Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thư 80 Chi Cực Phẩm Bà Bà Có Không Gian

Chương 121

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vương Phượng Lan cầm thực đơn đi ra ngoài.

Từ Hiếu Minh ngồi trên ghế nhìn trái nhìn phải: "Mẹ, sao lại không thấy chị dâu đâu ạ?”

"Chị dâu con ở hậu trù nấu cơm.”

"Mẹ, thái độ của nhân viên phục vụ này tốt thật đấy, con chưa từng được nhân viên phục vụ nhiệt tình như vậy." Tuyết Hoa tấm tắc khen ngợi.

Vu Tình cười cười, thái độ phục vụ ở thời đại này có chút không tốt, có điều ở đời sau cũng vậy.

Một số khách sạn lớn cũng là nhìn người để phục vụ, nếu bạn là người có tiền thì người ta có thể làm cháu trai dâng cúng bạn, còn nếu bạn là người không có tiền thì người ta có thể một cước dẫm chết bạn.

Không bao lâu sau Hàn Vạn Trung bưng đồ ăn đi tới hậu viện.

Nhìn thức ăn trước mặt, Từ Hiếu Minh không nhịn được: "Mẹ, em gái mau ăn cơm đi, món ăn này ngửi đã thấy thơm rồi.”

Tuyết Hoa cầm đũa lên gắp một miếng thịt cá mà cô bé thích: "Ừm, ngon, rất ngon.”

"Ngon thì ăn nhiều hơn một chút." Vu Tình vẻ mặt thỏa mãn nhìn hai người.

Ăn cơm trưa xong, Tuyết Hoa đòi đi ra bếp phía sau thăm Lý Mai.

Vu Tình liền dẫn hai người cùng nhau đi vào trong phòng bếp, nhìn thấy Lý Mai nóng đến đầu đầy mồ hôi, đứng bên cạnh bếp cầm xẻng không ngừng đảo thức ăn.

Ánh mắt Tuyết Hoa lập tức đỏ lên: "Chị dâu, chị có nóng không?”

Lý Mai nghe thấy thanh âm quay đầu cười nói: "Không mệt, chỉ là có chút nóng.”

"Mẹ ơi, chỗ này nóng lắm, mẹ mau dẫn Hiếu Minh và Tuyết Hoa ra ngoài đi ạ." Lý Mai thúc giục.

Lúc này Vu Tình mới dẫn hai người ra khỏi phòng bếp.

"Mẹ, con nhất định sẽ học tập thật tốt, chị dâu quá khó khăn rồi, mùa hè đứng bên lò lửa, chờ tương lai con thi đậu đại học, có một công việc tốt, đến lúc đó con sẽ hiếu thuận mọi người." Tuyết Hoa nhếch khóe miệng nói.

Từ Hiếu Minh cũng nói theo: "Con cũng sẽ học tập thật chăm chỉ.”

Tuyết Hoa chưa từng xuống ruộng làm việc, căn bản không biết làm việc dưới ruộng mệt mỏi đến nhường nào, so với làm việc ở dưới ruộng thì công việc ở phòng bếp đã thoải mái hơn rất nhiều rồi.

Ăn cơm trưa xong, Vu Tình dẫn hai người đến hợp tác xã Cung - Tiêu tính mua một ít đồ dùng học tập.

Vừa đến hợp tác xã Cung - Tiêu, Tôn Hoài Anh đã nhìn thấy mấy người, nhiệt tình hô to: "Chị dâu, chuyện đi học thế nào rồi?”

Vu Tình đi về phía Tôn Hoài Anh, vui vẻ nói: "Được rồi, hiệu trưởng nói thứ hai tuần sau đi báo danh. Hoài Anh, mua đồ dùng học tập ở tầng mấy vậy, chị đi mua đồ cho hai đứa nó.”

"Ở tầng hai ạ, chị dâu, chị lên xem đi." Tôn Hoài Anh chỉ lên tầng.

Lúc này Vu Tình mới đi lên tầng hai.

Đến tầng hai bóng dáng của Cố Tuệ Nương liền xuất hiện, Vu Tình tính bước nhanh qua không để ý tới cô ta.

Ai biết Cố Tuệ Nương lại nhìn thấy Vu Tình, cô ta cười đùa, khuôn mặt gọi Vu Tình lại.

"Em dâu hai, cô muốn mua cái gì vậy?”

"Bác gái cả, mẹ chúng cháu đến mua cặp sách và đồ dùng học tập." Tuyết Hoa có chút đắc ý.

Trước kia bác gái cả luôn đem chuyện con trai nhà bác đi học ra khoe khoang, hiện tại cô bé và anh ba cũng sắp đi học rồi, cô bé và anh ba còn học giỏi hơn so với con trai của nhà bác gái cả.

Vậy đến lúc đó chẳng phải là sẽ bẽ mặt sao.

Nghĩ đến đây Tuyết Hoa càng cảm thấy đi học thú vị hơn rất nhiều.

"Các cháu thật sự sẽ đi học sao?" Cố Tuệ Nương giống như gặp quỷ vậy.

Làm sao có thể chứ, con của Vu Tình làm sao có thể đi học, cô có tiền không.

Sao hai ông bà già kia không ngăn cản chứ.

Cố Tuệ Nương có chút tức giận, nhìn Vu Tình chất vấn: "Em dâu hai, đi học cũng không phải là mua cặp sách với đồ dùng học tập là xong, cô phải đi tìm hiệu trưởng trước mới được. Cô đi tìm ông ấy chưa? Hiệu trưởng đồng ý cho cả hai đi học chưa?”

"Đồng ý rồi." Đáy mắt Vu Tình tất cả đều là ý cười, cô không hiểu, có phải đầu óc của Cố Tuệ Nương có vấn đề hay không, không có việc gì sẽ tự đi kiếm chuyện cho mình.

