả ông ấy ở nơi khác, không kịp trở lại, cũng không nghe nói cậu là đồ đệ của ông ấy."

"Chu lão cũng đã lên tiếng, không cho cái mặt mũi sao?"

Một phòng nam nhân uống xong rượu, trên mặt đều có chút sắc rượu, Tiếu Dao cảm thấy vô cùng xấu hổ, sắc mặt đỏ bừng mà nhìn nhìn Chu Hải Vinh, hiển nhiên Chu Hải Vinh cũng có chút hoảng loạn, liền nhìn thoáng qua đại ca hắn.

Kết quả Chu Hải Quyền chỉ hơi hơi nghiêng đầu, cùng một lão tổng bên người nói chuyện, giống như căn bản cũng chưa chú ý tới bọn họ bên này đã xảy ra chuyện gì.

"Bọn họ hát tuồng, đều đến khi mở giọng mới có thể hát, hôm nay lại uống nhiều rượu như vậy, ngài cũng đừng khó xử hắn." Triệu Lê Hoa thay hắn giải vây nói.

"Đều là người một nhà, hát hay không hay đều không sao cả, chủ yếu là tạo cái náo nhiệt, chúc thọ cho Chu lão, Đàm Oánh vừa rồi không phải hát rồi sao."

"Tôi sao có thể so sánh với Đàm lão sư," Tiếu Dao nói, "Hôm nay là ngày lành của Chu lão gia, tôi thật sự không dám bêu xấu."

Đều là một đám nam nhân có quyền thế, đại khái được người khen tặng nịnh hót quá, lại gặp phải Tiếu Dao không hiểu ý tứ, đều cười có chút miễn cưỡng. Những người đang ngồi đây, mỗi người đều là có uy tín danh dự, tuổi cũng đều không nhỏ, Tiếu Dao không hát hai câu, chẳng lẽ còn muốn cho bọn họ hát?

Tiệc tư nhân, sẽ hát tuồng, xướng hai câu, kỳ thật cũng không thể nói chính là lấy đối phương làm niềm vui, hạ thấp đối phương, chính là tìm náo nhiệt. Đàm Oánh là chị em Chu thái thái, bà vừa rồi hiến xướng, hoàn toàn chính là vì nể mặt mũi một đám người quen cũ mới hát. Tiếu Dao là người trẻ tuổi hai mươi mấy tuổi, lại vừa lúc là hát tuồng, hát hai câu, bọn họ cảm thấy không có gì không thỏa đáng. cháu gái Chu Tân Phong mới vừa còn diễn tấu một khúc.

Tiếu Dao không có cách nào, đứng lên hát hai câu 《 Du Viên Kinh Mộng 》, thanh âm giòn,hơi thở không xong, vừa nghe chính là kiến thức căn bản không ổn, mấy vị tính khí lớn đều ngã phá mắt kính, không nghĩ tới ngón giọng của cậu lại kém như vậy.

Chu Tân Phong cũng có chút xấu hổ, Tiếu Dao nói sao cũng là người Chu gia bọn họ, ông nguyên bản là muốn nâng đỡ một chút, không nghĩ tới thế nhưng làm cho không khí trở nên gượng gạo.

Tiếu Dao một bên xướng một bên nghĩ, ai bảo các người một hai phải ép tôi hát. Nghĩ như vậy, ngược lại có một loại cảm giác thống khoái, hát càng tùy ý, ê ê a a cứ như gọi hồn, lúc hát xong, mọi người ngây người, chỉ có Chu Hải Vinh vỗ tay nói: "Hay!"

Mọi người lúc này mới nhớ tới vỗ tay, rải rác vài tiếng "Bạch bạch bạch" vang lên, Lưu Quân vừa rồi cổ động Tiếu Dao hát tuồng ho khan hai tiếng, nói: "Tuồng hát này a, chỉ là khai giọng, chờ về sau Tiểu Tiếu chính thức diễn xuất, các vị nhất định phải đến ủng hộ."

