Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thư 80 Chi Cực Phẩm Bà Bà Có Không Gian

Chương 68

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trương Quế Hoa bị mẹ Trương đuổi lên núi cắt cỏ cho lợn nái nuôi trong nhà, còn chưa làm được mấy cô ta đã vừa mệt vừa đói, không chịu nổi những khổ sở này, cô ta ném liềm và giỏ đi, chạy về phía vịnh nhà họ Từ.

Cô ta chạy rất nhanh, chưa đến tám phút đã tới vịnh nhà họ Từ, cô ta đi dọc theo con đường nhỏ về phía nhà của Từ Hiếu Nhân, vừa mới đi tới Trương Quế Hoa đã nhìn thấy người mà mình tâm tâm niệm niệm.

Vẻ mặt kinh hỉ hét to lên, sau đó nhanh chóng chạy tới: "Hiếu Nhân.”

Từ Hiếu Nhân nghe thấy thanh âm, liền thấy Trương Quế Hoa chạy về phía mình, anh ta vội kéo Từ Tú Lan né tránh cái ôm của Trương Quế Hoa.

Trương Quế Hoa nhìn thấy anh ta né tránh, vẻ mặt thương tâm, ổn định bước chân, cô ta vừa định mở miệng nói chuyện, liền nhìn thấy Từ Tú Lan ở một bên, sắc mặt lập tức thay đổi.

"Hiếu Nhân, sao anh lại ở cùng một chỗ với Tú Lan?”

Từ Hiếu Nhân chắn trước người Từ Tú Lan, ánh mắt lạnh như băng nhìn Trương Quế Hoa: "Tôi và cô đã ly hôn rồi, bây giờ tôi ở cùng với ai cũng không liên quan đến cô. Lúc trước vì sao hai chúng ta lại kết hôn, trong lòng cô cũng rõ ràng, Trương Quế Hoa phiền cô tránh ra.”

Từ Lan Trân vừa vặn đi ngang qua, nhìn thấy một màn này ánh mắt vô tội nói: "Chị dâu Quế Hoa, anh Hiếu Nhân đã đính hôn với chị Tú Lan rồi, chị không biết sao?”

"Đính hôn?" Trương Quế Hoa vẻ mặt không tin, ánh mắt chất vấn trừng về phía Từ Tú Lan.

Từ Tú Lan gật đầu.

Trương Quế Hoa phẫn nộ, nhìn Từ Hiếu Nhân chửi ầm lên: "Từ Hiếu Nhân, anh không có lương tâm, tôi và anh kết hôn một năm anh cũng chưa từng quên Tú Lan, sao anh lại khẩn cấp như vậy chứ, vừa mới ly hôn với tôi đã hòa hảo với cô ta. Từ Hiếu Nhân anh có biết lúc trước vì sao Từ Tú Lan lại chia tay với anh không? Bởi vì cô ta là một kẻ bẩn thỉu, rách nát.”

“Trương Quế Hoa cô câm miệng cho tôi, cô bớt ở đây nói bậy đi, mặc kệ như thế nào tôi cũng sẽ cưới Tú Lan, cút mau." Ánh mắt Từ Hiếu Nhân sắc bén đảo qua Trương Quế Hoa, sau đó kéo Từ Tú Lan sắc mặt trắng bệch trở về nhà.

Từ Lan Trân ánh mắt sáng ngời nhìn Trương Quế Hoa.

"Chị dâu, lời này của chị là có ý gì vậy? Chị Tú Lan xinh đẹp, lại còn dịu dàng nữa, sao chị có thể nói chị ấy như vậy.”

Trương Quế Hoa vừa nghe người khác khen Từ Tú Lan cả người liền vặn vẹo, nhìn Từ Lan Trân phát điên nói: "Dịu dàng xinh đẹp cái gì, cô ta chính là một thứ lẳиɠ ɭơ, đã không biết bị bao nhiêu đàn ông ngủ qua rồi.”