Vừa nghe thấy là đã đồng ý, sắc mặt Cố Tuệ Nương biến thành màu gan heo, khuôn mặt vốn nhiều nếp nhăn hiện giờ căng đến cùng một chỗ, nhìn qua rất quái dị.

Vu Tình cảm thấy có chút xấu hổ, sao chuyện này có thể hot đến như vậy chứ.

"Chị dâu cả, tôi nghe nói Hiếu Sinh nhà chị học rất giỏi, Hiếu Minh và Tuyết Hoa nhà tôi đi học phải nhờ con trai chị chiếu cố rồi.”

Vu Tình thấy cô ta không nói lời nào, lời nói chuyển sang sắc bén: "Chị dâu cả, sao chị lại không nói gì, chẳng lẽ là chị sợ Hiếu Minh nhà tôi sẽ học giỏi hơn Hiếu Sinh nhà chị đấy chứ?”

Cố Tuệ Nương bị lời này chọc tức đến xanh mặt, cố nén tức giận cười nói: "Sao có thể, Hiếu Sinh nhà tôi học rất giỏi, đến lúc đó tôi sẽ bảo thằng bé dạy Hiếu Minh nhiều hơn.”

Vu Tình nhíu mày: "Được rồi, chị dâu làm việc đi, tôi dẫn hai đứa nhỏ đi mua đồ.”

"Mẹ, thật sự là anh Hiếu Sinh học rất giỏi sao? Nếu anh ấy học giỏi, tại sao lại bị học lại hai lớp liên tục, con đoán chắc chắn anh ấy sẽ không học giỏi bằng anh ba đâu." Tuyết Hoa vẻ mặt ghét bỏ.

Vu Tình cũng nghĩ đến việc này nên mới âm dương quái khí với Cố Tuệ Nương như vậy, ai biết da mặt của người phụ nữ kia lại dày, còn đồng ý cơ.

"Kệ anh ấy đi, chỉ cần con và anh ba học thật giỏi, cho dù mệt một chút mẹ cũng nguyện ý.”

Hai người nghe xong lời này vẻ mặt cảm động, rối rít cam đoan nói: "Mẹ, mẹ yên tâm, con nhất định sẽ học tập thật tốt.”

"Đúng vậy, con cũng sẽ học tập chăm chỉ, đến lúc đó tìm một công việc tốt, đưa mẹ đến thành phố lớn sinh sống.”

Vu Tình làm bộ cảm động, ôm ngực vui mừng nói: "Được, các con có tâm như vậy, mẹ của các con cũng thỏa mãn rồi.”

Văn phòng phẩm trên tầng hai bán rất đầy đủ, cặp sách, hộp đựng bút, sách vở và bút đều có.

Vu Tình cầm hai phần giống nhau, nghĩ đến Hà Diệp ở nhà cũng có thể luyện viết chữ, cô lại mua thêm một phần bút và vở.

Mua đồ xong đã đến ba giờ chiều, mấy người Vu Tình ngồi xe bò trở về nhà.

Lúc về đến nhà Từ Hiếu Nhân đang ở trong sân thu mua rau, nhìn thấy Vu Tình trở về vẻ mặt khẩn trương hỏi: "Mẹ, Hiếu Minh và Tuyết Hoa có thể đi học không ạ?”

Tôn Tố Phân cũng đến bán rau, nghe cháu trai nói cũng là vẻ mặt tò mò: "Chị dâu! Chị dẫn Tuyết Hoa và Hiếu Minh đến trường học sao?”

Những người bán rau xung quanh cũng tò mò.

"Hiệu trưởng trường trung học cơ sở số 1 bảo bọn chúng thứ hai tuần sau đi học.”

Lời này vừa nói ra vẻ mặt Từ Hiếu Nhân kích động.

Tôn Tố Phân hơi sửng sốt, tiếp tục cười nói: "Chúc mừng chị dâu hai, Hiếu Minh và Tuyết Hoa phải học tập thật tốt biết chưa, mẹ các cháu một mình cho các cháu đi học cũng không dễ dàng gì.”

"Thím ba, cháu biết rồi ạ, cháu và Tuyết Hoa sẽ học tập thật tốt." Từ Hiếu Minh cam đoan.

Tuyết Hoa cũng đảm bảo như vậy.

Người bán rau xung quanh cũng chúc mừng Vu Tình.

Chuyện Từ Hiếu Minh và Tuyết Hoa đi học, cả buổi chiều toàn bộ người ở vịnh nhà họ Từ đều biết.

Người nông thôn có thể đi học cũng không nhiều lắm, trong nhà có thể lấp đầy bụng đã tốt lắm rồi, lấy đâu ra tiền thừa cho con cái học hành.

Trong nhà đội trưởng, Từ Kiến Quốc vẻ mặt vui vẻ nhìn vợ: "Tôi thấy nhất định sau này cuộc sống của nhà Vu Tình sẽ càng ngày càng tốt, Tú Lan nhà chúng ta gả qua đó cũng sẽ không bị vất vả.”

Tôn Hồng gật gật đầu, lúc trước bà ấy còn cảm thấy con gái của bà ấy gả cho nhà Vu Tình sẽ rất thiệt thòi, hiện giờ xem ra cũng không phải như vậy.

Bà ấy nhìn chồng mình có chút nghi hoặc: "Kiến Quốc, ông nói chuyện chia đất có thật không vậy? Nếu thật sự chia đất, vậy Tú Lan nhà chúng ta không phải sẽ không có công việc gì sao?”

Nếu như chia đất, cũng không cần người ghi công điểm, đến lúc đó con gái của bà ấy sẽ làm cái gì đây.
« Chương TrướcChương Tiếp »