Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thư 80 Chi Cực Phẩm Bà Bà Có Không Gian

Chương 74

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mùa hè là thời điểm nóng nực nhất, mặt trời chói chang, ngồi ở trong sân không làm gì cũng có thể nóng đến đầu đầy mồ hôi.

Vu Tình ngồi trong sân quạt quạt, trong lòng lại nhớ tới quạt và điều hòa ở thế kỷ 21.

"Vợ thằng cả, không phải trong nhà còn một ít đậu xanh sao, con lấy ra nấu đi, sau đó đợi nguội rồi mang ra ngoài đồng đưa cho mấy người Hiếu Nghĩa uống.”

Lý Mai nghe thấy vậy lập tức đứng dậy đi vào trong phòng bếp.

"Chị, chị có nhà không?" Cánh cửa bị gõ, tiếp theo là một người phụ nữ mặc áo khoác màu xanh đậm và quần đen dắt theo một đứa bé đi đến đây.

Vu Tình nghe thấy thanh âm lập tức đứng lên, nhanh chóng lục tìm trong ký ức, cười đứng lên nói: "Tinh Tinh, sao em lại tới đây, không bận việc trong nhà sao?”

"Không bận.” Vu Tinh nói xong vẻ mặt khϊếp sợ: "Chị, nhà chị xây lúc nào vậy? Em nhớ rõ lần trước tới còn chưa xây mà, cách đây cũng chưa được bao lâu. Vừa rồi em cũng không dám gõ cửa, ngôi nhà này xây lên đẹp thật, còn là ngôi nhà hai tầng nữa.”

"Ừm, lần trước trời mưa nhà ở bị dột nên xây lại luôn.” Vu Tình chậm rãi nói, sau đó bảo hai người ngồi xuống.

Lục Hướng Đông ngồi xuống đã bắt đầu không thành thật, nhìn trái nhìn phải, ánh mắt không ngừng quan sát ở trong sân.

Vu Tinh thấy chị gái cô ta trạng thái tinh thần tốt lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nghĩ đến vợ Hiếu Nhân, cô ta tò mò hỏi: "Chị, Quế Hoa đâu, sao lại không thấy nó? Không phải là xuống ruộng làm việc đấy chứ, em nhớ không phải nó sắp sinh rồi sao.”

Vu Tinh nói xong đi về phía phòng bếp, nhìn thấy trong phòng bếp là Lý Mai, cô ta lại càng tò mò.

"Chào dì út ạ.” Lý Mai ngẩng đầu hô lên.

"Hiếu Nhân và Quế Hoa đã ly hôn rồi.” Vu Tình nhàn nhạt nói.

Vu Tinh vẻ mặt kinh ngạc, lập tức chạy đến bên cạnh Vu Tình, sốt ruột hỏi: "Chị, hai đứa đang yên đang lành sao lại ly hôn?”

Khuôn mặt Vu Tình đen lại: "Đứa nhỏ trong bụng của Trương Quế Hoa căn bản không phải là con của Hiếu Nhân.”

"Thật hay giả vậy?" Vu Tinh có chút không tin.

Từ Tuyết Hoa từ trong phòng đi ra, thở phì phò nói: "Thật đó, Trương Quế Hoa đã tự mình thừa nhận rồi, đúng là một người phụ nữ không biết xấu hổ.”

Vu Tinh nhìn thấy Từ Tuyết Hoa đi ra, trên mặt lập tức vui vẻ, cô ta thân cận với Vu Tình từ nhỏ đã nghe Vu Tình nói là cô cưng chiều con gái nhất. Vu Tình cũng là người yêu ai thì yêu cả đường đi, nhìn thấy cô bé đi ra, tươi cười trên mặt không ngừng lại.

"Tuyết Hoa, lại đây, dì út mua dây buộc tóc mới cho cháu nè, đeo vào xem có đẹp không.” Vu Tinh vẫy vẫy tay.

Tuyết Hoa lập tức vui mừng chạy tới, đưa tay nhận lấy cái dây buộc tóc cô ta đưa tới, buộc vào hai cái bím tóc, nhìn rất có tinh thần.

"Cảm ơn dì út ạ.” Tuyết Hoa cười hì hì nói.

Vu Tinh cười ha ha một tiếng.

Sau đó lời nói xoay chuyển, nhìn về phía Vu Tình: "Chị, bây giờ Hiếu Nhân đã ly hôn rồi, sau này phải làm sao đây, thằng bé còn nhỏ như vậy, chị có định tìm cho thằng bé một người vợ nữa không?”

Với điều kiện hiện tại của nhà chị cô ta, nhà hai tầng cũng có rồi, còn lo gì chuyện Hiếu Nhân cưới vợ nữa chứ?

"Dì út, anh trai cháu làm hòa với chị Tú Lan rồi.” Tuyết Hoa vui vẻ nói.

Cô bé vẫn thích chị Tú Lan, dịu dàng lại còn có tri thức.

Không giống như Trương Quế Hoa, dáng dấp cao to thô kệch, còn ích kỷ tham ăn.

"Tú Lan là con gái của nhà đội trưởng thôn mọi người đúng không?” Vu Tinh có chút tò mò.

Vu Tình gật gật đầu: "Chính là con bé, cách đây một ngày chị đến nhà con bé quyết định hôn sự của Hiếu Nhân và con bé rồi.”

"Vậy thì tốt.” Vu Tinh cười nói, sau đó nghĩ đến chính sự ngày hôm nay, vẻ mặt cô ta tràn đầy ý cười: "Chị, năm nay Hiếu Minh đã mười bảy tuổi rồi, tuổi này cũng không còn nhỏ nữa đúng không. Cũng đã đến tuổi nên kết hôn rồi, hôm nay em tới là muốn nói với chị một mối hôn.”

