Chương 11.1

Lâm Tiếu đã bình tĩnh trở lại.

Cũng bởi vì Thẩm Ly ở bên cạnh, cô không tiếp tục phát huy năng lực liên tưởng mạnh mẽ của mình trong bóng tối —— căn phòng tràn ngập ma quỷ.

Chung quanh nhìn không thấy năm ngón tay, Lâm Tiếu không dám động, cô cũng không quên chính mình trên người cái gì cũng chưa mặc, cũng may mắn Thẩm Ly tâm trí chỉ có năm tuổi, sẽ không phát sinh sự tình xấu hổ.

Bóng tối che đi thứ không nên nhìn đến, Lâm Tiếu vẫn bình tĩnh.

“Sao lại thế này, nơi này sao có thể mất điện……”

Còn không có một tiếng thông báo nào.

Không hề phòng bị.

Lâm Tiếu ngâm mình ở trong nước, bọt nước nổi trên làn da, nếu không phải có bọt nước, vừa rồi cô cũng không đến mức trượt chân.

Cô vẻ mặt bất đắc dĩ, rốt cuộc vẫn không thể ngâm mình ở bồn tắm, nước đã bắt đầu lạnh, cứ tiếp tục như vậy hai người đều sẽ cảm lạnh.

“Chúng ta phải ra khỏi nước, bằng không lát nữa sẽ bị cảm lạnh.” Lâm Tiếu duỗi tay đỡ bồn tắm bên cạnh, mượn lực đứng dậy, “Anh đừng nhúc nhích, em lên trước……”

“Tê……” Lâm Tiếu hít hà một hơi, vừa rồi đầu gối đυ.ng phải bồn tắm, cũng không biết trầy da hay không, vừa động liền đau muốn chết!

“Tiếu Tiếu, cô không sao chứ?”

“Không có việc gì.” Lâm Tiếu cố nén đau đứng dậy, khi ánh mắt dần quen với bóng tối, dần dần có thể phân biệt được phương hướng rồi.

Nhưng mà, cô mới vừa bước một chân ra khỏi bồn tắm.

Đèn, đột nhiên sáng.

Lâm Tiếu cả kinh, quay người che đi đôi mắt Thẩm Ly, động tác nhanh nhẹn khó nghĩ tới vừa rồi đau đến đứng dậy không nổi.

“Không được mở mắt!”

Cô hiện tại trên người không mặc đồ!

Thẩm Ly sửng sốt một chút, lúc trước cô đưa lưng về phía mình nên anh không phát hiện ra, nhưng hiện tại cách cô quá gần, sau khi đôi mắt bị che lại, xúc cảm mềm ấm ngược lại càng rõ ràng.

“Tiếu Tiếu, tôi không mở mắt ra, cô…… Mặc xong quần áo trước.” Thẩm Ly vừa nói vừa ấp úng, hô hấp tràn ngập mùi thơm đặc trưng của cô, thân thể bắt đầu trở nên kỳ quái.

Lâm Tiếu sẽ không nghi ngờ anh, bỏ tay ra.

Cô đi ra bồn tắm, đi đến bên cạnh cầm khăn tắm bao lấy chính mình, lát sau còn phải tắm sạch bọt nước.

Mới tắm một nửa mà gặp phải cúp điện, khỏi phải nói có bao nhiêu bực mình.

Lâm Tiếu từ trong ngăn tủ lấy ra một chiếc áo choàng tắm dài sạch sẽ, xoay người hướng Thẩm Ly đi đến, “Được rồi có thể mở mắt ra.”

Thẩm Ly mở mắt ra, nhưng không có từ trong nước đứng dậy, tầm mắt anh nhìn xuống ở trong nước, chính là không nhìn cô. Lâm Tiếu chân vô cùng đau đớn nên không để ý, đem áo choàng tắm sạch sẽ để một bên, dặn dò hắn: “Nhớ tắm rửa, đem quần áo ướt trên người thay ra.”

Cửa đóng lại, Thẩm Ly trên mặt có vài phần bất đắc dĩ cùng hoang mang, trên người vô cùng đau đớn, trong cơ thể dường như có một ngọn lửa chạy quanh…… hô hấp anh dồn dập vài phần.

Cô vừa rồi kêu đau…… Có phải hay không bị thương?

Lâm Tiếu ngồi trên chiếc ghế sô pha đơn trong phòng ngủ, trên mặt bàn chính là hòm thuốc, cô lấy dầu thuốc ra đổ vào lòng bàn tay một ít, bôi lên đầu gố.

