Chương 6

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

EDIT: Thiên Giai

BETA: Thiên Giai

NGUỒN CONVERT: Wikidịch

CHƯƠNG 6

Truyện được đăng trên truyenhdt.com SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.

- ------------------------------------------------------

Thật ra ủng hộ việc Chu Hải Quyền qua lại cùng Triệu Lê Hoa, không chỉ một người là dì Vương, còn có những trưởng bối khác của Chu gia.

Chu gia là hào môn thế gia ở Nam Thành, nhà lớn nghiệp lớn, con cháu đông đảo, tự nhiên không chỉ có mấy huynh đệ bọn họ, tuy không có họ hàng gần, người lớn trong tộc lại có mấy người, trong đó qua lại tương đối gần, chính là Chú ba của bọn họ Chu Tân Phong.

Chu Tân Phong là anh họ bên nội của cha Chu, năm nay cũng 60 tuổi, vợ ông ngày thường trừ đánh mạt chược, đi làm đẹp, sở thích lớn nhất chính là thu xếp chuyện chung thân cho con cháu. Đặc biệt là ba anh em Chu Hải Vinh bọn họ, bà vô cùng quan tâm.

Chu thái thái rất buồn bực: "Trong số con cháu Chu gia chúng ta, Hải Quyền là người có tiền đồ nhất, luận diện mạo nó tuy rằng không bằng lão nhị nhà họ, nhưng cũng là một đại soái ca, gia thế lại tốt, đời tư cá nhân cũng sạch sẽ, ngược lại thế mà vẫn chưa có đối tượng?"

Bà Chu và bà Triệu quan hệ rất tốt, thường đánh mạt chược cùng nhau, đối với nhân phẩm của Triệu Lê Hoa cũng biết rõ trong lòng, bà cảm thấy mặc kệ là tướng mạo hay gia thế, hoặc tính cách, Triệu Lê Hoa với Chu Hải Quyền đều là trời sinh một đôi, hai người lúc học cấp 2 còn là cùng một trường.

Đại khái tính cách hai người đều khá lạnh nhạt, cần người khác giúp đốt thêm ít lửa.

Chu thái thái chính vì nghĩ như vậy, nên rất nhiệt tình mà làm bà mối cho họ, sắp đến đại thọ 60 tuổi của Chu Tân Phong, trong nhà chuẩn bị làm lớn một chút, bà từ sớm đã gửi thiệp mời cho Chu Hải Quyền, còn thông báo cho mẹ Triệu Lê Hoa một tiếng, muốn Triệu Lê Hoa ngày đó phải trang điểm đẹp một tí.

Chu gia ở Nam Thành rất có uy vọng, bởi vậy sinh nhật này của Chu Tân Phong cũng rất có khí thế, nhân vật có uy tín danh dự ở Nam Thành trên cơ bản tất cả đều sẽ đến. Chu Hải Vinh tính toán sẽ cùng Tiếu Dao tham dự.

Chuyện này thật là có chút ngoài ý muốn, bởi vì trong nguyên tác của《 Hào Môn Nam Tức 》 cũng không có kể. Đại khái trong tiệc mừng thọ này, Chu Hải Vinh và Tiếu Dao cũng không có phát sinh chuyện gì đáng nhắc tới. Nếu trong tiểu thuyết không có, Tiếu Dao cũng không quá muốn đi, cậu thích yên tĩnh, cũng không thích nơi đông người, đặc biệt là hào môn, thị phi nhiều, những người đó cậu cũng không quen biết. Thân phận của cậu cũng không có gì quang vinh lắm.

Nhưng Chu Hải Vinh lại thuộc về loại người một khi yêu ai, hận không thể để toàn thế giới đều biết hắn yêu người này, hắn cảm thấy Tiếu Dao là một bảo vật hiếm có, hắn muốn cho mọi người xem: "Lần này nhiều người, trên cơ bản nếu cùng nhà chúng ta có chút lui tới đều sẽ đi, em tham dự, mọi người cũng sớm chút biết quan hệ của chúng ta, lúc mọi người đều biết đến chuyện chúng ta rồi, anh cả cũng không thể nói gì nữa."