Vu Tinh vừa dứt lời, cửa lớn lại bị gõ, một người phụ nữ già cười hì hì đi tới, nhìn Vu Tình tràn đầy ý cười: "Vợ Thừa Diên à, ở nhà đấy à, đây là?”

"Tôi là em gái của chị ấy.” Vu Tinh nói.

Người phụ nữ kia nhìn về phía cô ta cười một cái, sau đó nhìn về phía Vu Tình: "Vợ Thừa Diên, tôi nghe nói Hiếu Nhân nhà các người ly hôn rồi đúng không?”

Vu Tình nhìn người phụ nữ này sửng sốt một chút, kéo ra một nụ cười, cô biết người phụ nữ này, là một bà mối chuyên nghiệp, Hiếu Nhân mới vừa ly hôn, bà ta đã biết, thật đúng là tin tức linh thông.

"Bác gái Trương, ngồi xuống nói chuyện đi." Vu Tình cầm một cái ghế đưa qua.

Bác gái Trương nhận lấy ghế đẩu, ngồi xuống, nhìn nhà cửa nhà Vu Tình thì tràn đầy khϊếp sợ, đây cũng là lần đầu tiên bà ta nhìn thấy ngôi nhà hai tầng như thế này ở mấy chục thôn gần xa của trấn Tây Trần.

Nhà họ Từ này thật đúng là phát đạt, nhà gạch ngói hai tầng, cũng phải tốn mấy trăm đồng đó.

"Vợ Thừa Diên, lần này tôi tới cũng nói thẳng vấn đề chính luôn, vợ của Hiếu Nghĩa nhà các người là tôi làm mai cho, ngoại hình và tính nết cũng không có vấn đề gì đi, hôm nay tôi tới là thấy Hiếu Nhân nhà các người đã ly hôn, muốn làm mối hôn sự cho nó.”

“Bác gái Trương, việc này, Hiếu Nhân nhà chúng tôi đã đính hôn rồi." Vu Tình vẻ mặt khó xử.

Bà mối Trương rõ ràng là có chuẩn bị mà đến, nghe thấy cô nói là đã đính hôn, cũng không có chút hoang mang nào: "Vợ Thừa Diên, không phải tôi cố ý khıêυ khí©h, với điều kiện nhà các người, quanh đây làm gì có nhà nào khí phái bằng nhà các người, tuy nói Hiếu Nhân đã ly hôn, nhưng không có con, nói là lần đầu kết hôn cũng không sao.

Gia đình mà nhà các người đính hôn là nhà đội trưởng thôn các người đúng không, tôi đã nghe nói qua, thân thể cô gái kia đã không còn trong sạch, nếu các người cưới cô ấy, vậy cũng chả khác gì cưới người gả lần hai.”

Vu Tinh vẻ mặt mơ hồ, nhìn về phía Vu Tình: "Chị, ý gì đây, con bé Tú Lan đã từng gả cho người khác rồi sao?”

Bà mối Trương tiếp lời: "Không phải gả cho người khác, là không còn trong sạch, nghe nói là bị người khác hϊếp da^ʍ, nhưng nhiều cô gái như vậy, vì sao chỉ tìm Từ Tú Lan kia chứ, một cây làm chẳng nên non. Nói trắng ra là cô gái kia cũng không phải thứ tốt đẹp gì, tôi cũng không sợ sẽ đắc tội với đội trưởng Từ, tôi chỉ là có sao nói vậy thôi, vợ Thừa Diên à, cô cũng phải suy nghĩ kỹ một chút.”

Vu Tình vốn còn muốn uyển chuyển từ chối bà mối Trương, dù sao bà mối cũng đã từng làm mối con dâu cả cho nhà cô, cũng không thể đắc tội được, thằng ba nhà cô còn chưa cưới vợ đâu.

Hiện giờ nghe xong lời này trong lòng cô cảm thấy không vui, cái gì mà một cây làm chẳng nên non.

Việc này còn trách con bé Tú Lan kia, người ta đang yên đang lành trêu chọc ai, vậy mà còn bị nói như vậy.

Vu Tình cũng tức điên lên, giận dữ nhìn về phía bà mối Trương: "Bác gái Trương, chuyện này phiền bác quan tâm rồi, có điều hai đứa Hiếu Nhân và Tú Lan là lưỡng tình tương duyệt, nếu hai đứa nhỏ không nói gì thì tôi cũng không có ý kiến. Phiền bác gái đến một chuyến rồi, Hiếu Nhân nhà chúng tôi không cần phải làm mai.” Vu Tình nói xong đứng dậy muốn tiễn khách.

Sắc mặt bà mối Trương lập tức có chút khó coi, bà ta coi trọng nhà họ Từ mới đến nhà các cô nói làm mai, người nhà bình thường, có người nào là không mời bà đến làm mai đâu.

Nghe nói nhà họ Từ có tiền, bà ta tới đây nửa ngày, ngay cả hạt dưa cũng không lấy được, còn sắp bị đuổi ra ngoài.

"Vợ Thừa Diên, cô suy nghĩ lại đi, nếu tôi ra khỏi cửa này sẽ không quản chuyện nhà các người nữa.”

"Vợ thằng cả, tiễn khách!” Vu Tình hô một tiếng.

Lý Mai lập tức từ phòng bếp chạy ra, nhìn bà mối Trương nhỏ giọng nói: "Bà nội Trương, hôn sự này của Hiếu Nhân rất tốt ạ.”

Bà mối Trương bị đuổi tới cửa, tức giận đến thở hổn hển, hừ lạnh một tiếng: "Không phải là có chút tiền rách thôi sao, ra vẻ cái gì chứ, thật sự là không biết tốt xấu.”
« Chương TrướcChương Tiếp »