Thiên hạ đều biết Kiếm Tôn Trương Giản Lan yêu kiếm như mạng.
Cùng kiếm ngủ, cưới kiếm làm vợ.
Đứng trước sự si mê của đệ nhất mỹ nhân thiên hạ mà không thèm để ý, giơ thanh kiếm yêu quý của mình lên từ chối: "Đệ nhất mỹ nhân là gì? Ngươi còn không bằng vỏ kiếm của thê tử ta."
Mỹ nhân: "???"
Hắn thậm chí còn cuồng si đến mức làm chín ngàn chín trăm chín mươi cái vỏ kiếm cho kiếm của mình, tất cả đều được làm bằng vàng bạc châu báu quý hiếm, treo đầy cả động phủ.
Kỳ Dụ là một kẻ xui xẻo.
Cậu xuyên thư rồi.
Chính xác là xuyên thành thanh kiếm đó.
Ngày đầu tiên xuyên qua, cậu đang ở trong hình dạng một thanh kiếm bái đường với Trương Giản Lan, nghe Trương Giản Lan thổ lộ tình cảm sâu đậm với mình: "Đời này kiếp này, ta và ngươi, một người một kiếm, ngao du thiên hạ, đầu bạc răng long."
Kỳ Dụ rất muốn khóc: Mẹ ơi cứu con với, ở đây có kẻ biếи ŧɦái.
Đêm động phòng hoa chúc, Trương Giản Lan ôm cậu ngủ.
Kỳ Dụ bất ngờ hóa thành hình người, ở trong lòng Trương Giản Lan biến thành một mỹ nhân tuyệt sắc diễm lệ, mỹ nhân không mặc gì cả, eo mềm mại đến chết người.
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ.
Kỳ Dụ sợ đầu óc Trương Giản Lan bất thường không nhận ra mình rồi một kiếm chém chết, liền vội vàng giải thích: "Ta... ta không phải người khác, ta là kiếm của ngươi..."
Cậu vừa dứt, liền thấy người nam nhân tuấn mỹ kia lạnh lùng thốt ra ba chữ: "Biến trở về."