Chương 96

Mấy người Vu Tình ngủ thẳng đến nửa đêm mới tỉnh lại.

Bác sĩ Trương tỉnh lại trước, sau khi tỉnh lại ông ấy dụi dụi mắt, việc đầu tiên chính là đi tìm Vu Tình.

"Em trai Từ à, tỉnh lại đi.” Ông Trương vỗ vỗ ông cụ Từ.

Ông cụ Từ mở mắt ra, vẻ mặt nghi hoặc: "Anh Trương, anh tỉnh rồi sao?”

"Con dâu của chú đâu rồi?” Ông Trương vẻ mặt kích động, chắc chắn là thuốc kia không tầm thường, ông ấy ngửi một chút đã ngất xỉu, có thể thấy được thuốc này cũng không phải là dạng mạnh bình thường.

Ông cụ Từ đen mặt lại: "Anh tìm nó làm gì?”

"Tôi tìm con bé để xem thuốc của con bé, sao thuốc kia lại lợi hại như vậy chứ, tôi ngửi một chút mà đã bất tỉnh nhân sự rồi.” Ông Trương vẻ mặt khϊếp sợ.

Vu Tình mở mắt ra chính là vẻ mặt ngây thơ, có phải cô bị thuốc trong tay mình làm ngất xỉu hay không.

Cô lập tức giơ tay lên liền nhìn thấy bột phấn trắng trên tay, sợ tới mức lập tức ngừng hô hấp, đứng dậy lao ra sân.

"Vu Tình, đừng nhúc nhích." Ông Trương thấy cô muốn đi rửa tay liền sốt ruột.

Vu Tình đứng tại chỗ không nhúc nhích, nhìn ông Trương với vẻ mặt nghi hoặc, hơn nửa đêm ông ấy ở trong nhà cô làm gì.

Ông Trương chạy đến bên cạnh Vu Tình, trực tiếp dùng một tờ giấy lau thuốc trên tay Vu Tình đi.

Vu Tình trợn tròn mắt: "Còn có việc gì không ạ?”

"Không còn việc gì, cháu rửa đi.” Ông Trương vui vẻ cầm giấy nói.

Vu Tình rửa tay xong đi vào nhà chính, nhìn ông cụ Từ với vẻ mặt nghi hoặc: "Cha, sao cha cũng ở đây?”

Ông cụ Từ xấu hổ: "Cha, rốt cuộc trên tay con là thứ gì vậy? Cha và bác Trương của con vừa ngửi đã bị ngất xỉu.”

Vẻ mặt Vu Tình ngây thơ, không nghĩ tới lần này thuốc có thể làm ngất xỉu nhiều người như vậy.

Cô chỉ chỉ bà cụ Từ đang ngủ ở một bên: "Mẹ cũng bị ngất xỉu sao ạ?”

"Không, bà ấy đang ngủ.”

"A, đó chính là thuốc mê, lúc trước Thừa Diên mua cho con để con phòng thân, không nghĩ tới có một ngày lại có thể phát huy tác dụng.” Vu Tình nói.

Ông cụ Từ cũng không hỏi nhiều, đánh thức bạn già dậy lúc này mới đi về nhà.

Ông Trương cầm thuốc cũng chào tạm biệt rồi rời đi.

Lý Mai nghe thấy động tĩnh thì chạy ra: "Mẹ, mẹ có đói không ạ, con nấu một bát mì cho mẹ nhé.”

Vu Tình không muốn: "Mẹ không đói, con ngủ đi.”

Hơn nửa đêm cô không muốn sai khiến Lý Mai.

Vu Tình khóa cửa lại rồi trở về phòng, cô thật sự không nghĩ tới mình lại ngốc nghếch như vậy, có thể khiến mình hôn mê.

Nằm trên giường, Vu Tình mở Thương Thành ra, lần trước cô còn hơn hai ngàn điểm tích lũy, hôm qua lên núi đào nấm cả buổi sáng lại bán được hai ngàn điểm tích lũy, hiện giờ cô có tổng cộng hơn bốn ngàn năm trăm điểm tích lũy.

Sờ sờ bụng mình sôi ùng ục, Vu Tình trực tiếp mở Thương Thành ra nhấp vào cột món ăn ngon.

Mắt Vu Tình dừng lại ở món lẩu: "Sao ở đây còn có thể ăn lẩu vậy, có được mang theo nồi không?”

【Được mang theo, có điều đây là nồi ăn một lần, ăn xong sẽ biến mất】

"Vậy càng tốt, ăn xong rồi cũng không cần rửa." Vu Tình nhìn món lẩu, trực tiếp nhấp vào mua.

Bên trên hiển thị "Có chọn nâng cấp hay không, cần một ngàn điểm tích lũy.”

"Nhiều điểm tích lũy như vậy sao?" Vu Tình có chút không nỡ, nếu cô tự mua nguyên liệu nấu ăn cũng có thể ăn một bữa, hơn nữa cũng không cần đáng bao nhiêu tiền.

Lấy một ngàn điểm tích lũy có thể đổi lấy một ngàn đồng, cô bỏ ra một ngàn đồng để ăn một bữa lẩu ở thời đại này thì là do cô rảnh quá rồi.

Vu Tình kiên quyết không.

【Hệ thống nâng cấp ký chủ có thể mua được nhiều mặt hàng hơn】

"Nói nghe một chút đi, có thứ gì tốt, không đáng giá tôi mới không cần đâu." Vu Tình xua tay nói, cô cũng không phải là oan chủng.

