Chương 48: Quá tham vọng

Kết quả chỉ thấy Thẩm Ấu Dao vốn tựa vào cửa im hơi lặng tiếng giống như con cừu nhỏ, lại đột nhiên ra tay.

Cô bắt được cổ tay anh ta, Ngụy Anh Tuấn không nhịn được mà hét rống lên.

Tất cả mọi người có mặt ở đó đều sững sờ.

Đợi đến khi hoàn hồn lại, định tiến lên giải cứu anh ta, thì Thẩm Ấu Dao đã buông tay của anh ta ra rồi, ánh mắt cô sắc bén: "Mong anh khách sáo một chút."

Ngụy Anh Tuấn không hiểu là do bị đau, hay do bị ánh mắt của cô làm cho sợ hãi mà cả người ngây ngốc, chỉ xoa nắn cổ tay của mình chứ không nói gì cả.

Kì Cao Nghị vẫn âm thầm quan sát từ nãy giờ, không kiềm chế được mà huýt sáo một cái: "Cô gái nhỏ kia thoạt nhìn mềm mại, yếu đuối, ai ngờ vừa ra tay lại mạnh mẽ như thế."

Đỗ Trạch Thần thấy tạm thời cô sẽ không bị thiệt thòi, cho nên anh tiếp tục gửi tin nhắn cho Chu Ngạn Lâm đòi mật khẩu Weibo.

Thẩm Ấu Dao không để ý đến Ngụy Anh Tuấn, cô nhìn thẳng vào Bàng Tuyết Doanh:

"Cô Bàng, cô muốn trèo lên cao thì không có gì đáng trách, thế nhưng, phương pháp tùy tiện sử dụng một người vô tội không liên quan làm đá kê chân, thì vô cùng quá đáng."

Đôi mắt cô lia một vòng quanh phòng, thấy ánh mắt của những người khác dành cho mình tràn ngập sự khinh bỏ, cô nói tiếp: "Bây giờ, cô đang gây rắc rối nghiêm trọng cho tôi."

"Tôi không hiểu cô đang nói gì cả." Bàng Tuyết Doanh cười nói: "Tôi muốn trèo lên cao? Nếu tôi muốn trèo lên cao, thì chỉ cần tiếp tục ở bên cạnh Trạch Thần là được rồi, cần gì phải dùng thủ đoạn giống như cô nói?"

"Đó là vì cô quá tham vọng." Thẩm Ấu Dao đáp: "Cô không những muốn tình yêu, mà còn muốn thanh danh và địa vị. Hôm nay, ở chỗ này, tôi nói một câu: Nếu tương lai cô Bàng đây không gả cho Nguyễn Hồng Lãng, vậy thì thanh danh bồ nhí kia, tôi sẽ nhận."

Sắc mặt của Bàng Tuyết Doanh khẽ đổi: "Tôi không hiểu cô đang nói gì cả."

"Tôi nói gì thì trong lòng cô tự hiểu lấy. Người cô thực sự yêu là Nguyễn Hồng Lãng, người cô chuẩn bị gả cũng là Nguyễn Hồng Lãng, thậm chí, hôm nay cô đến đây, làm quen với đám cậu ấm cô chiêu nhà giàu này, cũng là để trải sẵn đường cho con đường gây dựng sự nghiệp của Nguyễn Hồng Lãng trong tương lai." Thẩm Ấu Dao nói: "Cô yêu một chàng trai nghèo, thế nhưng anh ta không giúp được gì cho cô cả, cho nên cô không cam lòng, vì thế cô mới dẫm lên cậu Đỗ để leo lên, mở đường cho tương lai của các người. Không phải ư?"

P/s: Nếu yêu thích truyện xin hãy đề cử Ánh Kim, bấm theo dõi truyện, đánh giá 10 sao làm động lực cho nhóm ra chương nhanh hơn nha <3