Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thư 80 Chi Cực Phẩm Bà Bà Có Không Gian

Chương 84

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Tôi có thể làm chứng, chuyện này là lúc chị dâu Mã tìm tôi nói chuyện, chúng tôi vừa vặn nhìn thấy.” Tô Hoa vẻ mặt khó xử nói.

Mã Thải Lan thẳng lưng, nhìn Vu Tình nói: "Vu Tình, nếu cô không biết tốt xấu như vậy, vậy tôi cũng sẽ không giấu diếm nữa. Thật ra tình nhân của Vu Tình đang ở trong đám người này, tôi hy vọng anh ta có thể tự giác đứng ra.”

Lời này vừa nói ra, phụ nữ trong đám người đều nhìn kỹ người đàn ông nhà mình, chỉ sợ bọn họ đột nhiên đứng ra.

Mà cánh đàn ông cũng mang vẻ mặt tò mò, nhìn người này lại nhìn người kia, tò mò ai dám ở cùng một chỗ với Vu Tình có tính tình hung bạo này.

Vu Tình có cướp người hay không trong lòng cô rất rõ, mặc dù khinh thường Mã Thải Lan và Tô Hoa, nhưng trong lòng cũng đề phòng hai người này.

"Hệ thống, có chuyện gì vậy?”

Còn không đợi Vu Tình hỏi ra đáp án, đã có một người đàn ông chân thọt trong đám người đứng ra.

Tất nhiên Vu Tình biết đây là ai, vẻ mặt lập tức tức giận, cho dù cô không có mắt nhìn cũng sẽ không coi trọng một tên lưu manh.

Ông cụ Từ và bà cụ Từ cũng là vẻ mặt tức giận, trong lòng lại càng không tin Vu Tình cướp đàn ông.

Thừa Diên nhà bọn họ không phải là tốt nhất, nhưng tốt hơn rất nhiều so với Từ Đại Ngưu này.

Từ Đại Ngưu là tên đầu trộm đuôi cướp trong thôn bọn họ, hiện giờ đã năm mươi tuổi rồi nhưng vẫn chưa có vợ.

Trong nhà ngay cả một căn nhà đàng hoàng cũng không có, bây giờ vẫn ở cái nhà tranh của cha mẹ ông ta khi còn sống, căn nhà kia rách nát đến không chịu nổi, còn kém hơn cả cái chuồng lợn.

Từ Đại Ngưu mặc quần áo rách nát đứng ra, nhìn Vu Tình cười hắc hắc, một hàm răng màu vàng đen lập tức lộ ra.

Vu Tình bị ông ta nhìn chằm chằm đến buồn nôn.

Từ Hiếu Nhân chắn ở bên cạnh Vu Tình, nhìn Mã Thải Lan với vẻ mặt tàn bạo: "Bác gái Mã bớt nói láo đi, loại hàng hóa như Từ Đại Ngưu mẹ tôi sẽ không thèm để ý đến.”

"Đúng vậy, tôi đã đồng ý với con dâu hai nhà tôi, nếu muốn tái giá thì lúc nào cũng có thể, con dâu nhà tôi mới không thèm để ý đến Từ Đại Ngưu này.” Bà cụ Từ đen mặt nói.

Từ Đại Ngưu mặc kệ như vậy, Tô Hoa đã nói, chỉ cần ông ta dựa vào Vu Tình, vậy thì nhà cửa và xe đều là của ông ta rồi, về sau còn có người chăm sóc khi về già nữa.

Lại nói gần đây Vu Tình thường xuyên chăm sóc da, làn da trở nên mịn màng hơn rất nhiều, hơn nữa cô ăn mặc sạch sẽ, hiện giờ cả người trông rất đẹp mắt.

Dáng người Vu Tình cũng cân đối, bộ dáng này đứng ở trong thôn là nổi bật nhất.

Đàn ông trong thôn cũng chú ý tới điểm này, nhìn về phía Từ Đại Ngưu không dám tin, nếu ông ta có thể ngủ với Vu Tình, vậy chẳng phải là bọn họ cũng có thể sao.

