“Ôi cháu ngoan của bà, cháu yên tâm, Tô Mạn có tiền, nhất định có thể thành.” Mẹ Trương muốn nấu một bàn thức ăn ngon, buổi tối gọi Tiểu Lỗi về nhà ăn cơm.
Tô Mạn còn không biết đám người Trương gia đang tính toán gì đó, lúc này cô đang nói chuyện phiếm với cố vấn luật sư Tô gia.
Cô muốn Trương Lỗi nghèo rớt biến khỏi nhà, đừng hòng lấy đi một đồng nào của Tô gia bọn họ.
==================
“Chuyện cụ thể tôi đã hiểu rõ ràng, nếu theo pháp luật, Trương Lỗi và Từ Thiến Thiến cũng không thuộc về nɠɵạı ŧìиɧ trong hôn nhân, về phần đứa nhỏ, Trương Lỗi chỉ cần khẳng định không biết, cũng sẽ không có vấn đề gì, cơ mà trước khi kết hôn hai người đã ký hiệp định tài sản trước hôn nhân, một khi ly hôn, anh ta vẫn không chiếm được bất kỳ tài sản nào của Tô gia.” Luật sư Vương bình tĩnh phân tích.
“Còn tài sản sau khi kết hôn thì sao?” Tô Mạn không hy vọng Trương Lỗi nhận được một xu của Tô gia.
“Sau khi kết hôn thuộc về tài sản chung của vợ chồng, chỉ sợ có một bộ phận sẽ được phán cho Trương Lỗi.”
Tô Mạn trầm mặt xuống, “Sau khi kết hôn mua đồ cũng đều là tiền Tô gia tôi bỏ ra, Trương Lỗi kiếm được chút tiền lương kia mình cũng không đủ tiêu, anh ta nhất định phải không được lấy một xu.”
“Vậy thì phải nghĩ chút biện pháp.” Luật sư Vương cười yếu ớt.
Tô Mạn nhướng mày, đó chính là có biện pháp, như vậy là được.
Về đến nhà, Trương Lỗi còn chưa trở về, nói là đến Trương gia ăn cơm tối, phỏng chừng có liên quan đến chuyện mẹ Trương tới tìm cô.
Thật đúng là bị cô đoán, mẹ Trương dẫn theo con gái Trương Lệ ngày hôm sau lại tới cửa.
“Mạn Mạn, thân thể ba con thế nào rồi? Mẹ và ba Tiểu Lỗi tính toán đi bệnh viện thăm thông gia, bị Tiểu Lỗi ngăn cản, nói là ở cái gì IC phòng bệnh gì đó, không cho đến thăm, nhà mình lo lắng sẽ thêm phiền toái cho con nên không đi, sau này thông gia xuất viện, chúng ta lại đến thăm.” Mẹ Trương giải thích lý do không đến bệnh viện.
Trương Lệ ở một bên gật đầu, bổ sung: “Mẹ em nhờ người thân ở quê tìm rất nhiều trứng gà đất, còn có gà và vịt nhà mình nuôi, hiện tại trên thị trường bán gà vịt đều ăn cám cả, không có tý dinh dưỡng nào đâu.”
“Chúng ta vốn đều là người nông thôn, mẹ và ba con cũng không có tiền gì, đây cũng coi như chút tấm lòng.” Mẹ Trương tỏ ra ngượng ngùng, nói đông nói tây một hồi lâu, mẹ Trương nhìn con gái một chút, Trương Lệ tìm cớ đứng dậy rời đi, “Mạn Mạn à, hôm nay tìm con là vì chuyện của Tiểu Thước.”
“Tiểu Thước làm sao vậy?” Tô Mạn nhàn nhạt hỏi.
Hoặc là nói gia phong Trương gia có vấn đề, Trương Lỗi cố ý để cho nguyên thân mang thai, lấy đó kết hôn với nguyên chủ, anh trai trương Sâm của anh ta cũng không kém, trung học đã yêu đương rồi, thành tích của mình kém, lo lắng bạn gái có thành tích tốt sau khi lên đại học không trở về, dỗ bạn gái đi thuê phòng, cố ý làm cho cô gái kia mang thai, thân thể cô gái kia không cho phép phá thai, chỉ có thể bỏ học ở nhà dưỡng thai, cơ mà cha mẹ cô bé đầu óc bình thường, nói cái gì cũng không đồng ý con gái gả đến Trương gia, cuối cùng giao đứa nhỏ cho Trương gia, ép con gái học lại, cuối cùng thi đậu vào đại học trọng điểm, lại bán nhà trong thành phố, cả nhà chuyển đến thành phố con gái đi học, hoàn toàn cắt đứt liên lạc của bọn họ.