"Đây là muốn...... qua mặt anh ấy?"

Chu Hải Vinh nói: "Anh muốn dẫn ai đi liền dẫn ai đi, vốn dĩ không cần hỏi anh ấy."

Tiếu Dao nghĩ thầm, cái này hay, phỏng chừng Chu Hải Quyền lại sẽ tưởng do cậu khuyến khích, càng chán ghét cậu hơn.

Chu Hải Vinh rất hưng phấn đối với việc có thể công khai quan điểm, từ sớm đã lôi kéo cậu đi đo ni may áo, đặt cho cậu một bộ âu phục cao cấp, âu phục cắt may khéo léo, mặc vào rất vừa người. Người đẹp, chính là tùy tiện khoác một mảnh vải cũng rất đẹp, Chu Hải Vinh là hạ quyết tâm muốn để cậu khiến tất cả mọi người đều bị cậu kinh diễm,trầm trồ.

Bất quá Chu Hải Quyền tựa hồ đã đoán trước được chuyện này, có một hôm lúc ăn cơm chiều đã hỏi Chu Hải Vinh: "Lần này đi sinh nhật chú Ba, cậu dẫn ai đi?"

Tiếu Dao đang vụng về mà luyện tập dùng dao nĩa, nghe vậy động tác trên tay liền ngừng một chút, sau đó nghe Chu Hải Vinh dõng dạc mà nói: "Giống như thường ngày, tùy tiện tìm một cô bạn gái."

Chu Hải Vinh lúc học cấp 3 đã bắt đầu lệch lạc, nhưng Chu Hải Quyền có quân lệnh cho hắn, lén lút chơi thế nào cũng được, không được công khai làm bậy, Chu Hải Vinh cũng coi như nghe lời, phàm là trường hợp công khai, đều sẽ tìm mỹ nữ đi cùng, hắn thích đàn ông, là chuyện mọi người đều biết, nhưng không ai chọc phá bí mật này ra.

Chu Hải Quyền lạnh lùng mà nói: "Ngày vui của Chú Ba, cậu đừng gây chuyện là được."

Chu Hải Quyền là người chính trực, ngay cả ăn cơm cũng ngồi thẳng tắp, lúc uống nước nhìn thoáng qua hướng Tiếu Dao, phát hiện Tiếu Dao đang toàn tâm toàn ý mà cắt bò bít tết, bộ dáng trầm tĩnh.

Tiếu Dao kỳ thật vẫn chưa hòa cảm tình vào nhân vật mà mình vừa xuyên vào, bởi vì có góc nhìn của tác giả thượng đế, biết chính mình tới từ nơi nào, cũng biết tiếp theo sẽ phải bước như thế nào, cho nên cậu luôn ôm tâm thái như đang hoàn thành nhiệm vụ mà sống qua ngày. Cậu đối với Chu Hải Quyền cũng chưa cần nói tới chán ghét hay thích, chỉ đơn giản là cảm giác của một người qua đường, bởi vì một ngày nào đó cậu cũng sẽ phải rời khỏi đây, Chu Hải Quyền và những người này, có lẽ về sau đều sẽ không gặp lại. Nếu trời vốn chú định bọn họ không có duyên phận gì, thì bây giờ cậu cũng không cần thiết quá để ý. Muốn thích thì thích, muốn ghét thì ghét.

Ngày tham gia tiệc mừng thọ, hai người Chu Hải Vinh từ bên ngoài trực tiếp đến đó. Bọn họ đến đã tương đối trễ, lúc đến nơi, trước tiên Chu Hải Vinh định đưa Tiếu Dao đi gặp Chu Tân Phong, kết quả Chu Tân Phong đang nói chuyện cùng các vị quan chức chính phủ...... Tiệc mừng thọ của Hào môn, có đôi khi càng giống một cơ hội lôi kéo quan hệ, đối với nam nhân mà nói, chúc thọ là thứ yếu, tùy tiện một chút, đúng mực có lễ là được, chuyện quan trọng nhất là nhóm người quyền quý rung trời chuyển đất của Nam Thành được dịp cùng tập trung lại bàn bạc vài chuyện đại sự.

