Chương 148: Ngoại truyện 7 - Lương Thiển

Chương 148: Ngoại truyện 7 – Lương Thiển



Edit: Mị Mê Mều

Anh lạnh lùng liếc Lương Thâm một cái, "Bố hỏi con, bức tranh sơn thủy bố treo trong phòng sách sao lại rách một góc?"

Lương Thâm: "..."

Tranh sơn thủy??

Bố cậu chơi tranh sơn thủy hồi nào vậy?

Lương Thâm lắc đầu, thề thốt phủ nhận: "Con không biết, không phải con làm."

Đúng vào lúc này, Sơ Nhất và Âu Dương bầu bạn từ ngoài đi đến.

Lương Thâm chỉ tay: "Âu Dương làm đó."

Âu Dương mới từ bên ngoài vào hơi ngu người.

Sắc mặt Lâm Tùy Châu sầm xuống: "Con cút lên đây cho bố, ngày nào cũng gây họa cho bố, hở ra là đổ lỗi lên người Âu Dương. Hôm nay bố muốn nói chuyện với con, lên đây cho bố!"

"Không phải." Lương Thâm đau khổ, "Bố bắt đầu chơi tranh cổ từ lúc nào? Bố bảy mươi hay tám mươi tuổi rồi, đây không phải là chuyện mà người già mới chơi sao? Có phải ngày mai bố muốn chơi chim luôn không?!"

"Mày quản bố mày à...!"

Lương Thâm: "Bố gào lớn tiếng như vậy làm gì, mãn kinh! Mẹ ơi...!"

"Con gọi mẹ cũng vô dụng, cút lên đây cho bố!" Lâm Tùy Châu không nói hai lời, kéo Lương Thâm lập tức đi lên lầu.

Nhìn bóng lưng Lương Thâm biến mất, Sơ Nhất bất giác nhìn về phía Âu Dương: "Bức tranh kia hình như do em làm hư nhỉ?"

Âu Dương sờ mũi, có chút chột dạ, tuy cậu gánh tội cho Lương Thâm nhiều không đếm xuể, nhưng... bức tranh kia thật sự do cậu làm hư. Nhưng giải thích cũng vô dụng, đều tại Lương Thâm quá nhiều tiền án, mất đi sự tin tưởng của phụ huynh.

Tầm mắt Âu Dương thoáng nhìn, ánh mắt dừng trên người Lương Thiển, khóe môi cậu cong lên: "Thiển..."

Chưa kịp gọi tên, công chúa nhỏ đã lấy cặp, nhảy nhót chạy lên lầu.

Nụ cười Âu Dương cứng đờ, vẻ mặt dần ảm đạm.

Nhìn Âu Dương tràn ngập cô đơn, Sơ Nhất vỗ vai cậu: "Thiển Thiển đang tuổi dậy thì, bình thường em đừng quản em ấy nghiêm như vậy."

"Đương nhiên phải nghiêm một chút, Thiển Thiển đáng yêu như vậy, rất nhiều thằng khác đều muốn lừa em ấy."

"... Em gái anh không ngốc."

Âu Dương nhìn sang: "Vậy em trai anh thì sao?"

Vẻ mặt Sơ Nhất chưa đổi: "Em trai là ngoại lệ."

"..."

HOÀN TOÀN VĂN