Đỗ Yểu Yểu đắc tội Thẩm Giai.
Là cái loại đắc đội mấy ngày đưa chè cùng không thể bước vào cửa viện tử của hắn.
Đỗ Yểu Yểu không có dũng khí đi, kêu Kim Chi đưa vài lần, chỉ có gã sai vặt Sáu nhi việc công xử theo phép công lạnh nhạt: “Đại nhân đang bận”.
Quan hệ rớt đến mức đóng băng, có lẽ còn không bằng trước khi nàng xuyên sách đến, tốt xấu gì trước kia cũng là phu thê trên danh nghĩa.
Hiện tại, nếu không phải cố kị thanh danh và thân phận, chỉ sợ Thẩm Giai đã muốn bóp chết nàng.
Đỗ Yểu Yểu nỗ lực nhớ lại cốt truyện, tìm kiếm biện pháp cứu vãn.
Trong truyện lúc này, Kim Chi vẫn là *liếʍ cẩu* bí mật của Thẩm Giai, nhưng Thẩm Giai đã nghênh đón nữ nhân quan trọng thứ hai trong cuộc đời sau biểu muội bên ngoại của hắn —— Diệp Oánh.
(Liếʍ cẩu "舔狗" : Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong một mối quan hệ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh.)
Thẩm Giai sinh ở *Ngô Hưng* Giang Nam, khi thiếu niên còn làm việc ở thư viện Ngô Hưng, có năng lực học tập và ghi nhớ vượt xa người thường, được viện trưởng thư viện thưởng thức, trả lương cho hắn để trang trải học phí, học và khảo thí cùng các trò khác.
(Là tên cổ của thành phố Hồ Châu, tỉnh Chiết Giang.)
Nếu nói Thẩm Giai là Thiên Lý Mã, vậy viện trưởng chính là Bá Nhạc, mà Diệp Oánh là Bá Nhạc thiên kim, là tiểu thanh mai của thiếu niên Thẩm Giai.
Không có gì bất ngờ xảy ra, mấy ngày này Diệp Oánh sẽ từ Ngô Hưng tới kinh thành, thỉnh Thẩm Giai làm chủ cho nàng ấy, trừng trị hung thủ gϊếŧ cha.
Trong truyện nói Diệp Oánh tinh tế mỹ lệ, một bụng tài hoa, mà cháu trai của thái thú Ngô Hưng thích đùa bỡn tài nữ.
Chàu trai của thái thú hướng viện trưởng cầu hôn muốn nạp Diệp Oánh làm thϊếp, viện trưởng thanh lưu danh sĩ, chướng mắt cái đồ đệ bao cỏ háo sắc này, kiên quyết cự tuyệt.
Đỗ Yểu Yểu đắc tội Thẩm Giai.
Là cái loại đắc đội mấy ngày đưa chè cùng không thể bước vào cửa viện tử của hắn.
Đỗ Yểu Yểu không có dũng khí đi, kêu Kim Chi đưa vài lần, chỉ có gã sai vặt Sáu nhi việc công xử theo phép công lạnh nhạt: “Đại nhân đang bận”.
Quan hệ rớt đến mức đóng băng, có lẽ còn không bằng trước khi nàng xuyên sách đến, tốt xấu gì trước kia cũng là phu thê trên danh nghĩa.
Hiện tại, nếu không phải cố kị thanh danh và thân phận, chỉ sợ Thẩm Giai đã muốn bóp chết nàng.
Đỗ Yểu Yểu nỗ lực nhớ lại cốt truyện, tìm kiếm biện pháp cứu vãn.
Trong truyện lúc này, Kim Chi vẫn là *liếʍ cẩu* bí mật của Thẩm Giai, nhưng Thẩm Giai đã nghênh đón nữ nhân quan trọng thứ hai trong cuộc đời sau biểu muội bên ngoại của hắn —— Diệp Oánh.
(Liếʍ cẩu "舔狗" : Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong một mối quan hệ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh.)