Nam nhân Chu gia tham dự loại tụ hội này trước nay đều là Chu Hải Quyền, Chu Hải Vinh ăn chơi trác táng, không thích trường hợp này, vì thế liền dẫn Tiếu Dao đi gặp bà Chu.

"Tìm được người trong lòng rồi?" Chu thái thái cười hỏi.

Chu Hải Vinh hơi xấu hổ nói: "Tìm được rồi, tìm được rồi."

Vừa nói vừa kéo Tiếu Dao lại, giới thiệu với Chu thái thái: "Đây là Tiếu Dao...... Tiếu Dao, đây là Thím Ba."

Tiếu Dao thực thẹn thùng mà kêu một tiếng "Thím Ba".

"Dáng người nhỏ nhắn này, thật sự là linh động như nước." Chu thái thái không khách khí đánh giá trên dưới Tiếu Dao vài lần. Tiếu Dao đối với những lời kịch áng văn hình dung khen mình như thiếu nữ như này đã sớm miễn dịch.

Vẻ ngoài của Chu thái thái rất phúc hậu, con người cũng hòa đồng, tươi cười trên mặt cũng không hề cứng nhắc, bà đang cùng bọn họ trò chuyện, bỗng nhiên hướng về phía xa vẫy tay: "Ai nha, Lê Hoa, sao bây giờ mới đến?"

Tiếu Dao quay đầu, vừa nhìn đã thấy một cô gái trắng trẻo yểu điệu khoát tay một vị phu nhân đoan trang, quý khí có thể nói là ngang bằng với Chu thái thái, đi tới chỗ bọn họ.

Vẻ ngoài Triệu Lê Hoa không tính là đẹp, bất quá thoạt nhìn cũng rất vừa mắt, áo sơ mi trắng, váy ngắn màu đen, trên cổ tay đeo một chuỗi san hô hồng đậm, nổi bật lên da thịt trắng tuyết, tóc đen dài nhu thuận tản ra mùi hương nhàn nhạt, rất phù hợp với khí chất trên người, cả người thoạt nhìn vô cùng dịu dàng trí thức.

Chu thái thái giới thiệu bọn họ với nhau một chút, Triệu Lê Hoa cười nói với Chu Hải Vinh: "Lần này tìm được người đáng tin cậy rồi."

Chu Hải Vinh nói: "Lê Hoa tỷ, chị cũng đừng chê cười em, tâm tư Tiếu Dao nhỏ, em ấy nghe xong sẽ tìm em tính sổ."

Tiếu Dao hỏi: "Anh lúc trước gặp rất nhiều người không đáng tin cậy sao?"

Mọi người đều cười rộ lên, bất quá Tiếu Dao cũng đã nhìn ra, ánh mắt Triệu Lê Hoa vẫn luôn hướng về phía khách khứa bên kia, hẳn là đang tìm Chu Hải Quyền.

Chu Hải Vinh đi hàn huyên với đám hồ bằng cẩu hữu của hắn, để lại Tiếu Dao ngồi cùng Triệu Lê Hoa. Đề tài của nhóm phụ nữ, cậu nói không thuận miệng, vài ba câu đã lộ ra cảm giác ngượng ngùng của chàng dâu. Bọn họ nói một lát liền nói tới con dâu Triệu gia Tôn Vân Vân.

"Chị dâu cả của chị, sao không tới?"

Triệu Lê Hoa nói: "Đừng nhắc nữa, nhà bọn chị hiện giờ rất loạn, chị dâu còn đang muốn ly hôn với anh cả."

Triệu thái thái cũng theo đó thở dài một hơi.

Lại nói tiếp chuyện xưa của Triệu gia, cũng thật đủ cẩu huyết.