"Từ Đại Ngưu, thật sự là anh và Vu Tình đang cặp kè với nhau sao?" Một người phụ nữ trong đám đông không chịu được tò mò hỏi.

Từ Đại Ngưu gãi gãi đầu, nhìn về phía Vu Tình, ánh mắt lộ ra da^ʍ ô, đánh giá Vu Tình từ trên xuống dưới một vòng, cười tủm tỉm nói: "Nếu mọi người đều muốn biết việc này, tôi cũng sẽ không giấu diếm nữa. Tôi và Vu Tình đã sớm ở cùng một chỗ, tiền xây nhà của bọn họ cũng là tôi bỏ ra, còn có tiền mua xe đạp cũng vậy. Mấy năm nay tôi không có vợ, tự mình kiếm tiền tiêu xài, ngược lại tiết kiệm được không ít tiền, hiện giờ đều đã cho Vu Tình.”

"Ông nói láo, bớt ở đây nói bậy đi, tiền xây nhà của chúng tôi đều là tiền mà mẹ tôi đánh lợn rừng kiếm được.” Từ Hiếu Nhân tức giận nói.

Từ Hiếu Minh xắn tay áo lên muốn xông tới đánh người.

Vu Tình vội vàng kéo Từ Hiếu Minh lại.

Tô Hoa thấy thế lập tức trêu ghẹo nói: "Hiếu Minh, như này là mẹ cậu đang đau lòng Từ Đại Ngưu đó, không cho cậu đánh đâu.”

Từ Hiếu Minh tức đến mặt đỏ bừng.

Ánh mắt Vu Tình nhàn nhạt nhìn về phía Tô Hoa, trực tiếp hỏi: "Tôi và Từ Đại Ngưu không có bất kỳ quan hệ gì, chỉ bằng mồm các người vừa nói đã muốn vu khống cho tôi. Mặc dù Thừa Diên đã mất, nhưng anh ấy vẫn còn ở trên trời nhìn tôi, Tô Hoa, Mã Thải Lan, các người cấu kết với Từ Đại Ngưu vu oan hãm hại tôi, không sợ bị báo ứng sao!”

Tô Hoa mới không sợ những thứ này, ánh mắt khinh bỉ nhìn thoáng qua Vu Tình: "Vu Tình, đến bây giờ cô vẫn còn ngụy biện, chúng tôi có nhân chứng vật chứng đều ở đây.”

"Hệ thống, vật chứng là gì?" Vu Tình có chút lo lắng.

【Kiểm tra một lần một trăm điểm tích lũy】

"Kiểm tra, mau kiểm tra đi.”

【Hệ thống phát hiện trên người Từ Đại Ngưu có quần áσ ɭóŧ của ký chủ】

"Quần áσ ɭóŧ?” Vu Tình khϊếp sợ: "Sao ông ta lại có quần áσ ɭóŧ của tôi?”

"Giúp tôi kiểm tra, tự trừ điểm tích lũy đi." Vu Tình không muốn nghe hệ thống nói nhảm.

【Phát hiện vừa rồi khi ký chủ đang đối đầu với Mã Thải Lan, Tô Hoa đã chạy tới nhà ký chủ trộm đồ lót mà cô đang phơi trong sân】

"Tiêu hủy nó đi, đồ biếи ŧɦái chết tiệt này." Vu Tình không còn từ gì để nói.

【Tiêu hủy quần áσ ɭóŧ mất một trăm điểm tích lũy, đổi đồ lót mất hai trăm điểm tích lũy, xin ký chủ tự mình lựa chọn】

"Đổi lại là đổi thành của người khác sao? Ai cũng được hả?” Vẻ mặt Vu Tình tò mò.

【Đúng vậy】

"Đổi đồ lót đi, hai người có được không, một cái của Tô Hoa, một cái của Mã Thải Lan." Vu Tình tức giận bất bình nói, cô chỉ thành thành thật thật ở nhà hóng mát, hai người này nhất định phải gây thêm phiền phức cho cô.

