Nếu như không phải Trương Quế Hoa đang mang thai, Vu Tình đã bảo cô ta đi nhóm lửa rồi, cô chưa từng thấy người nào lười như cô ta.
Đều là con dâu, con dâu cả thì lặng lẽ làm việc, không bao giờ cảm thấy thiệt thòi, chỉ có cô con dâu thứ hai này, không làm cái gì cả, còn luôn cảm thấy người khác mắc nợ cô ta, sao cô ta lại không biết xấu hổ như vậy chứ.
Trương Quế Hoa nghe thấy lời mẹ chồng nói, bị dọa lập tức chạy vào trong phòng bếp, lấy bát đũa xong cô ta lại nhanh chóng chạy ra ngoài.
Nhìn thịt gà ở trong nồi, còn chưa đợi mọi người đều ngồi xuống, cô ta đã trực tiếp gắp một miếng thịt, lén lút bỏ vào trong miệng.
Nhưng thịt gà vừa mới nấu xong, vẫn còn đang nóng hầm hập, Trương Quế Hoa vừa bỏ vào trong miệng đã bị nóng đến mức lập tức nhổ ra ngoài.
“Mẹ, chị dâu hai lại lén ăn vụng trước kìa.” Từ Tuyết Hoa vừa ngồi xuống, ngẩng đầu đã nhìn thấy chị dâu hai của cô bé nhổ một miếng thịt gà ra ngoài, hốt hoảng giấu ra phía sau.
Lời này vừa nói ra, Từ Hiếu Nhân quay đầu lại nhìn vợ mình, thì nhìn thấy một miếng thịt trong tay cô ta, lập tức tức đến đỏ mặt: “Trương Quế Hoa, cô cút về phòng cho tôi, lần trước cô đã lén ăn vụng rồi, lần này vẫn còn dám ăn vụng nữa à.”
Từ Hiếu Minh nhìn Trương Quế Hoa với vẻ mặt đầy ghét bỏ.
Từ Hiếu Nghĩa nhìn Trương Quế Hoa, lại nhìn vợ nhà mình, không khỏi thẳng lưng, vẫn là vợ anh ta tốt.
Em hai thật là không có mắt nhìn rồi.
Sắc mặt Vu Tình lúc này cũng không được tốt lắm, lần trước phạt Trương Quế Hoa, cô ta đúng là không sợ chút nào.
“Vợ thằng hai, tối nay không có cơm cho cô, cầm cái miếng thịt trong tay cô rồi cút ra khỏi bàn cho tôi.”
Trương Quế Hoa vừa nghe không được ăn thịt, vẻ mặt lập tức khổ sở: “Mẹ, con biết sai rồi, con đảm bảo lần sau sẽ không ăn vụng nữa, mẹ tha thứ cho con lần này đi. Cứ coi như mẹ không tha thứ cho con, thì mẹ cũng phải nể mặt cháu trai ở trong bụng con chứ, mẹ tha thứ cho con đi mà, trong bụng con chính là cháu trai tương lai của mẹ đó, mẹ, chắc mẹ cũng không nỡ lòng nào nhìn cháu trai mẹ không được ăn thịt đâu nhỉ.”
Trương Quế Hoa vừa nói vừa lau nước mắt, vẻ mặt hối lỗi.
Sớm biết vậy cô ta đã không thèm ăn miếng thịt này rồi.
Vu Tình liếc nhìn Trương Quế Hoa, sau đó quay đầu nhìn về phía mấy người trong nhà: “Hôm nay nhà chúng ta mở một cuộc họp gia đình.”
Lời nói vừa dứt, đám người ngồi ở trước bàn ăn lập tức ngồi thẳng lưng.
Lúc này Vu Tình mới nhìn mấy người con trai tiếp tục nói: “Bây giờ cha các con đã không còn nữa, trong nhà không còn người trụ cột, mẹ cũng biết người bên ngoài nhìn vào nhà chúng ta như thế nào.
Ai ai cũng cảm thấy mẹ là một người mẹ không biết cách sống, đều muốn xem náo nhiệt ở nhà chúng ta, nhưng mẹ lại không muốn để cho bọn họ xem náo nhiệt, cha của các con đã không còn nữa, những ngày tháng sau này nhà chúng ta cũng không được kém đi.
