Chương 24: Phá sản

Edit: Haullyn

__________

Lâm Tùy Châu: "............"

"Thật sự là có điểm khó ăn." Thấy hắn trầm mặc, Giang Đường đặt mông ngồi xuống, "Thôi đi, là rất khó ăn, tôi cũng không nghĩ tới sẽ khó ăn như vậy."

Ngón tay hắn nắm chặt: "Kỳ thật cũng còn chút tốt."

Giang Đường bộ mặt tỏa sáng: "Anh nghiêm túc sao?"

Lâm Tùy Châu gật đầu: "Hương vị thực trừu tượng, rất cảm được nghệ thuật."

Giang Đường: "......"

Hắn lại nói: "Bất quá nghệ thuật chỉ có một lần thì tốt, về sau vẫn là giao cho đầu bếp đi."

Giang Đường: "......"

Anh.

Cô thật sự rất muốn thành hiền thê lương mẫu, nhưng là...... Giang Đường trực tiếp chết trong bước đầu tiên.

*

Mấy ngày sau.

Giang Đường phát hiện Weibo của mình thực sự loạn, tin nhắn bình luận nhanh như chớp tất cả đều trên 777+, đại lão không thể trêu trọc, nhận đồ đệ, vân vân...

Ngay sau đó, Giang Đường nhìn cuối hot search #Công ty tòa soạn Đông Phương bị thu mua#.

Tòa soạn Đông Phương?

Không phải đã thu hồi một số tin tức sao?

Phá sản?

Mang tâm tình hoang mang, Giang Đường click mở hot search, tiêu đề viết [Tòa soạn Đông Phương ngày hai mươi tư đã bị thu mua công ty, chuẩn bị chuyển sang hoạt động siêu thị.

Hoạt động siêu thị?

Cô tiến vào trang chủ của Đông Phương, phát hiện đã bị Chính Phủ xóa sổ.

—— đại lão a! Phá sản thì nói phá sản đi!

—— Thật đúng là [Quyền trẻ em] a.

—— không thể trêu vào, không thể trêu vào, từ báo chí đến siêu thị có thể nói là bị bức đến đường cùng.

—— OMG, đại tỷ còn làm trang sức sao? Từng học đại khoa này à.

—— tỷ tỷ, tôi thích chị, tôi có cảm giác chị sẽ nổi tiếng nha.

Giang Đường: "......"

Cô có thể nói cô thật sự cái gì cũng không biết sao?

Chẳng lẽ là......

Tia sáng chợt lóe lên.

Giang Đường đứng dậy đi vào thư phòng.

Trong thư phòng to như vậy mà an tĩnh, nam nhân nằm ngả trên chiếc ghế da màu đen, hoàng hôn đưa tình, ánh chiều tà rơi trên người hắn, ôn nhu, lưu luyến, giống như bức hoạ.

Giang Đường mím môi, nhẹ nhàng gõ gõ cửa phòng.

Tay cầm trang sách vuốt ve, hắn không ngẩng đầu: "Vào đi."

"Là tôi."

Nghe tiếng, Lâm Tùy Châu nhìn lại đây.

"Có việc?"

"À......" Lòng bàn tay cô nhẹ nhàng cọ cọ trên quần, nhất thời không biết nên mở miệng thế nào, thấy thần sắc hắn có chút không kiên nhẫn, Giang Đường vội vàng nói, "Đông Phương phá sản, anh biết không?"

Lâm Tùy Châu ánh mắt hơi lóe, biểu cảm vẫn lạnh nhạt: "Chưa từng nghe qua, Đông Phương là công ty nào?"

"Chính là trên tin tức viết......" Cô cắn cắn môi dưới, "Công ty bọn họ bị thu mua, không phải anh làm sao?"

Lâm Tùy Châu cười nhẹ: "Không phải, tôi không nhàm chán tới mức không có việc làm như vậy."

"......Nhưng."

Không biết như thế nào, biết được đáp án Giang Đường thế nhưng nhẹ nhàng thở ra.

Cô chợt thả lỏng, nhìn hắn nở nụ cười: "Tôi không quấy rầy anh nữa, anh tiếp tục làm việc đi."

Nói xong, xoay người rời đi.

Lạch cạch.

Cửa phòng khép kín.

Hoàng hôn đã buông xuống, chân trời hiện ra một chút tia sáng lấp ló, mặt mày anh tuấn của hắn bao phủ trong nắng chiều, thâm trầm mà lại lạnh lẽo.

Lâm Tùy Châu chậm rãi lấy bản hợp đồng ở trong ngăn kéo, ngón tay thon dài hơi lật qua vài trang giấy, cuối cùng, trở lại yên tĩnh.

Giang Đường trở về phòng.

Cô tin rằng tòa soạn vững chắc như thế không thể vì lời nói của cô mà sụp đổ, nếu không phải Lâm Tùy Châu làm, kia khẳng định là ——

Hạ Hoài Nhuận.

Giang Đường nhíu mày, chính là vì cái gì đâu? Chẳng lẽ là muốn cho nàng mặt mũi đẹp? Hoặc là do Hạ Hoài Nhuận lên tiếng khiến cho báo chí bất mãn, thời điểm cô không biết phát ngôn ra những lời nói không tốt về hắn, lúc này mới làm Hạ Hoài Nhuận tức giận.

Trừ bỏ Lâm Tùy Châu, chỉ có thể là Hạ Hoài Nhuận.

Trực tiếp dò hỏi...... Không khỏi có chút đường đột, giống như anh ta cố ý làm vì cô, không tránh được làm người ta nghĩ nhiều.

Giang Đường bực bội gãi đầu, tay cầm điện thoại định buông ra.

Lúc này, âm thanh tin nhắn đột nhiên vang lên.

Là Hạ Hoài Nhuận.

【Hạ Hoài Nhuận: Như em mong muốn, Đông Phương phá sản. 】

Như cô mong muốn?

Giang Đường sửng sốt, vậy đúng là anh ta?

【Quyền trẻ em: Tôi cũng không làm cái gì cả......】

【 Hạ Hoài Nhuận: Loại truyền thông này đích xác là không cần thiết lưu lại, em phải tự bảo vệ riêng tư của mình, ngàn vạn lần không thể để lộ số điện thoại, sẽ có phóng viên quấy rầy. 】

【Quyền trẻ em: Tôi biết......】

Nàng nghĩ nghĩ, đánh chữ:

【Quyền trẻ em: Cảm ơn anh, Hạ tiên sinh.】

【 Hạ Hoài Nhuận: Không cần cảm ơn tôi, tôi cũng không làm gì, huống chi lần trước em cugx đã cảm ơn tôi rồi. [ đáng yêu.JPG]】

Không nghĩ tới anh ta còn nói những lời này.

Giang Đường cười.

【 Hạ Hoài Nhuận: Tôi đi trước, gặp lại sau nhé! 】

【Quyền trẻ em: Là đi công tác sao? Trên đường cẩn thận. 】

【 Hạ Hoài Nhuận: Không phải, tôi muốn tìm cho La La thầy dạy nhảy . 】

Dạy nhảy?

Gia giáo?

Giang Đường đôi mắt phát sáng.

_____

Spoil: Cô mơ mơ màng màng mở mắt ra, mơ hồ thấy có người trên thân thể mình tạo kích thích....

Nếu thích các bạn hãy VOTE và COMT để tạo thêm động lực cho Haullyn tặng chương thật nhiều nhiều nha 😘! Yêu💙