Triệu gia và Chu gia đồng dạng, cùng thuộc về hào môn Nam Thành, chẳng qua Triệu gia đang có dấu hiệu đi xuống, tính cho la có nhân tài mới xuất hiện, thì con cháu cũng không phồn thịnh bằng Chu gia, ông Triệu là con trai độc nhất, con của ông ấy Triệu Tuân, cũng là con trai độc nhất.

Khi Triệu lão gia bệnh nặng, bác sĩ nói ông sống không được mấy năm, tận lực giúp ông qua vui vẻ chút. Lão gia tử không có nguyện vọng gì, ông già gần 50 mới còn có con, nghe theo quan niệm đời trước, ba điều bất hiếu, không con tội lớn nhất, hy vọng có thể nhìn thấy con trai kết hôn sinh con. Vì làm ông an tâm, Triệu Tuân liền cùng Tôn gia nữ nhi Tôn Vân Vân kết hôn, Tôn gia vốn là thế giao với Chu gia, khi đó mới 18 tuổi, giấy hôn thú cũng chưa thể lãnh.

Tôn Vân Vân sau khi kết hôn rất nhanh liền mang thai, chỉ là Tôn Vân Vân tuổi còn trẻ không chịu ngồi yên, mang thai cũng chạy khắp trời nam đất bắc, thời điểm hơn bảy tháng đi làm hoạt động công ích ở một vùng núi xa xôi, kết quả sinh non, cũng may mẫu tử bình an, sinh một đứa bé trai, ông Triệu cũng có thể ngậm cười nơi chín suối, trước khi qua đời, tự mình đặt tên cho cháu trai bảo bối, gọi là Triệu Ngôn.

Bởi vì là mấy thế hệ đều là đơn truyền, đứa cháu trai này của Triệu gia từ khi ra đời, được Triệu gia xem như hòn ngọc quý trên tay, đứa nhỏ trắng trẻo mềm mịn, xinh đẹp đến người gặp người thích. Triệu Tuân thuộc về kiểu đàn ông cứng nhắc tiêu chuẩn, Tôn Vân Vân vợ anh ta cũng là loại hình nữ cường nhân, đứa trẻ trong nhà lại đáng yêu mềm mại ngoan ngoãn, từ nhỏ đã rất yên tĩnh. Triệu Tuân cũng vô cùng cưng chiều đứa trẻ tính nết diện mạo không hề giống mình này, nuôi dưỡng đến lúc 5 tuổi, bỗng nhiên một ngày có người tìm tới cửa, là người của huyện thành nhỏ gần đó, người nhà họ Chu kia, nói hài tử hai nhà bị nhận nhầm rồi.

Nguyên lai lúc trước Tôn Vân Vân sinh non, lúc ấy được đưa đến bệnh viện ở huyện thành nhỏ gần nhất, trùng hợp cũng có vài người cùng lúc sinh con, cũng không biết sai từ đâu, có thể là sai sót trong lúc gấp gáp, có lẽ là bệnh viện nhỏ không đủ chuyên nghiệp, tóm lại làm đứa bé của hai nhà bị tráo đổi. Chu Đông Đông, đứa con được Chu gia nuôi dưỡng mới là cốt nhục thân sinh của Triệu gia, mà Triệu Ngôn, vốn là con cái của Chu gia.

Trải qua hơn nửa năm giằng co, cuối cùng hai đứa bé đổi trở về, cháu trai Triệu gia từ Triệu Ngôn biến thành Triệu Đông Đông.

Chuyện này ảnh hưởng rất lớn tới Triệu gia, hai vợ chồng đều có chút không tiếp nhận nỗi, đặc biệt là Triệu Tuân, sau khi đổi con về, hai nhà đều cố gắng làm cuộc sống trở lại quỹ đạo bình thường, anh ta lại phát hiện bản thân không có cách nào cho con trai ruột tình thương của cha như lúc trước, Tôn Vân Vân đối với việc này lòng đầy oán hận, mâu thuẫn giữa hai vợ chồng càng lúc càng nặng, hiện giờ đã đi đến mức muốn ly hôn.

