Chương 17: Khổ trung mua vui

Edit: Haullyn

__________

Giang Đường vô cùng khϊếp sợ nhìn về phía Hạ La, so với hai đứa trẻ kia, Hạ La là một cô gái ngoan, như cốt truyện viết thì cô bé là một dạng thiện lương hiểu chuyện a.

Cô sợ thể hiện quá nhiều sự phấn khích sẽ khiến Hạ Hoài Nhuận hoài nghi, lo lắng thu liễm lại, nói: "Tôi là Giang Đường, đây là ba đứa con của tôi, Lương Thâm, Lương Thiển, và anh cả Sơ Nhất."

Hạ Hoài Nhuận nâng mắt: "Không nghĩ tới em còn trẻ như vậy đã làm mẹ."

Giang Đường xấu hổ cười, 20 tuổi sinh con có thể không trẻ tuổi sao.

Thần sắc anh ta hơi rối, nhưng ý cười bên môi không hề suy giảm: "Một cô gái trẻ tuổi như em ra bên ngoài, tốt nhất là không nên xúc động như vậy, nếu vừa rồi tôi không ở gần đây, em có khả năng sẽ bị thương. Có điều, có gan phản kháng tất nhiên là chuyện tốt, nhưng em cũng phải xem mình có bao nhiêu sức mạnh mà lượng sức."

Giang Đường từ trong túi lấy ra một bình phun sương nhỏ, nói: "Tôi có chuẩn bị."

Hạ Hoài Nhuận ngẩn người.

"Bất quá anh nói đúng, tôi cũng thực xúc động. Lúc ấy không nên để con trai trực tiếp tạt nước, hẳn là trước đó nên để cậu ta đá nốt chân còn lại của tôi nhỉ?"

Im lặng một lúc.

Anh cười nhẹ.

"Em cũng thật hài hước."

Giang Đường: "Nỗi đau là giải trí."

Ăn bữa trưa, có thêm người làm bạn...

Hạ Hoài Nhuận nâng mắt nhìn đồng hồ, liếc nhìn Giang Đường: "Thời gian không còn sớm, chúng tôi phải đi về."

"Đi đường cẩn thận." Giang Đường nhìn Hạ Hoài Nhuận, vẫy tay, "Hôm nay cảm ơn anh."

Anh không nói, từ trong túi ra một tấm danh thϊếp đưa tới, "Có việc em có thể tìm tôi."

Giang Đường cúi đầu, nhìn tấm thϊếp đen, lướt qua một hàng chữ nhỏ ----- chủ tịch công ty Kỳ Tích Ảnh Nghiệp, điện thoại......

Cô nhíu mày, nếu cốt truyện là chính xác, thì hiện giờ Kỳ Tích Ảnh Nghiệp hẳn là do bố của Hạ La quản lý, vì cái gì...... Đột nhiên biến thành Hạ Hoài Nhuận?

*

Đưa bọn nhỏ đi chơi hơn một giờ sau, Giang Đường lái xe về nhà.

Trên đường về, tâm trí cô rối bời, ẩn ẩn cảm thấy có chút kỳ lạ.

Trong《 Luyến cùng Kỳ Tích 》, Hạ La mất người thân khi cô bé mới năm tuổi, Kỳ Tích Ảnh Nghiệp bị Hoa Thiên thu mua, mười năm sau, Hạ La chính thức tiến vào giới giải trí, bắt đầu điều tra nguyên nhân cái chết của bố mẹ, cuối cùng, tất cả đầu mối đều chỉ hướng tổng tài Hoa Thiên - Lâm Tùy Châu. Vì bảo vệ cha mình, Lâm Sơ Nhất vận dụng thủ đoạn để cản trở Hạ La, cuối cùng là yêu cô, mà con trai thứ hai của Lâm Lương Thâm cũng không hối hận vì Hạ La, phản bội cha ruột, phản bội......

Ở mười lăm chương trong cốt truyện, cũng không thấy có xuất hiện của Hạ Hoài Nhuận.

Nếu như Kỳ Tích Ảnh Nghiệp thật sự thay đổi chủ nhân, thì ngay lập giải thích được...... Cha mẹ của Hạ La đã qua đời.

