Chương 3: Hệ Thống 12888

"Ngươi vừa nói cái gì, có gan thì lập lại xem nào!" Giọng nói của Hạ Thanh Thanh không có một chút hưng phấn nào của trước đó, đổi lại có chút lạnh lùng.[Ký chủ, thật sự xin lỗi.]

Thì ra nguyên nhân Hạ Thanh Thanh bị đập chết là bởi vì trong lúc hệ thống chuyển đổi sang không gian khác thì vận hành bị lỗi.

Sau khi đập trúng Hạ Thanh Thanh, hệ thống lập tức khởi động cơ chế bảo vệ, nhưng bởi vì đầu cô chảy máu quá nhiều không thể cứu chữa cho nên hệ thống chỉ có thể cưỡng chế trói buộc linh hồn, đưa linh hồn cô xuyên vào cơ thể ở thế giới này.

"Ta vốn còn đang thắc mắc, không hiểu vì sao mình vốn khỏe mạnh đi trên đường lại đột nhiên bị đập chết, thì ra là chuyện tốt của ngươi gây ra!"

[.....]

"Ta không cần biết ngươi làm như thế nào, hiện tại ngay lập tức đưa ta trở về mau, nếu không ta sẽ khiếu nại lên phía trên của ngươi!" Hạ Thanh Thanh híp mắt, tỏ vẻ nguy hiểm.

[Ký chủ, người không thể trở về, thân thể ở thế giới kia đã bị hỏa táng rồi.]

Tuy rằng trước đó Hạ Thanh Thanh đã có suy đoán được một chút, nhưng trong lòng vẫn có chút thất thần, dù sao thì... làm gì có ai nghe thấy chính mình bị hỏa táng mà còn có thể bình tĩnh cơ chứ, thậm chí chưa chắc tiếp nhận được trong khoảng thời gian ngắn.

Mấy phút trầm mặc trôi qua, Hạ Thanh Thanh bất đắc dĩ nói. "12888, đem ký ức của nguyên chủ truyền cho ta đi."

Không còn cách nào khác a, chết tử tế vẫn không bằng được sống thêm lần nữa, thành ra Hạ Thanh Thanh chỉ có thể lựa chọn chấp nhận, nhưng để về sau có thể sống thoải mái ở đây, trước tiên vẫn cần phải có ký ức của nguyên chủ.

[Ký chủ, hiện tại linh hồn của người vẫn chưa dung hợp hoàn toàn với cơ thể này, chờ sau khi hoàn toàn hợp nhất người sẽ tự động có được ký ức của nguyên chủ.]

"Mất bao lâu mới có thể dung hợp hoàn toàn?" Hạ Thanh Thanh cảm thấy hệ thống này có chút không đáng tin cậy rồi, nói không chừng chính là loại ở mức thấp kém nhất.

[Hệ thống cũng không rõ.]

Này cũng không biết, kia cũng không rõ, lửa giận trong lòng Hạ Thanh Thanh cuối cùng cũng không thể kiềm chế được. "Ta nhất định phải khiếu nại lên cục hệ thống, người chuẩn bị tinh thần chờ bị thu hồi tiêu hủy đi!"

[Xin lỗi ký chủ, người không có quyền hạn khiếu nại.]

Hạ Thanh Thanh thề, cô nghe thấy trong lời kia có sự đắc ý.

"Cút!"

Hạ Thanh Thanh đơn phương cắt đứt liên hệ, cả người bị chọc tức nằm ở trên giường há to miệng thở hổn hển.

Cái hệ thống chết tiệt kia chắc chắn có ý định làm cô tức chết rồi đổi ký chủ mới, hừ, cô tuyệt đối sẽ không để nó đạt được mong muốn.

.....

Đến tận tối cha Hạ mới tan tầm trở về nhà, cha Hạ vừa về liền vào phòng hỏi thăm sức khỏe của Hạ Thanh Thanh.

Tuy lời nói ra từ miệng không mấy dịu dàng, nhưng ánh mắt của cha Hạ đối với con gái luôn tràn ngập yêu thương, Hạ Thanh Thanh thấy vậy lỗ mũi có chút ê ẩm khi nghĩ về cha mẹ ruột của mình ở hiện đại.

Cô đột ngột chết đi, cha mẹ hẳn là sẽ rất đau khổ, nhưng cũng cảm thấy may mắn vì cô không phải là đứa con duy nhất của hai người.

Lúc Hạ Thanh Thanh còn nhỏ, cha mẹ vì bất hòa trong tình cảm nên sớm đã ly hôn với nhau, từ đấy cô vẫn luôn sống với bà nội cho tới lớn.

Nhưng cô cũng không vì chuyện đó mà trách cha mẹ ruột mình, dù sau ly hôn trong vui vẻ, tìm được hạnh phúc mới vẫn tốt hơn sống trong sự ràng buộc.

Hơn nữa, tuy sau khi ly hôn đã tìm được tổ ấm mới nhưng cha mẹ ruột của Hạ Thanh Thanh vẫn luôn đau lòng đứa con chung của mình, thành ra yêu thương gấp bội chu cấp rất đầy đủ cho cô, không để cô thua thiệt ai thứ gì.

Vì vậy, tuy là chia cách cha mẹ từ nhỏ nhưng Hạ Thanh Thanh vẫn chưa bao giờ ăn qua "khổ".

Hạ - chưa bao giờ ăn qua "khổ" - Thanh Thanh, sau khi ăn qua một chén cháo loãng để ấm bụng trong lòng không ngừng mắng chửi hệ thống.

Nếu như hệ thống không xuất hiện đập trúng cô sẽ không chết, không chết sẽ không xuyên qua, không xuyên qua sẽ không cần chịu khổ ăn chút cháo loãng hầu như chỉ toàn là nước như vậy.

[Ký chủ, người đừng nóng giận nữa, chỉ cần sử dụng Hệ thống Giao dịch Dị giới hợp lý người liền có thể trao đổi được những vật tư mình muốn, từ đó bước lêи đỉиɦ nhân sinh mà không cần ảo não.]

12888 nỗ lực vẽ cho ký chủ của mình một "cái bánh lớn", cái bánh này không những lớn còn hoàn hảo.

Hạ Thanh Thanh thật sự không muốn ngày tháng kế tiếp lại tiếp tục uống cháo loãng nữa, chỉ có thể đè nén ấm ức trong lòng xuống tiếp nhận "cái bánh lớn" mà hệ thống đưa cho.