Từ Lan Trân càng nghe càng hưng phấn, không nghĩ tới con gái nhà đội trưởng lại phóng đãng như vậy, có điều nhìn bộ dáng Từ Hiếu Nhân, rõ ràng là biết chuyện này.

Lại còn nguyện ý cưới Từ Tú Lan, thật đúng là lòng dạ rộng lớn nha.

Có điều Từ Hiếu Nhân cũng quá xui xẻo, cưới Trương Quế Hoa cắm sừng anh ta, bây giờ ở cùng một chỗ với Từ Tú Lan, còn là một người đã bị ngủ qua.

Cô ta còn tưởng rằng kiếp trước nhà họ Từ phong quang như vậy, có bao nhiêu hạnh phúc, không nghĩ tới còn có nhiều chuyện vòng vo như thế.

Có điều kiếp trước cũng không có chuyện Từ Hiếu Nhân cưới Từ Tú Lan mà?

Từ Lan Trân có chút nghi hoặc.

Trương Quế Hoa tức giận, Từ Hiếu Nhân lại không nghe mình nói.

Cô ta xoay người chạy về phía nhà Vu Tình, đến cửa, Trương Quế Hoa trực tiếp quỳ gối ở cửa, vỗ vỗ cửa chính: "Mẹ, mẹ mở cửa đi, con biết sai rồi, con không nên lừa mẹ và Hiếu Nhân. Cầu xin mẹ tha thứ cho con, con nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời mẹ, cũng sẽ sinh cho mẹ một đứa cháu trai.”

Vu Tình đang ngủ trưa, bị giọng nói to của Trương Quế Hoa đánh thức, thở phì phò ra khỏi cửa: "Trương Quế Hoa cô gào cái gì, cô mau cút về nhà họ Trương các cô đi. Cho dù thằng hai nhà tôi không cưới được vợ cũng sẽ không cần cô, cô mau cút đi.”

Trương Quế Hoa vẻ mặt ủy khuất: "Mẹ, con thực sự sai rồi, Hiếu Nhân và Tú Lan đã đính hôn rồi sao? Mẹ, chuyện này không thể đâu, Tú Lan đã sớm là một thứ không sạch sẽ, không biết đã từng ngủ với bao nhiêu người, sao mẹ có thể tìm một người phụ nữ như vậy về làm con dâu chứ.”

Vu Tình giật mình, nhìn người xung quanh đang xem náo nhiệt, cô vội vàng lôi Trương Quế Hoa vào trong sân.

Sau đó vẻ mặt hoài nghi nhìn cô ta: "Trương Quế Hoa, lời này của cô là có ý gì? Còn nữa, làm sao cô biết Từ Tú Lan không sạch sẽ?”

Trương Quế Hoa vẻ mặt chột dạ, nhìn Vu Tình nói: "Dù sao Tú Lan cũng không sạch sẽ.”

Ánh mắt Vu Tình lóe lên, lúc trước Từ Tú Lan xảy ra chuyện, cũng không nói với bất cứ ai.

Thế nhưng Trương Quế Hoa lại biết chuyện này, hơn nữa quan hệ giữa cô ta và Từ Tú Lan là tình địch, Vu Tình không khỏi hoài nghi chuyện này có liên quan đến cô ta.

Cô kéo Trương Quế Hoa vào nhà, sau đó nháy mắt với Tuyết Hoa, bảo cô bé đi gọi đội trưởng đến.

Trương Quế Hoa nhìn Vu Tình rót nước cho mình, còn dẫn mình vào nhà, trong lòng rất vui mừng.

Từ Tú Lan một kẻ bẩn thỉu cũng không biết xấu hổ dám so sánh với mình, đính hôn thì có thể sao chứ, không phải còn có thể hủy hôn sao.

Dù sao cô ta cũng ở nhà họ Từ một năm rồi, cũng thân thiết với mẹ chồng hơn Từ Tú Lan.