【Nâng cấp hệ thống sẽ mở nhiều cửa hàng bách hóa hơn, sẽ thêm vũ khí và thuốc…】

Vu Tình sửng sốt, mở Thương Thành ra, cẩn thận nhìn thoáng qua, Thương Thành cấp một chỉ có thể mua một ít đồ dùng hàng ngày đơn giản, sau khi thăng lên cấp hai thì có nhiều đồ dùng hàng hơn, còn trở nên dễ nhìn.

Những thứ này đều là thứ yếu, chủ yếu là Thương Thành cấp hai có thêm thuốc, lần trước Tuyết Hoa sinh bệnh, cô muốn mua thuốc hạ sốt lại phát hiện ra không mua được, lúc ấy cô còn buồn bực là do không đủ điểm tích lũy hay là bị sao rồi.

Thì ra là thăng cấp mới có thể mua được, Vu Tình tiếp tục xem thì phát hiện ra thăng lên cấp hai chỉ có thể một ít thuốc chữa bệnh đơn giản, thăng cấp lên cấp năm lại có thuốc chữa bệnh ung thư giai đoạn đầu.

Cái này lợi hại quá đi!

Hơn nữa thăng lên cấp năm cô còn có thể mua vũ khí, các loại súng ống, có điều cô là một thôn dân biết tuân thủ pháp luật nên không dùng cái này.

Nhưng thuốc xịt sói cho một góa phụ như cô mà nói thì vẫn cần.

Người sinh bệnh cũng phải mua thuốc, thuốc ở Thương Thành lại rất lợi hại.

"Nâng cấp.”

【Thương Thành thăng lên cấp hai trừ phí là 1.000 điểm tích lũy, Thương Thành thăng lên cấp ba cần 10.000 điểm tích lũy, mong ký chủ cố gắng】

"10.000, có phải cấp bốn sẽ cần 100.000 hay không? Cấp năm là 1.000.000?” Vu Tình khϊếp sợ.

【Đúng vậy】

"Đắt vậy sao." Vu Tình nói thầm một câu, nhìn món lẩu của Thương Thành, cô trực tiếp nhấp vào mua một phần hai người giá thấp nhất.

Năm mươi điểm tích lũy một phần lẩu có đủ đồ.

"Hệ thống, nếu những đồ này tôi ăn không hết có thể cất trữ không?" Vu Tình nhìn một bàn tiệc xa hoa, trong lòng cảm thấy quá đáng giá.

【Có thể, nhưng lần sau hãy sử dụng nồi không đáy】

"Vậy tôi ăn kiểu gì?”

【Tự mua đáy nồi, một phần năm điểm tích lũy】

Nghe xong cái giá này Vu Tình mới yên tâm.

Năm mươi điểm tích lũy cũng có lời quá rồi, có mặn có chay còn có đồ xào.

Thịt còn là loại thịt tốt, có thịt bò, tôm bóc vỏ, cá viên, cánh gà, lòng vịt, ếch, bò, mỗi thứ một đĩa, trọng lượng nhìn qua rất đủ.

Các món chay bao gồm khoai tây, củ cải, măng, khoai lang, củ sen, rong biển, rau xà lách, rau diếp, còn có rau mùi, các loại rau thơm khác và tất cả các loại nấm.

Năm mươi điểm tích lũy cũng quá đáng giá mà.

Nhưng nghĩ đến giá cả của thời đại này, cô cảm thấy cũng không khác nhau lắm.

Cô không thể ăn cay, muốn một nồi hơi cay, cô ăn lẩu thường chấm tương mè, rắc một ít tỏi và rau mùi, sau đó thêm một chút đường trắng, thêm một chút dầu cay là hoàn mỹ.

Để phòng bên ngoài ngửi thấy mùi lẩu, Vu Tình bỏ ra hai mươi điểm tích lũy để che không gian lại.

Vu Tình đã lâu không ăn lẩu, cũng nửa năm rồi, hôm nay nhìn thấy nồi lẩu, cô không chỉ có chút nước mắt lưng tròng.

Sau khi nước dùng nóng lên, cô cho cá viên, cánh gà, thịt ếch vào trước.

Tiếp theo là thịt bò, thịt bò chỉ mất mười giây đã chín rồi.

Vu Tình bỏ thịt bò vào liền nhớ kỹ thời gian, đợi đến mười giây, cô lập tức cầm muôi lỗ vớt toàn bộ thịt bò lên.

Chấm với nước tương mè đã pha chế xong, ăn một ngụm lẩu thơm xen lẫn mùi thịt bò, lại thêm tương mè, quả thực quá mỹ vị.

Vu Tình hai ba miếng đã ăn xong thịt bò, tiếp theo là lòng bò và lòng vịt.

Vào miệng trơn trượt, có sức dai, ăn một miếng đã cảm thấy đầy mùi thơm.

Bữa ăn này khiến Vu Tình thỏa mãn chết đi được, cô còn tưởng rằng phải đợi nhiều ngày nữa mới có thể ăn lẩu, không ngờ tới lại được ăn sớm như vậy.

Ăn được hơn phân nửa thịt, món chay Vu Tình chỉ ăn chút khoai tây, rau xà lách còn có rong biển, nấm kim châm, lại ăn một cái mì là đã no rồi.

Thức ăn còn lại cô để hệ thống cất đi.

Ăn no bụng, cô lén chạy ra ngoài rửa mặt xong rồi mới đi ngủ.