Đầu gối một mảnh bầm tím, trên làn da trắng nõn trong suốt nhìn thấy có chút ghê người.

Cũng may không trầy da.

Lòng bàn tay trong nháy mắt bôi lên, Lâm Tiếu đau đến co giật một cái.

Thời điểm Thẩm Ly một thân hơi nước ẩm ướt ra tới, liền thấy một màn như vậy, anh đi qua, “Tiếu Tiếu, tôi giúp cô?”

“Đừng……” Lâm Tiếu hít một hơi, người khác chạm vào càng đau muốn chết.

Cô đặt phần dầu thuốc đang bôi dở xuống, quyết định vẫn là tắm rửa xong lại bôi.

“Tiếu Tiếu……”

“Ừ?”

Tiếng đập cửa vang lên.

Thẩm Ly lời nói lại nuốt trở vào, xoay người đi mở cửa.

“Thiếu phu nhân, vừa rồi là người làm mới tới không cẩn thận làm đứt mạch điện, cô không có việc gì chứ?” Người làm trực tiếp đi qua Thẩm Ly, nhìn đến sô pha, chỉ có thể nhìn thấy gáy của Lâm Tiếu.

Lâm Tiếu tay cầm dầu dừng một chút, cũng không quay đầu lại: “Không có việc gì, không cần lo lắng.”

“Cô không có việc gì là tốt rồi.”

Sau khi người làm rời đi, Lâm Tiếu đem dầu thuốc bỏ lại trong hòm thuốc, nghiêng đầu nhìn về phía Thẩm Ly, thấy tầm mắt anh dừng ở một mảnh xanh tím trên đầu gối cô, không khỏi nói: “Qua vài ngày liền khỏi.”

“Là em không cẩn thận dọa tới anh rồi.”

Nhìn đến bộ dáng tự trách của anh, Lâm Tiếu bất đắc dĩ: “Không trách anh, em còn không phải đem anh kéo vào trong nước sao.”

Đối với chuyện người giúp việc vừa rồi, cô không khỏi nghĩ tới bầu không khí kỳ lạ trên bàn ăn buổi tối.

Trong gia đình này, trừ bỏ anh chủ động đến gần cô, ở trước mặt những người khác, anh đều theo bản năng mà biến mình thành một nhân vật trong suôt.

Trước mặt Thẩm lão gia, cũng là như thế này.

Cái gì đều không dao động.

Nhưng Thẩm lão gia là thật sự yêu Thẩm Ly, dù sao cũng là trưởng bối, cũng là đàn ông, không biểu đạt tình cảm ra ngoài, hơn nữa Thẩm lão gia luôn có bộ dáng nghiêm túc, đã quên biểu hiện sự mềm mỏng trước mặt những người thân cận, nhìn khó tránh khỏi làm người cảm thấy khó gần gũi được.

Muốn cho Thẩm lão gia tránh đi chuyện ngoài ý muốn kia, một mình cô là không đủ, còn phải có Thẩm Ly mới được.

Thẩm lão gia tuy rằng đối với cô hòa ái, nhưng ở trước mặt Thẩm lão gia, mười câu nói của cô chưa chắc đã hiệu quả bằng một câu nói của Thẩm Ly.

Về việc này, Lâm Tiếu cùng Thẩm Ly nói chuyện rất lâu, dùng phương thức đơn giản và dễ hiểu nhất, nói:

“…… Tóm lại, ông nội đối với anh rất tốt, từ sau năm tuổi anh vẫn luôn được ông nội nuôi dưỡng, anh làm lơ ông sẽ làm ông cảm thấy khổ sở.”

“Chúng ta ngày mai phải rời đi, anh……”

Thẩm Ly nghe được nhưng không quá minh bạch, tuy nhiên đại khái vẫn có thể lý giải ý tứ của cô.

Đối với ông cụ kia, Thẩm Ly có một loại cảm giác rất quen thuộc, nhưng như thế nào cũng không nghĩ ra.

Những lời này của Lâm Tiếu, làm anh an tâm không ít.

Ông nội không phải chán ghét anh.

Sáng sớm hôm sau.

Lâm Tiếu và Thẩm Ly xuống lầu để dùng bữa sáng với mọi người.

Nửa giờ sau, người của công ty chuyển nhà đến.

Lâm tiếu cũng đã tìm được một công ty dọn phòng cho nơi ở mới của mình, hết thảy đều đâu vào đấy mà tiến hành, chờ đám người đi qua.

Thật trùng hợp, ngoại trừ ông Thẩm, những người khác đều rời đi vào ngày hôm đó.