Tiếu Dao ngồi xuống uống nước miếng, sắc mặt đỏ bừng, Chu Hải Vinh cười sờ sờ tay cậu một chút, hiển nhiên tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, Chu Hải Vinh đã mất đi khả năng phán đoán cơ bản.

Cơm nước xong mọi người nói chuyện phiếm, Chu thái thái liền thử thăm dò hỏi Tiếu Dao cái này cái kia, không hỏi không biết, vừa hỏi dọa nhảy dựng, hỏi cậu biết chơi nhạc cụ gì không? Không biết.

Biết vẽ tranh sao? Không biết.

Học đại học gì? Chưa tốt nghiệp cấp 3 đã ra ngoài kiếm ăn.

Cha mẹ là làm gì? Cha mẹ đã qua đời.

Ngày thường có hay không cái gì yêu thích a, có thể cùng nhau đi ra ngoài chơi? Không có gì đặc biệt yêu thích.

Chu thái thái liền rất giật mình phát hiện, Tiếu Dao trừ bỏ lớn lên đẹp, không có sở trường, nguyên lai là một bình hoa không có gia thế, không có tài nghệ, công việc vốn là hát tuồng, lại còn hát thành kiểu quỷ quái kia.

Chu Hải Vinh này, từ nhỏ đã không đáng tin cậy, lại không nghĩ rằng hắn lại không đáng tin cậy như vậy. Hôn nhân đại sự há lại như trò đùa!

Chu thái thái rất phát sầu, buổi tối tẩy trang xong, ngồi ở đầu giường bôi mỹ phẩm dưỡng da, một bên xoa nắn văn cổ một bên nói với Chu Tân Phong: "Hải Quyền tuổi lớn như vậy còn không tìm bạn gái, Hải Vinh càng không đáng tin, xem hắn tìm đối tượng là người nào, liền chỉ có một khuôn mặt đẹp," bà xoay người lại nói, "Em hôm nay nghe Lưu thái thái nói, cậu ta trước kia còn cùng Trần Gia Khang gì đó qua lại đâu, như thế nào lại loạn như vậy."

Chu Tân Phong buông di động, lấy kính viễn thị nói: "Loạn không loạn, không phải chuyện chúng ta nhọc lòng. Em quan tâm một chút là được, bằng không bàn tay quá dài, người bên ngoài ngược lại cảm thấy chúng ta xen vào việc người khác."

Hai nhà bọn họ tuy rằng xem như họ hàng gần, nhưng quan hệ không tính là thân mật, nói xa lạ cũng không tính là xa lạ, ngày thường lui tới cũng không nhiều. Lúc này đây Chu Tân Phong qua đại thọ 60, nói trước là bên kia huynh đệ tỷ muội mấy người đều tới, kết quả chỉ có hai anh em Chu Hải Vinh và Chu Hải Quyền, còn lại ba người cũng chưa xuất hiện, chỉ nhờ tặng thọ lễ. Chỉ là Chu Tân Phong nào hiếm lạ thọ lễ cái gì, nói trắng ra là, ông có cái địa vị, tuổi tác này, muốn nhất chính là người khác kính yêu, ông đối với mấy người Chu gia này, nhiều ít có vài câu oán hận.

"Không được, lão nhị nhà bọn họ đã thành cái dạng này, hôn sự của Hải Quyền cũng không thể sai lầm," bà vỗ vỗ cổ nói, "Một bút không viết ra được hai chữ Chu, con dâu nhà bọn họ cưới quá kém, liên quan chúng ta mặt mũi cũng khó coi nha, huống chi ta vừa mới đáp ứng Triệu thái thái, muốn tác hợp Hải Quyền và Lê Hoa nhà bà ấy."