Nếu bọn họ không để cho cô sống dễ chịu, vậy cô cũng sẽ không để cho bọn họ dễ chịu.

【Đã đổi xong】

Nghe thấy thanh âm của hệ thống, trong lòng Vu Tình lập tức nổi lên, nhìn bộ dáng đắc ý của Tô Hoa, cô trực tiếp nói: "Nhân chứng là cô và Mã Thải Lan, ai không biết tôi và cô có thù, cô và Mã Thải Lan lại chơi thân với nhau. Lời nói của cô không thể tin được trừ khi cô thực sự có vật chứng.”

Bà cụ Từ cũng nói theo: “Đúng vậy, cô có thù oán với con dâu hai nhà chúng tôi, lời cô nói không đáng tin.”

"Mọi người nghe thấy chưa, lời của tôi không thể tin, vậy vật chứng kia có thể tin được đúng không, nếu tôi có vật chứng thì làm sao đây." Tô Hoa muốn nở hoa rồi.

Hôm nay cô ta không chỉ muốn hủy hoại thanh danh của Vu Tình mà còn muốn Vu Tình quỳ xuống xin lỗi cô ta, sau đó sẽ nhục nhã cô một phen.

Tô Hoa có khí thế như vậy, ông cụ Từ không khỏi có chút hoảng hốt, tuy nói ông ấy tin tưởng con dâu hai, nhưng không chừng Tô Hoa sẽ làm chuyện xấu.

Mã Thải Lan nhìn thoáng qua Từ Đại Ngưu, chậm rãi mở miệng: "Từ Đại Ngưu, không phải anh nói anh có vật chứng sao, lấy ra cho mọi người xem đi.”

"Từ Đại Ngưu, anh hãy suy nghĩ rõ ràng rồi hẵng lấy ra." Từ Kiến Quốc không biết từ khi nào đi tới bên cạnh Từ Đại Ngưu, mang theo một tia uy hϊếp nói.

Tuy rằng không xác định được là chuyện gì xảy ra, nhưng ông ấy nhìn bộ dáng của Tô Hoa và Mã Thải Lan, hiển nhiên là có chuẩn bị mà đến, không sợ Vu Tình thật sự làm những chuyện kia, chỉ sợ cô bị hãm hại.

Từ Đại Ngưu mới không sợ đội trưởng uy hϊếp, chờ ông ta thật sự cưới được Vu Tình, đến lúc đó con gái của đội trưởng cũng phải sống ở trong lòng bàn tay của ông ta.

Ngay cả đội trưởng cũng không dám làm gì mình.

Từ Đại Ngưu ra vẻ đưa tay vào bên hông, trong vẻ tò mò của mọi người rút ra một bộ quần áσ ɭóŧ độc đáo của phụ nữ.

Quần áo được lấy ra, vẻ mặt Từ Đại Ngưu kích động: "Đây chính là quần áσ ɭóŧ của Vu Tình, là quần áo mà lúc trước cô ấy và tôi thân mật đã đặc biệt để lại cho tôi.”

"Mày nói láo." Sắc mặt bà cụ Từ lập tức đen kịt, trong ánh mắt tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Ông cụ Từ cũng là vẻ mặt khϊếp sợ, ngón tay không khỏi run rẩy, Từ Đại Ngưu khẳng định như vậy, chẳng lẽ thật sự là quần áo của con dâu hai sao.

Tô Hoa nhìn thấy phản ứng của ông cụ Từ và bà cụ Từ đều vui vẻ đến nhảy dựng lên, hai vợ chồng già này không phải rất ra vẻ sao, không nghĩ tới sẽ có ngày hôm nay chứ gì haha.

Mặc kệ Vu Tình có cướp người hay không, hôm nay xem như đã lập tội danh.

Vừa nghĩ đến Vu Tình sắp gả cho Từ Đại Ngưu, Tô Hoa đã muốn cười rộ lên.
« Chương TrướcChương Tiếp »