"Mẹ, không cần phiền phức như vậy, con không khát ạ.” Trương Quế Hoa có chút hưởng thụ nói.

Trong lòng Vu Tình là 10 ngàn cái cười ha ha, bên ngoài lại là vẻ mặt tươi cười: "Quế Hoa, chuyện mà cô nói có chút to đó, con bé Tú Lan kia tôi nhìn là một đứa nhỏ hiền lành, không thể làm ra những chuyện như thế được, cô nói như vậy là cô đã thấy qua, hay là như thế nào?”

Trương Quế Hoa đắc ý cười, sau đó nhỏ giọng nói: "Mẹ, việc này nói đến cũng trùng hợp, ngày đó Tú Lan lêu lổng cùng mấy người đàn ông ở phía sau núi, lúc ấy con vừa vặn nhìn thấy. Lúc đó con cảm thấy rất xấu hổ, Tú Lan nhìn thấy con, còn bảo con không được nói chuyện này với bất cứ ai, Tú Lan chính là chị em tốt của con. Nhưng con cũng quen biết Hiếu Nhân từ nhỏ, nên con cảm thấy Tú Lan làm như vậy là không đúng.”

"Sau đó thì sao?" Vu Tình hỏi, nếu không phải cô đã xem qua chân tướng, thật đúng là bị bộ mặt này của Trương Quế Hoa lừa gạt.

"Sau đó chắc chắn con không thể nhìn cô ấy hại Hiếu Nhân được, con vừa nhắc đến chuyện này, cô ấy đã chia tay với Hiếu Nhân, mẹ, lúc trước con hạ dược Hiếu Nhân là bởi vì con quá thích anh ấy. Chuyện của đứa nhỏ con cũng không biết đó không phải là của Hiếu Nhân, lúc ấy mang thai cho rằng là của Hiếu Nhân, cũng không để ý đến kiểm tra tháng, đợi đến lúc biết thì đã muộn rồi.”

Trương Quế Hoa vẻ mặt hối hận nói.

Lúc trước cô ta căn bản không biết chuyện mang thai, lấy mang thai ra để nói cũng là cô ta nói dối, nghĩ sẽ uy hϊếp Hiếu Nhân, ai biết bụng dần dần to lên thật.

Lúc đầu cô ta cũng không nghĩ nhiều như vậy, sau đó mới phát giác ra không giống bình thường.

Nếu sớm biết cô ta đang mang thai là con của Trương Nhị Cẩu, cô ta đã sớm phá rồi.

Sau đó bụng to lên, cô ta cũng không dám phá, chỉ có thể đâm lao thì phải theo lao.

Vu Tình không tin lời hoang đường của cô ta, vừa tán gẫu với Trương Quế Hoa vừa nhìn về phía sân.

Nhìn trái nhìn phải không thấy người, cô có chút sốt ruột.

"Mẹ, mẹ có thể tha thứ cho con hay không, con cam đoan lần này trở về nhất định sẽ ngoan ngoãn, con sẽ học tập chị dâu cả, đến lúc đó hiếu kính mẹ thật tốt." Trương Quế Hoa vẻ mặt khát vọng.

Thấy Vu Tình không nói lời nào, cô ta sốt ruột chạy ra sân, nhìn Lý Mai lấy lòng cầu tình nói: "Chị dâu cả à, chị giúp em nói với mẹ một câu đi, bảo mẹ cho em quay lại được không.”

Lý Mai vẻ mặt xấu hổ nhìn Trương Quế Hoa, lại nhìn Vu Tình, một câu cũng không dám nói.

Hết lần này tới lần khác Trương Quế Hoa còn không chịu buông tha, khiến Lý Mai ngồi tại chỗ khó xử muốn chết, quần áo trong tay cũng không giặt được nữa.
« Chương TrướcChương Tiếp »