Tiếu Dao ở bên cạnh nghe xong, chỉ cảm thấy cẩu huyết, cẩu huyết, quá cẩu huyết! Cậu lắc đầu, nhanh chóng mượn cơ hội đi WC rời khỏi đó. Chuyện của Triệu gia chỉ là tác giả lúc công bố bối cảnh của Triệu Lê Hoa thuận miệng nhắc tới, cậu không có suất diễn gì cùng Triệu gia, không cần thiết nghe những tình tiết cẩu huyết này.

Cậu xuyên qua đám người, thời điểm sắp rẽ, đột nhiên nghe thấy một trận cười vang, mấy cậu thanh niên tuổi trẻ tụ lại hút thuốc, bên đó là một góc của cái hành lang dài, một nửa lộ thiên, một bên là góc tường, khói nhất thời theo không khí tản ra, có chút cay. Cậu đang chuẩn bị đi vào trong, lại nghe thấy tên của mình.

"Đối tượng kia của Chu lão nhị, mọi người thấy sao, tên là Tiếu Dao, mấy cậu nói xem Chu lão nhị sao phúc khí tốt như vậy, mỗi đối tượng đều cực phẩm như vậy?"

"Cực phẩm sao, tôi xem, không bằng thử ăn hắn một lần đi?"

"Người kia, không cao không thấp, quan trọng nhất chính là lớn lên vô cùng trắng, cái mông kia cũng cong, dịu dàng lại không giống nữ nhân, cái này còn chưa tính là cực phẩm sao?"

"Tên nhóc này cũng rất lợi hại, cậu ta trước kia cũng thông đồng với không ít con nhà hào môn đi? Tôi còn cảm thấy kì quái, bọn quý tử hào môn này cúi đầu không gặp thì ngẩng đầu là gặp, chính là một cái vòng tròn nhỏ, chính mình lại nhặt giày rách của người khác, lúc gặp lại không ngại sao?"

"Người ta cũng chỉ là chơi đùa, Chu lão nhị lại giống như nghiêm túc. Không biết nón xanh có hay không đội cao một chồng, tôi nghe nói Tiếu Dao này bởi vì dáng dấp xinh đẹp, lúc trước ở trong vòng GAY này của bọn họ rất có tiếng, người trong giới theo đuổi cậu ta cũng không ít, cậu ta ai cũng chưa đặt vào mắt, vì tầm mắt cao, người chi tiền phải thật mạnh mới được để ý đến."

Tiếu Dao nhấp nhấp môi, lời đồn về cậu, thật sự càng truyền càng quá. Kỳ thật cậu làm đọc giả, lại cảm thấy Tiếu Dao nguyên tác này vẫn khá đáng tin cậy, không xấu xa, chỉ là thời điểm qua lại với đàn ông có tâm cơ một chút, không phải kiểu ngốc bạch ngọt đơn thuần đáng yêu. Rải nhiều lưới như vậy, chỉ là vì muốn bắt được một con cá tốt.

Mấy thanh niên nhàm chán bắt đầu thảo luận vài chuyện riêng trong vòng nhỏ đó, cậu cũng lười đứng lại nghe, tiếp tục đi vào trong, xuyên qua một cái hành lang, đến toilet, mới vừa đi vào, liền thấy một hình bóng quen thuộc.

Oan gia ngõ hẹp, cậu đυ.ng phải cậu ba Lý gia Lý Đoan.

Lý Đoan giống Trần Gia Khang, cũng từng là đối tượng ái muội của cậu......Gây chuyện thì sớm muộn cũng phải trả giá, Tiếu Dao cảm thấy căng cả da đầu, làm bộ không nhìn thấy, cúi đầu đi vào trong, ai ngờ Lý Đoan tinh mắt, liếc mắt một cái liền thấy cậu, giữ chặt cậu lại cười nói: "Như thế nào, nhanh như vậy liền không quen biết rồi?"

Tiếu Dao yên lặng thở dài một hơi, ngay sau đó liền cười ngẩng đầu nói: "A, Lý thiếu a, đã lâu không gặp."

