Chương 8: Trung tâm mua sắm

[10⭐] - Tặng chương

_____

"......"

Được lắm, giáo dục của mẹ.

Giang Đường hít sâu, xách túi đứng lên ra ngoài.

Sau một giây cô rời khỏi tiệm cà phê, hệ thống nhắc nhở nhiệm vụ hoàn thành, cô đạt được HP ngẫu nhiên là 0.25 ngày.

Giang Đường cho rằng mình hoa mắt nhìn lầm, xác nhận mấy lần mới phát hiện là 0.25 không sai.

"Con mẹ nó nói cho tôi nhà nào dùng 0 phẩy mấy mà tính?"

Tiểu Khả: [............]

Tiểu Khả đang giả chết.

Quên đi.

Giang Đường hít sâu bình phục hô hấp, trong lòng lẩm nhẩm bài thơ Phật giáo «Không Nên Tức Giận», sau hai lần liên tục —— vẫn còn rất giận.

"Tôi bảo tài xế đưa cô trở về."

Giang Đường nhanh chóng kéo tay áo Lâm Tùy Châu, ngẩng đầu lên: "Tôi muốn đi dạo phố."

"Vậy để lái xe chở cô đi, công ty còn......"

Không đợi Lâm Tùy Châu nói hết lời, Giang Đường liền ngắt lời hắn: "Anh yêu cầu tôi làm tốt phu nhân của anh, vậy anh cũng nên làm tốt tiên sinh của tôi đúng không?"

"......"

"Hiện tại Lâm phu nhân muốn đi dạo phố, cần tiên sinh đi cùng."

"......"

Ừm... Vừa nãy có nói như vậy à?

Bất quá......

Lâm Tùy Châu móc ra quyển sổ nhỏ màu đen lật xem lịch trình, hội nghị buổi sáng đã bị hắn trì hoãn đến ngày mai, buổi chiều công ty cũng không có việc gì.

"Được, tôi đi cùng cô, nhưng phải chờ tôi trở về thay quần áo khác, bị phóng viên chụp được thì phiền toái."

Lâm Tùy Châu luôn luôn khiêm tốn, trước nay không công bố với bên ngoài tin tức mình kết hôn còn có ba đứa con, về sinh hoạt cá nhân cũng im miệng không nói, cho nên truyền thông vẫn luôn cho rằng hắn vẫn là người đàn ông độc thân hoàng kim.

Sau khi về nhà thay đổi thân quần áo đơn giản thoải mái, hai người cùng đi đến trung tâm mua sắm.

Tòa trung tâm người đến người đi, hắn đội mũ, một thân tùy ý áo thun trắng in hoa phối với quần bò sẫm màu, cho dù ăn mặc bình thường, vẫn sẽ có người hướng ánh mắt nhìn như cũ, nhắm vào dung mạo quá mức diễm lệ của Giang Đường.

Cô từng là tiểu hoa đán nổi khắp phố lớn ngõ nhỏ, đương nhiên quen với vạn người chú ý, thản nhiên đi dạo giữa đám người.

Lâm Tùy Châu dư quang khóe mắt liếc qua, chân mày làm như nhíu lại, lại thu liễm ánh mắt, vẻ mặt không đổi đến bên người cô, vì cô che đi những tầm mắt không ngừng đưa tới.

Giang Đường nhìn xem chung quanh, ánh mắt xác định, dừng ở trước áp phích quảng cáo cực lớn.

Trên đó, nam minh tinh thân trên trần trụi, làn da trắng nõn trải qua chăm sóc tỉ mỉ, không có chút tì vết nào, tay anh cầm một lọ nước hoa, hướng về ống kính cười mê người.

"Minh tinh này là ai vậy? Quá đẹp mắt."

Dáng vẻ lúc cười rộ lên rất giống Tiểu Lý Tử khi còn trẻ.

Lâm Tùy Châu hít sâu một hơi: "An giữ bổn phận."

Giang Đường: "......"

Không thú vị.

Cô bĩu môi, thu tầm mắt về tiếp tục đi lên phía trước.

Giang Đường trước nay mua đồ vật nhanh gọn, nhưng hôm nay vì tra tấn Lâm Tùy Châu, cô cố ý đi đi dừng dừng, chọn lựa, có dùng hay không dùng đều mua một đống, sau đó tự nhiên mà ném cho Lâm Tùy Châu.

Trên tay hắn xách túi lớn túi nhỏ, vẻ mặt không oán hận chút nào.

Tiếp theo là cửa hàng nội y, chờ Giang Đường tiến vào lúc sau, Lâm Tùy Châu đứng ở cửa, phát hiện ghế nghỉ chân bên cạnh ngồi đầy mấy người đàn ông như nhau, xách các loại cái túi, mặt bọn họ lộ vẻ mệt mỏi, thỉnh thoảng hướng vào trong nhìn quanh, khi đối diện với ánh mắt của bạn gái, lập tức miễn cưỡng cười cười.

Lâm Tùy Châu nhướng mày, im lặng đứng ở một bên.

"Người anh em, cầm nhiều đồ như vậy mệt không, ngồi chỗ này đi." Thanh niên bên cạnh thấy hắn đáng thương, đem đồ để dưới đất, chen lấn qua một bên.

Lâm Tùy Châu cụp mắt, thản nhiên nói: "Không cần."

Ai ngờ thanh niên kia tự quen thuộc, bắt đầu nói dong dài cùng Lâm Tùy Châu: "Anh nói xem đều dài ra hai chân giống nhau, phụ nữ bọn họ lại mang giày cao gót, làm sao lại có thể đi như vậy."

Một cậu trai đằng trước nói: "Không chừng là Bạch Long Mã* chuyển thế."

[*Bạch Long Mã: con ngựa trắng của Đường Tăng.]

"Nếu tôi có tiền, ngay tại cửa ra vào mở một khu phố buôn bán, thích lấy cái gì thì lấy cái đó, thích dạo bao lâu liền dạo bấy lâu, nào phải chịu khổ như này."

"...... Nói được lắm."

"Đi thôi, tôi mua xong rồi."

Lúc này Giang Đường đã từ bên trong đi ra, cô tiện tay treo cái túi trên người hắn, giẫm lên giày cao gót tiếp tục đi về phía trước.

Nhìn Giang Đường dáng người lả lướt, Lâm Tùy Châu nghe được tiếng chậc lưỡi từ phía sau.

"Người anh em kia cũng thật có phúc, có bạn gái xinh đẹp như vậy."

Xinh đẹp sao?

Lâm Tùy Châu nhìn về phía bóng lưng của cô, ánh mắt từ trên xuống dưới đánh giá cô mấy lần.

Không thấy được.

"Đi mua cho Lương Thiển chút đồ chơi quần áo, rồi chúng ta về đi."

Giang Đường lườm hắn: "Sao nào, anh mệt rồi?"

"Lương Thiển sắp về rồi, nó không thấy ba sẽ khóc."

Giang Đường bĩu môi, thầm mắng một tiếng nữ nhi nô.

_____

Nếu thích các cậu hãy VOTE và COMT để tạo thêm động lực cho Haullyn đăng thật nhiều nhiều chương mới nha! Yêu💙