Chương 14.2

“Ông nội, Ngọc Hoa Sơn có hoa anh đào nở, con cùng Tiếu Tiếu tính toán ở trên núi vài ngày, ông cũng đi cùng đi.”

Thẩm lão gia tử dừng một chút, cười nói: “Ông già rồi đi chẳng lẽ không quấy rầy các con?”

“Người một nhà như thế nào sẽ quấy rầy.” Lâm Tiếu hơi mỉm cười, “Ông nếu có thể đi, cháu cùng Thẩm Ly sẽ thật cao hứng.”

Thẩm Ly đưa mắt nhìn Lâm Tiếu bên cạnh, đối với Thẩm lão gia nói: “Tiếu Tiếu nói ông công tác bận quá, muốn làm việc và nghỉ ngơi kết hợp.”

Thẩm Khánh Niên nhìn hai người hỗ trợ nhau nói, ông cười: “Hai con không phải là cố ý tới tìm lão nhân ta chứ?”

Lâm Tiếu ngừng ăn, Thẩm Ly nói câu này thời cơ rất khéo .

Bất quá, cho dù là đã biết cái gì, Thẩm lão gia cũng sẽ không bất mãn hành vi như vậy.

Thậm chí, còn có thể cộng điểm không ít.

Cho nên, Lâm Tiếu thập phần thản nhiên: “Thẩm Ly nói người ở thành phố T, cho nên con nghĩ không bằng nhân cơ hội này giúp ông cùng chúng con thư giãn. Thẩm Ly ngày thường tiếp xúc đến chỉ có con, ông đối với anh ấy mà nói càng quan trọng hơn.”

Đem những lời này nói ra, Thẩm lão gia lại liếc mắt nhìn Lâm Tiếu một cái, “Được, nếu các con đều không chê lão nhân này vướng bận, ta đây liền đi.”

Nghe vậy, cục đá trong lòng Lâm Tiếu mới chân chính rơi xuống.

Rõ ràng, trên mặt cô lộ ra ý cười thả lỏng.

“Thật tốt quá.”

Hành trình đi Ngọc Hoa sơn cứ như vậy được quyết định xong.

Chạng vạng, ánh nắng chiều che kín phía chân trời.

Lâm Tiếu ngồi ở bên hồ, đi theo Thẩm lão gia câu cá.

Thẩm lão gia câu chừng nửa thùng cá, Lâm Tiếu cùng Thẩm Ly còn không có sờ đến đuôi cá, cô từ bỏ, nhìn mặt hồ đến phát ngốc.

Không khí trên núi thật sự tốt, đỉnh núi còn có một cái hồ, bên trong nuôi rất nhiều cá, du khách đi câu thoả thích.

Gió thổi qua, hoa anh đào bay tán loạn, nhẹ nhàng trôi nổi trên mặt hồ.

Mặt hồ phản chiếu bầu trời, như là một mặt gương, trên mặt gương màu cam ấm áp điểm xuyết vài cánh hoa màu đỏ, cảnh đẹp như vậy đảo thật giống rửa sạch thể xác và tinh thần.

Hiếm có khi được thả lỏng.

Bảy ngày trôi qua trong nháy mắt.

Lâm Tiếu cùng mấy người ngồi cáp treo xuống núi, bắt đầu hành trình trở lại thành phố B.

Sau khi xuống núi, trợ lý cùng vệ sĩ của ông Thẩm cũng đến.

“Ông nội, ông không cùng chúng con cùng nhau trở về thành phố B sao?”

“Lúc này ông phải trực tiếp đến Mỹ, sự việc bên kia còn tốn một thời gian, không thể cùng các con trở về thành phố B.” Trong khoảng thời gian này, Thẩm lão gia trong lòng là càng thêm thích cháu dâu này, quả nhiên tư liệu dù cho tỉ mỉ rõ àng như thế nào, cũng không thể so tận mắt nhìn thấy chân thật.

Trước khi đi, Thẩm Khánh Niên đối với Lâm Tiếu nói: “Chuyện của cha mẹ con, có yêu cầu gì thì nói với ông, còn có ông nội che chở con.”

Lâm Tiếu trên mặt hơi giật mình, ngay sau đó cười: “Cảm ơn ông nội.”