Lý Đoan rất tuổi trẻ, năm nay bất quá 23 tuổi, người lớn lên không tính là đẹp trai, nhưng vẫn rất thuận mắt, diện mạo của cún con. Hắn hơi nghiến răng nghiến lợi, nói: "Nghe nói trước hai ngày Trần Gia Khang và Chu Hải Vinh bởi vì cậu mà đánh nhau, cậu năng lực không tồi a, tôi trước kia thật là coi thường cậu rồi."

Tiếu Dao cười cười, sợ có người đột nhiên tiến vào, liền không nói chuyện, nhưng là Lý Đoan lại lôi kéo cậu, không để cậu đi.

Tiếu Dao thấp giọng nói: "Buông tay."

"Tôi không buông thì sao?"

Mặt Tiếu Dao liền lạnh xuống, nghĩ, dù sao trong tiểu thuyết không viết chuyện này, cũng không cần thiết giả làm bạch liên hoa, vì thế liền nhíu mày, nói: "Muốn tôi gọi Chu Hải Vinh qua cũng cùng anh đánh một trận sao?"

Lý Đoan dùng sức một chút, liền đem cậu ấn ở trên cửa, dựa vào cậu đặc biệt gần, hơi thở phun đến mặt cậu, mang theo mùi rượu nhàn nhạt: "Trước kia thời điểm ở cạnh tôi, chạm vào một chút cũng không cho, như thế nào, đến Chu lão nhị, lại tung ta tung tăng chạy lên trên giường hắn? Tôi nghe nói vật kia của Chu lão nhị giống như lừa, thế nào, lỏng sao?"

Tiếu Dao nói: "Như thế nào cũng không có quan hệ gì với anh." Cậu nói liền dùng sức tránh một chút, ai biết mới vừa tránh thoát, lại bị Lý Đoan "Phanh" một tiếng ấn ở trên cửa, Tiếu Dao thấy hắn muốn dán vào người mình, vừa muốn nhấc chân đá hắn một cái, liền thấy Lý Đoan bị người bắt được cổ áo, trực tiếp xách qua một bên.

Thế nhưng lại là Chu Hải Quyền.

Sức lực Chu Hải Quyền hình như rất lớn, Lý Đoan bị anh buông ra lảo đảo một chút, vịnh tường mới đứng vững, nhìn thấy là Chu Hải Quyền, vội vàng bỏ chạy.

Tiếu Dao đỏ mặt vuốt quần áo vài cái, nói: "Cảm ơn anh cả."

Chu Hải Quyền đưa tay đến phía dưới vòi nước, rửa một chút, sau đó rút một tờ giấy, nhìn nhìn cậu.

Chu Hải Quyền thật sự rất cao, dáng người cường tráng, thoạt nhìn càng thêm cường tráng thon dài, mặt mày có một chút sắc bén lạnh lùng, lúc không cười nhìn chằm chằm người ta, giống như là đang tức giận.

"Lão nhị dẫn cậu tới?"

Tiếu Dao gật gật đầu, nhớ tới hai người bọn họ gạt Chu Hải Quyền, lại có chút xấu hổ, nói: "Em...... Đợi lát nữa liền trở về."

Chu Hải Quyền không lại để ý đến cậu, trực tiếp đi về phía bồn tiểu bên kia kéo khóa kéo, Tiếu Dao trong lòng căng thẳng, chạy nhanh ra ngoài.

Chu Hải Quyền cảm thấy Tiếu Dao thật sự quá yếu ớt, giống như nữ nhân, còn có thể bị người ta làm khó dễ ở toilet.

Thật là tính cách không làm người ta yêu thích nỗi.

Bất quá anh không thích Tiếu Dao là một chuyện, người nhưng Chu gia, vẫn là không thể để người ngoài khi dễ.

- ------------------------------------Tối vui vẻ ạ[Xuyên Thư] Ăn Mật - Chương 6[Xuyên Thư] Ăn Mật - Chương 6[Xuyên Thư] Ăn Mật - Chương 6[Xuyên Thư] Ăn Mật - Chương 6[Xuyên Thư] Ăn Mật - Chương 6[Xuyên Thư] Ăn Mật - Chương 6