Trước đây là mẹ không đúng, có điều sau này chỉ cần Vu Tình mẹ có một miếng ăn, mấy người các con cũng sẽ không phải chịu đói, sau này nhà chúng ta không phân biệt giữa nam và nữ, chỉ cần nhìn vào sức làm việc, làm được nhiều thì ăn nhiều, làm được ít thì ăn ít.”
Vu Tình tạm dừng lại, ánh mắt sắc bén liếc về phía Trương Quế Hoa: “Sau này ai mà không muốn làm việc, lại còn muốn ăn ngon, thì lập tức cút về nơi sản xuất, nhà họ Từ chúng ta không nuôi không người lười.”
Từ Hiếu Nghĩa vừa nghe thấy những lời này, lập tức nói: “Mẹ, con và vợ con chắc chắn sẽ không vậy đâu, hai bọn con nhất định sẽ chăm chỉ làm việc, đến lúc đó sẽ kiếm được thật nhiều công điểm.”
Chưa nói đến hiếu thảo với mẹ, bọn họ cũng không thể liên luỵ đến mẹ được.
Lý Mai cũng vội vàng gật đầu nói theo: “Mẹ, con sẽ chăm chỉ làm việc, chắc chắn sẽ không lén lười biếng đâu ạ.”
Từ Hiếu Nhân trừng mắt với Trương Quế Hoa, sau đó quay đầu nhìn về phía Vu Tình: “Mẹ, con cũng sẽ chăm chỉ làm việc, nếu như Trương Quế Hoa hay ăn lười làm, con sẽ ly hôn với cô ta.”
Trương Quế Hoa vừa nghe đến ly hôn, lập tức sợ hãi, cô ta khó khăn lắm mới gả được cho Hiếu Nhân, sao có thể dễ dàng ly hôn được, cái này không thể.
“Mẹ, con sai rồi, sau này con tuyệt đối sẽ không lười biếng nữa, con cũng sẽ không dám ăn vụng nữa.”
“Mẹ, sau này con và Hà Diệp sẽ cùng nhau làm việc.” Từ Tuyết Hoa cũng biểu hiện tấm lòng nói.
“Mẹ, con cũng sẽ chăm chỉ làm việc.” Từ Hiếu Minh cười nói.
Hà Diệp cũng gật gù theo đàn gà con: “Bà nội, sau này Hà Diệp lớn lên cũng sẽ chăm chỉ làm việc ạ.”
Vu Tình cười gật gật đầu, ở đây ngoại trừ Trương Quế Hoa trộn cứt ra, thì những người khác đều rất tốt.
“Tất cả chuẩn bị ăn cơm.” Vu Tình nói xong thì cầm muỗng bắt đầu chia thịt gà cho mọi người.
Con gà rừng này không có nhà nào nuôi lớn, một con cũng chưa đến ba cân, nhà họ Từ nhiều người, bỏ qua Trương Quế Hoa thì còn lại tám người, cũng có thể chia được cho mỗi người hơn hai miếng thịt gà.
Hai cái đùi gà, Vu Tình cho hai cô nhóc là Từ Tuyết Hoa và Hà Diệp.
Từ Tuyết Hoa nhìn đùi gà ở trong bát cười đến cong cả mắt: “Cảm ơn mẹ ạ.”
Hà Diệp nhìn đùi gà ở trong bát lại có chút sợ hãi, nhìn nhìn Lý Mai, lại nhìn nhìn Từ Hiếu Nghĩa, sau đó liền gắp cái đùi gà này trả về: “Bà nội, cháu không ăn đùi gà, bà ăn đi ạ.”
“Bà nội không ăn, hiện tại là lúc cơ thể cháu đang phát triển, cháu ăn là được rồi.” Vu Tình nhìn Hà Diệp cười nói.
Hà Diệp vừa nghe mắt đã đỏ lên, giọng mềm nhũn nhìn Vu Tình nói: “Vậy bà nội ăn cùng cháu, một mình cháu ăn không hết ạ.”
Từ Tuyết Hoa thấy vậy cũng gắp cái đùi gà trong bát mình cho Vu Tình: “Mẹ, con cũng chia cho mẹ một nửa.”
Vu Tình nhìn hai cô nhóc này có chút vui vẻ, có điều vẫn lắc đầu: “Mẹ không thích ăn đùi gà, hai đứa các con ăn đi.”