Thẩm Giai sinh ở *Ngô Hưng* Giang Nam, khi thiếu niên còn làm việc ở thư viện Ngô Hưng, có năng lực học tập và ghi nhớ vượt xa người thường, được viện trưởng thư viện thưởng thức, trả lương cho hắn để trang trải học phí, học và khảo thí cùng các trò khác.
(Là tên cổ của thành phố Hồ Châu, tỉnh Chiết Giang.)
Nếu nói Thẩm Giai là Thiên Lý Mã, vậy viện trưởng chính là Bá Nhạc, mà Diệp Oánh là Bá Nhạc thiên kim, là tiểu thanh mai của thiếu niên Thẩm Giai.
Không có gì bất ngờ xảy ra, mấy ngày này Diệp Oánh sẽ từ Ngô Hưng tới kinh thành, thỉnh Thẩm Giai làm chủ cho nàng ấy, trừng trị hung thủ gϊếŧ cha.
Trong truyện nói Diệp Oánh tinh tế mỹ lệ, một bụng tài hoa, mà ngoại tôn của thái thú Ngô Hưng thích đùa bỡn tài nữ.
Cháu trai của thái thú hướng viện trưởng cầu hôn muốn nạp Diệp Oánh làm thϊếp, viện trưởng thanh lưu danh sĩ, chướng mắt cái đồ đệ bao cỏ háo sắc này, kiên quyết cự tuyệt.
Ngoại tôn của thái thú thẹn quá thành giận, thế nhưng muốn cướp người, viện trưởng khi bảo vệ nữ nhi không cẩn thận bị người ta đẩy ngã trên mặt đất, cái trán đập xuống tắt thở tại chỗ.
Cháu ngoại trai háo sắc kia thấy xảy ra chuyện cuống quít đào tẩu, Diệp Oánh bên này không có cách nào giải oan, thái thú vì bao che người thân, muốn đem Diệp Oánh giam lỏng.
Diệp Oánh thông minh, một đường giả bộ làm ăn xin trốn tới kinh thành, canh giữ trước cửa Thẩm phủ chờ Thẩm Giai, cuối cùng được như ý nguyện giải oan cho cha, vào được hậu cung của trúc mã.
Lúc đó Thẩm phu nhân —— nguyên chủ còn chưa có chết, Thẩm Giai an bài để Diệp Oánh ở bên ngoài, nguyên chủ đã từng hoài nghi Diệp Oánh là ngoại thất hắn dưỡng, cùng hắn khắc khẩu vài lần.
Đỗ Yểu Yểu sẽ không ngốc như nguyên thân, nếu trợ giúp Diệp Oánh, có thể hòa hoãn mối quan hệ của nàng và Thẩm Giai, nàng nguyện ý giúp Diệp Oánh thuận nước đẩy thuyền.
Nghĩ xong liền hành động, Đỗ Yểu Yểu dặn dò Ngân Diệp lưu ý nhân vật khả nghi ngoài phủ, chỉ trong hai ngày, quả nhiên phát hiện Diệp Oánh khổ sở ngồi ở bên ngoài canh Thẩm Giai.
Bị người khác phát hiện, Diệp Oánh nói tình huống thực tế ra. Đỗ Yểu Yểu không để ý chút nào, lấy danh nghĩa “Hồi báo ân nhân của phu quân thời niên thiếu” để tiếp Diệp Oánh nhập phủ.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Diệp Oánh là một giai nhân, mi cong mắt hạnh, có nét dịu dàng của người con gái đến từ Giang Nam. Còn đọc đủ thứ thi thư, lại thêm một vầng sáng trong suốt hấp dẫn.
Đỗ Yểu Yểu không khỏi hâm mộ diễm phúc tốt đẹp của Thẩm Giai.
Nàng nhờ Sáu nhi chuyển lời cho Thẩm Giai, có khách từ Ngô Hưng, Diệp thị tới chơi, phiền hắn có rảnh thì vào trong viện của nàng một chuyến.