Đề tài lại chuyển qua Triệu gia, Chu thái thái liền đem chuyện của hai vợ chồng Triệu Tuân nói Chu Tân Phong: "Con dâu kia của bọn họ cũng là làm quá đáng, thế nhưng muốn ly hôn với Triệu Tuân, muốn tự mình đem theo con gái xuất ngoại. Em thấy cô ta là cảm thấy mất mặt, ở Nam Thành không nổi nữa. Anh nói xem đầu óc cô ta nghĩ như thế nào, lúc trước như thế nào lại nghĩ tới một chiêu trộm long tráo phượng này. Nhưng thật ra đáng tiếc tôn tử bảo bối nhà bọn họ, cũng không biết tới một nhà khác sống thế nào, cũng giống như nhà anh là họ Chu, chỉ là gia cảnh không tốt lắm......"

Chu thái thái quay đầu nhìn chồng mình, Chu Tân Phong đã mơ màng sắp ngủ.

Ông ấy đối với chuyện linh tinh này đó của hào môn từ trước đến nay không có hứng thú.

Chu thái thái bĩu môi, nhìn nhìn chính mình trong gương, mỹ phẩm dưỡng da bôi nhiều như vậy, cổ văn vẫn là càng ngày càng thâm, nữ nhân quý giá nhất quả nhiên chính là thanh xuân, khi đã qua đi, tốn kém nhiều tiền đi bảo dưỡng, cũng không trở về được.

Bất quá mặc kệ hiệu quả được không, sản phẩm bảo dưỡng vẫn là cần tiếp tục mua, không riêng muốn mua, còn cần thoa nắn. Cũng may bà là nữ nhân, làm mấy thứ này đều bình thường.

Tiếu Dao liền không có may mắn như vậy.

Tiếu Dao nguyên tác, giả thiết là thuần thụ, còn là một tiểu thụ kiêu ngạo, cậu biết chuyển biến nhân sinh chính mình hoàn toàn dựa vào bề ngoài này, bởi vậy trừ bỏ mặc quần áo trang điểm, sản phẩm bảo vệ làm đẹp da cũng đặc biệt chú ý. Nếu nói ngâm mình chỉ là vì câu dẫn Chu Hải Vinh, chăm sóc da chỉ thuần túy là xuất phát từsở thích cá nhân.

Lúc cậu vẫn là Trần Ngộ, bởi vì trời sinh làn da không tồi, thậm chí liền sữa rửa mặt cũng chưa dùng qua, rửa mặt bằng nước trong da vẫn cứ trơn bóng tinh tế, lúc mới vừa xuyên qua, cậu đối mặt với một bàn chai lọ vại bình mỹ phẩm dưỡng da của Tiếu Dao, thực sự giật mình một phen, mẹ cậu cũng chưa dùng nhiều bảo dưỡng phẩm như vậy.

Bất quá nếu cho rằng kiều nộn thụ chỉ là đắp đắp mặt nạ, bôi bôi mỹ phẩm, vậy là sai rồi. Tiếu Dao bảo dưỡng không chỉ có riêng là gương mặt kia, mà là toàn thân các nơi đều không bỏ qua, dùng đồ vật, bao gồm các loại kem dưỡng thân thể, dưỡng tay, dưỡng chân, còn có...... Mặt nạ dưỡng mông cùng với sản phẩm làm trắng toàn thân.

Cậu lần đầu tiên nghe nói đồ vật như mặt nạ dưỡng mông, thật sự mở rộng tầm mắt, làm cậu giật mình nhất chính là, này cư nhiên không phải tác giả ác thú bịa đặt, mà là chân chân thật thật có, trên mạng một lục soát, liền xuất hiện "Có một loại đồ vật gọi là mặt nạ dưỡng mông, tiểu thịt tươi lớn lên đẹp mắt đều đang đắp".

Nghiêm trang mà nói hươu nói vượn!

Lại tìm kiếm sản phẩm làm trắng toàn thân.......

"Nở rộ làn da của bạn, khiến người ấy yêu bạn lâu một chút!"

Phốc! Một ngụm máu bị buộc phun ra!

- --------------------------------------------

QUAY LẠI RỒI ĐÂY Ạ!!!! CẢM ƠN CHÂN THÀNH VỚI TỪNG SỰ CHỜ ĐỢI -----TGiai