Từ Tuyết Hoa vừa nghe mẹ cô bé không thích ăn đùi gà, cũng không nhường nữa.
Hà Diệp lại là vẻ mặt cảm động, sao có thể có người không thích ăn thịt gà chứ, bà nội của cô bé chính là muốn cô bé yên tâm ăn nên mới cố ý nói như vậy.
Trương Quế Hoa ở một bên, nhìn mẹ chồng cho hai đứa nhóc kia ăn đùi gà, thầm mắng bà già này không có não.
Hai nhóc này đều là món hàng phải bù thêm tiền, ăn rồi cũng vô tích sự, bà già này thật đúng là ngu ngốc, không cho cháu trai ở trong bụng của cô ta ăn, lại cho hai đứa nhóc kia ăn.
Thật sự là tức chết cô ta mà.
Đặc biệt là sau khi nhìn thấy trước mặt Lý Mai đặt hai phần canh thịt gà, Trương Quế Hoa đố kỵ đến đỏ mắt: “Mẹ, dựa vào cái gì mà chị dâu cả có hai phần canh thịt gà.”
Vu Tình ngẩng đầu: “Một phần của chị dâu cả cô, một phần của Hạo Viễn, có vấn đề gì sao?”
Trương Quế Hoa nghẹn họng, nhưng trong lòng vẫn không phục: “Mẹ, mẹ thiên vị, dựa vào cái gì mà Hạo Viễn có một phần mà đứa nhỏ trong bụng con không có.”
“Cô không biết tại vì sao sao, nếu như cô không ăn vụng, cô cũng có hai phần.” Vu Tình uống canh gà, vẻ mặt nhàn nhã nói.
Điều này khiến cho Trương Quế Hoa càng hối hận, nếu như cô ta không ăn vụng, cô ta còn có thể ăn hai phần.
Cô ta bị thua thiệt quá rồi.
Từ Hiếu Minh ăn một miếng thịt gà, vừa cho vào trong miệng đã tràn đầy hương vị thịt, khiến cho anh ấy cảm thấy rất mỹ mãn.
“Mẹ, thịt gà này ăn ngon thật đấy.”
Vu Tình cũng cảm thấy thịt gà này ăn rất ngon, thịt tươi ngon mịn màng, vừa ăn trong miệng đã tràn đầy hương vị thịt gà.
Ngay cả canh gà cũng rất thơm, uống từng ngụm lớn xuống bụng thoả mãn biết bao nhiêu.
Hai người Từ Hiếu Nghĩa và Từ Hiếu Nhân cũng là vẻ mặt thỏa mãn.
Hà Diệp đã lớn như vậy, vẫn là lần đầu tiên được ăn thịt gà, gặm đùi gà với vẻ mặt hạnh phúc.
Bà nội thật tốt, đặc biệt là sau khi ông nội mất, bà nội giống như biến thành một người khác vậy.
Lý Mai nhìn hai bát canh thịt ở trước mặt, có chút ngượng ngùng khi uống nhiều như vậy, đẩy một bát canh thịt gà về phía người đàn ông nhà mình nói: “Hiếu Nghĩa, anh ăn nhiều một chút, anh làm việc nhiều, ăn nhiều để bồi bổ thân thể.”
Từ Hiếu Nghĩa lập tức lắc đầu: “Em ăn đi, mẹ chúng ta cho em thì em cứ ăn, hơn nữa em cũng làm việc nhiều mà.”
Lý Mai sống chết không ăn.
Vu Tình vỗ vỗ bàn: “Vợ thằng cả, đây chính là khẩu phần của cháu trai mẹ, con đây là có ý gì, lẽ nào muốn bỏ đói chết cháu trai của mẹ sao.”
Mặc dù Hạo Viễn đã hai tuổi rồi, nhưng vẫn chưa cai sữa, người lớn trong nhà ăn cũng không đủ no, căn bản cũng không có dư thừa cho thằng bé ăn.
Mặc dù Lý Mai không có nhiều sữa, nhưng cũng có thể cho Hạo Viễn uống xuống bụng.
Lý Mai nghe thấy lời mẹ chồng nói, sợ đến mức lập tức cúi đầu xuống, bưng bát canh thịt gà lên uống từng ngụm lớn, một ngụm vừa vào trong miệng, tràn đầy hương vị thịt gà.