Chương 3: Được Cả Nhà Yêu Thương

Thẩm Nguyệt Dao nhìn bộ dáng của Tô Tuyết Y, trong lòng cũng nhịn không được thở dài.

Nói tới cùng thì hiện tại thân thể của hắn trở lên suy yếu và bị gãy chân cũng có liên quan tới nàng.

Nếu không phải buổi tối ngày hôm đó của ba năm trước đây, nàng trúng dược, tưởng đang nằm mơ rồi xảy ra quan hệ với hắn thì có lẽ sẽ không có những chuyện phía sau.

Hơn nữa vốn dĩ người mang thai là nàng, nhưng bởi lúc ấy linh hồn của nàng không ổn định nên lại bị linh hồn đen tối chiếm lại thân thể này.

Linh hồn đen tối lợi dụng thân thể này để làm nhiều chuyện ác độc như thế, nàng đều không thể ngăn cản.

Nói đến cuối cùng thì nàng cũng có trách nhiệm.

Nhưng mà vừa rồi nàng đã cảm thụ trạng thái của linh hồn, cũng may linh hồn đen tối kia đã hoàn toàn chết đi, sẽ không thể làm cái gì nữa.

Tô Tuyết Y căn bản không tin tưởng lời nói của nữ nhân này.

Hắn không hề nhìn Thẩm Nguyệt Dao, dường như chỉ cần nhìn một cái thôi cũng có thể làm bẩn mắt của hắn vậy, hắn ho khan bước xuống giường, cầm lấy gậy gỗ ở mép giường làm gậy chống, chống gậy để đi ra ngoài.

Thẩm Nguyệt Dao nhìn một chân không thể động của hắn thì sắc mặt hơi trầm xuống.

Chân của Tô Tuyết Y là bị bánh xe của xe ngựa đè gãy, đã hơn một năm rồi, đã đi khám rất nhiều đại phu nhưng đều nói là không trị hết được.

Nhưng Thẩm Nguyệt Dao cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như thế, sao đang êm đẹp lại tự nhiên bị gãy chân vào trước ngày đi thi khoa cử chứ!

Thẩm Nguyệt Dao không kịp nghĩ sâu hơn, thân thể liền dâng lên từng đợt khí nóng.

“Không tốt, là thuốc phát huy tác dụng!”

Nguyên chủ dùng rất nhiều thuốc, tác dụng của thuốc cũng rất mạnh.



Thẩm Nguyệt Dao nỗ lực hít sâu, muốn xuống giường đi tìm kim châm.

Dù sao trước khi nàng xuyên về đây cũng là thần y, chỉ cần dùng phương pháp châm cứu là có thể giải thuốc này.

Nhưng nàng vừa động liền cảm nhận được đống thịt mỡ nặng nề trên người, thế cho nên chỉ cử động một cái thôi cũng đã thấy rất mệt.

Nàng mở cái tủ cũ nát ở đầu giường ra, phát hiện tất cả quần áo bên trong đều có màu sắc rực rỡ, cực kỳ tục, nhìn liền thấy cay mắt.

Sau khi bỏ hết đám quần áo ra, cuối cùng cũng thấy được hộp kim chỉ ở dưới đáy hòm.

Đây là của hồi môn của nàng. Nàng nhớ rõ từ khi nàng sinh ra chính là nữ nhi duy nhất trong nhà, được cha mẹ và các ca ca yêu thương.

Chẳng sợ sau này tính tình của nàng thay đổi lớn thì người trong nhà vẫn không cảm thấy gì, vẫn yêu thương như cũ.

Cho nên lúc nàng thành thân, trong nhà đã đặt mua không ít đồ.

Sau khi châm cứu xong một lúc thì dược liền chẫm rãi mất tác dụng.

Đúng lúc này, ở cửa truyền tới giọng nói nôn nóng: “Thẩm muội tử, ngươi có ở nhà không?”

“Thẩm muội tử?”

Thẩm Nguyệt Dao mang theo một thân thịt mỡ đi ra ngoài.

Liền nhìn thấy hàng xóm Chu thị đứng ở ngoài cửa.

“Chu đại tỷ? Xảy ra chuyện gì sao?”