Một khắc kia, Lâm Tiếu cảm thấy, rất nhiều sự việc chỉ là nghĩ đến trong đầu, lại có thể vô tình đổi lấy những thứ quý giá hơn.

Như vậy khá tốt.

Cô ngẩng đầu, trên màn hình LED phía trên là trailer chương trình tạp kỹ đang thịnh hành trên Weibo ngày hôm qua.

Xem ra lúc này đây, con bướm đã vỗ cánh.

Vấn đề của Thẩm lão gia đã kết thúc.

Sau khi tiễn ông, Lâm Tiếu cùng Thẩm Ly trở về khách sạn thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi đến cửa hàng thú cưng đón cẩu tử.

Ông chủ cửa hàng thú cưng đem cẩu tử cùng đồ vật đều đóng gói thu thập tốt, thời điểm lên xe, cẩu tử một chút cũng không sợ người lạ, đôi mắt lam cao quý lạnh lùng mà quét qua hai người họ, lục thân không nhận nện bước lên xe.

(lục thân không nhận: mất hết tính người, bố, mẹ, anh, chị, em, người thân đều không nhận)

Lâm Tiếu: “……”

Cẩu tử này thành tinh sao?

Đừng hỏi cô làm thế nào nhìn thấy điều như vậy từ một con chó.

Husky, quả nhiên là một giống loài thần kì.

Sau khi buông được tảng đá lớn trong lòng, Lâm Tiếu cả người rõ ràng thoạt nhìn thoải mái rất nhiều.

Lên xe, cô đem Husky ôm vào lòng, nhẹ nhàng xoa đầu nó, “Phú quý a, về sau ta chính là chủ nhân của ngươi.”

Cẩu tử ngồi xổm ở ghế phụ, đôi mắt màu lam nhìn cô, nhìn qua trông hung dữ, rất cao quý, cũng thực xinh đẹp.

“Phụt……” Lâm Tiếu nhịn không được cười ra tiếng, hai vai run rẩy, hết sức vui mừng.

Sau khi lên xe, phát hiện Tiếu Tiếu tập trung sự chú ý vào con cẩu “Phú quý”, tức khắc, Thẩm Ly có chút mất mát.

Về sau Tiếu Tiếu liền không phải chỉ có mình anh sao?

Tiếu Tiếu có còn giống như trước đối xử tốt với anh?

Thẩm Ly bắt đầu cảm thấy bất an.

“Tiếu Tiếu, tôi không muốn ngồi ở ghế sau, tôi muốn cùng Tiếu Tiếu ngồi cùng nhau.”

Lâm Tiếu nghi ngờ mà nhìn anh, “Anh tối hôm qua xem TV nhìn đến rạng sáng, không buồn ngủ sao?”

“Không buồn ngủ.” Thẩm Ly chống lại mi mắt đang rũ xuống, dụi dụi đôi mắt.

Một chút sức thuyết phục đều không có!

Lâm Tiếu bất đắc dĩ.

“Nghe lời, lát nữa ngủ một giấc cho tốt.”

“Tiếu Tiếu, cô trong lòng có Phú Quý, liền không có tôi có phải hay không?”

Lâm Tiếu: “……”

Lời này như thế nào lại nghe kì quái vậy?

A, cô nghĩ tới.

Trên núi tín hiệu không tốt như vậy, chỉ có vài đài truyền hình lui tới, 8h tối đều là phim truyền hình cẩu huyết.

Vào buổi tối, Lâm Tiếu còn có thể dùng wifi lên mạng lướu Weibo, Thẩm lão gia cùng tiên sinh cách vách chơi cờ uống trà, Thẩm Ly cũng chỉ dư lại TV xem để giải trí.

Lâm Tiếu thực tình cảm thấy, bộ phim truyền hình lúc 8h rất có hại.

Ví dụ như lúc này.

“Tiếu Tiếu, tôi cùng Phú Quý ở trong lòng cô ai quan trọng?”

“……”

“Nếu tôi cùng Phú Quý rớt xuống nước, cô cứu ai trước?”

“……”

Thẩm Ly, sau khi khôi phục kí ức, anh sẽ hối hận!