40 phút sau, Giang Đường trở lại biệt thự.

Mới vừa vào cửa, cô liền nhìn thấy Lâm Tùy Châu ngồi trên sô pha đọc báo.

Thiển Thiển vẫn còn giận Lâm Tùy Châu, đi qua hắn hừ một tiếng, ôm túi xách chạy lên lầu.

Mặt khác, hai anh em chào hỏi Lâm Tùy Châu, cũng trở về phòng.

Hiện tại phòng khách chỉ còn lại hai người bọn họ.

"Hôm nay thế nào?"

Giang Đường đá rơi đôi giày cao gót, thở dài ngã nhào xuống sô pha, "Thiếu chút nữa đã chết."

Hắn buông tờ báo xuống, ánh mắt thâm thúy, ngữ khí nháy mắt giận giữ: "Chuyện gì đã xảy ra?"

"Này, hỏi thử hai cậu con trai anh đi."

Lâm Tùy Châu nắm chặt tay thành quyền, đứng dậy định lên lầu để chất vấn.

"À, tôi có việc muốn hỏi anh." Giang Đường giữ chặt tay hắn, "Anh biết Hạ Trường Đông không?"

Hắn nhíu mày: "Cô hỏi hắn làm cái gì?"

"Vậy là anh biết."

Lâm Tùy Châu cười, rồi một lần nữa ngồi xuống cạnh Giang Đường: "Là người thành lập Kỳ Tích Ảnh Nghiệp, là chủ tịch của Kỳ Tích Ảnh Nghiệp."

Giang Đường nở nụ cười, bắt lấy tay Lâm Tùy Châu hỏi: "Vậy hắn hiện tại đang ở đâu?"

Lâm Tùy Châu thay đổi biểu cảm, nhìn Giang Đường với ánh mắt phá lệ thâm trường, đôi môi hắn khẽ mở, ngón tay chỉ xuống phía dưới: "Địa ngục."

"......"

Giang Đường...... Sống lưng lạnh toát.

"...... Đã chết?"

"Đúng." Hắn không chút để ý nói, "Đại khái khoảng ba năm trước đây, bọn họ tham sự một sự kiện, nhưng tài xế say rượu lái xe, lại vào đêm mưa tầm tã, chiếc xe bị đâm vào rào chắn, đem cả xe lẫn người đều rơi xuống vách núi."

Giang Đường suy nghĩ.

Như cốt truyện của trò chơi, vợ chồng Hạ Trường Đông thật sự là chết như vậy, bất quá, tài xế lái xe say rượu là người bên Lâm Tùy Châu.

Chẳng lẽ......

Giang Đường hoảng sợ đánh giá hắn, chồng cô động thủ đầu tiên?

Lúc Giang Đường đang thất thần, Lâm Tùy Châu phát hiện ra thứ màu đen lộ ra trong túi cô, hắn mở to mắt, tay lấy tấm danh thϊếp ra và đưa tới "Đây là cái gì?"

Giang Đường cuối cùng cũng hoàn hồn, nhanh tay đoạt lấy.

Bàn tay hắn ngăn lại, đảo qua danh thϊếp: "Hạ Hoài Nhuận?"

"......"

"Đây là lý do cô hỏi tôi về Hạ Trường Đông?"

"Tôi, tôi,...... Tôi chỉ thuận miệng hỏi một chút thôi."

Lâm Tùy Châu đem danh thϊếp xé thành từng mảnh, "Tôi không hạn chế cô kết bạn, nhưng Hạ Hoài Nhuận, người này vẫn là thôi đi."

Ngửi được mùi bát quái, Giang Đường lại lần nữa tiếp cận hắn, hỏi: "Hắn làm sao vậy? Ta cảm thấy khá tốt a, hôm nay còn giúp ta giải vây đó."

_____

Spoil: Lâm Tùy Châu, hắn nói chồng tôi là một tên súc sinh...

Nếu thích các bạn hãy VOTE và COMT để tạo thêm động lực cho Haullyn tặng chương thật nhiều nhiều nha 😘! Yêu💙