Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Vợ Béo Ác Độc, Tôi Đưa Cả Nhà Đi Lên

Chương 40: Trốn tránh

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tô Hòa trải qua một ngày căng thẳng nhất kể từ khi xuyên không đến thế giới này, theo lẽ thường thì người hiểu rõ nhất về nguyên chủ Tô Hòa phải là cha mẹ của cô ấy, nhưng đối mặt với ánh mắt đầy ẩn ý của Phó Đình Hoa, Tô Hòa lại có cảm giác bị người ta nhìn thấu.

Lại còn người nhà họ Phó luôn miệng khen ngợi cô trước mặt Phó Đình Hoa, kể cho anh nghe chuyện cô trồng cây sầu riêng lửa, bán kẹo mạch nha, nghe mà Tô Hòa muốn kiếm một cái lỗ để chui.

Cuối cùng cũng ăn xong bữa tối, mọi người trò chuyện cũng đủ rồi, Tô Hòa cũng phải đưa hai đứa trẻ về tắm rửa đi ngủ, thừa lúc không ai để ý, cô nói với Phó Đình Hoa: "Tối nay anh định ở lại đây à? Em đưa Trai Trai và Nữu Nữu về trước đây."

Phó Đình Hoa hơi ngạc nhiên nhìn cô, cười mỉm nói: "Em không gọi anh cùng về à?"

Tô Hòa: ... Thành thật mà nói, cô thực sự muốn tránh xa Phó Đình Hoa, nhưng như vậy không hợp với tính cách nguyên chủ cô.

"Em sợ anh ở bên đó không quen. Với lại phòng ở đây, ba mẹ vẫn để lại cho anh mà." Tô Hòa hơi ấp úng nói.

"Anh từ nhỏ lớn lên ở nông thôn, từng ở cả những nơi còn tệ hơn bên đó, có gì mà không quen. Còn em, không phải lúc nào cũng không muốn về nông thôn sao?" Phó Đình Hoa sắc bén hỏi lại, câu hỏi của anh khiến Tô Hòa bối rối.

"Có chút chuyện, em bắt buộc phải chuyển về nông thôn, đợi có thời gian em sẽ kể anh nghe." Tô Hòa hơi qua loa.

"Không cần đợi có thời gian, bây giờ anh về cùng các em luôn." Phó Đình Hoa nói xong liền đứng dậy chào từ biệt mọi người nhà họ Phó.

Tô Hòa: ... Muốn từ chối quá, nhưng không từ chối được.

Trên đường về, Tô Hòa nói: "Trai Trai và Nữu Nữu bây giờ đang ngủ chung với em, căn phòng chúng ngủ trước kia quá ẩm ướt."

Nghe lời Tô Hòa, Phó Đình Hoa dừng bước, quay đầu nhìn Tô Hòa hỏi: "Thế nên?"

Tô Hòa cảm thấy cô quả thực không hợp để chung sống với người quá thông minh.

"Nên tối nay em sẽ dọn phòng Trai Trai và Nữu Nữu cho anh ngủ." Tô Hòa thẳng thắn nói.

Cô có được ký ức của nguyên chủ, tính cách khác đi thì sao? Cô vẫn là Tô Hòa, cho dù Phó Đình Hoa phát hiện gì thì lúc đó cô cứ chối tới cùng là được.

Hơn nữa bây giờ cô không quấn lấy anh nữa, lẽ ra anh phải vui mừng mới đúng chứ?

Tô Hòa không quấn anh nữa, Phó Đình Hoa lại càng thấy cô kỳ lạ, bất quá anh sẽ không nói ra.

"Ừ." Phó Đình Hoa nhẹ nhàng đáp.

Nhưng hai đứa trẻ lại nghe ra điều bất thường, Nữu Nữu vốn nhanh miệng lập tức hỏi: "Bố ơi, bố không ngủ cùng với bọn con à?"

Tô Hòa hơi ngượng ngùng, mấy đứa trẻ này thật là cái gì cũng dám nói.

"Giường nhỏ quá, bốn người ngủ không được." Tô Hòa giải thích với Nữu Nữu.

"Giường của bọn con rất to, Nữu Nữu với anh lăn qua lăn lại cũng được." Nữu Nữu phản bác.

Tô Hòa hơi lúng túng, đang định nói gì đó thì Phó Đình Hoa lên tiếng.

"Nghe lời mẹ các con."

Giọng anh dịu dàng nhưng mang theo sự kiên quyết khó chối cãi, khiến Nữu Nữu không hiểu sao không dám cãi lại.

Trai Trai nhìn mẹ, lại nhìn ba, cứ cảm thấy hai người thật kỳ lạ.

Về đến ngôi nhà của riêng mình, Phó Đình Hoa nhìn sân trước sân sau sạch sẽ, căn nhà được dọn dẹp ngăn nắp có trật tự, ánh mắt nhìn Tô Hòa càng thêm kỳ quái.

Tô Hòa chịu đựng ánh mắt của anh, gắng làm ra vẻ bình tĩnh.

Lúc nhóm lửa đun nước cho hai đứa tắm, Phó Đình Hoa cũng làm những việc này cùng Tô Hòa.

Tuy nhìn có vẻ đơn giản, nhưng phải công nhận công việc nhà thật là nhỏ nhặt rườm rà.

"Vất vả cho em quá." Khi bế hai đứa trẻ lên giường, dọn dẹp hiện trường tắm rửa, Phó Đình Hoa đột nhiên nói.

Trước đây anh vẫn nhìn Tô Hòa với quá nhiều định kiến, anh luôn biết, cô vốn là cô gái được cưng chiều, một mình nuôi hai đứa trẻ rất vất vả.

Nhưng anh thực sự rất bận, anh không cố ý không về nhà để trốn tránh Tô Hòa, mà là thực sự quá bận.

Phó Đình Hoa là bác sĩ phẫu thuật số một của khoa ngoại tại bệnh viện nhân dân anh đang công tác, nhiều ca phẫu thuật của bệnh viện đều phải dựa vào anh, nên anh thật sự không có thời gian.

"Không sao, đều là điều nên làm." Tô Hòa đáp lại nhẹ nhàng.

Tuy việc hai người kết hôn quả thật là lỗi của nguyên chủ Tô Hòa. Có thể nói vì cô ấy mà cả đời của Phó Đình Hoa bị hủy hoại.

Là một sinh viên ưu tú, một bác sĩ ngoại khoa tài giỏi, ngay cả viện trưởng cũng muốn giới thiệu con gái cho Phó Đình Hoa, có thể thấy nếu không có nguyên chủ Tô Hòa, tương lai của Phó Đình Hoa sẽ rất sáng lạn.

Có thể nói hành động này của nguyên chủ Tô Hòa không chỉ hủy hoại nửa đời sau của Phó Đình Hoa mà còn hủy hoại chính bản thân mình.

Nhất định phải lấy một người không yêu mình, cô có được ký ức của nguyên chủ Tô Hòa nên biết được tình yêu mù quáng của cô ấy.

Nói cho cùng, nguyên chủ Tô Hòa cũng chỉ nhìn vào vẻ ngoài của Phó Đình Hoa mà thôi.

Vì từ nhỏ cô đã béo, cảm thấy bản thân xấu xí nên mặc cảm.

Lần quan hệ duy nhất của hai người chính là lần nguyên chủ Tô Hòa bỏ thuốc.

Sau đó nguyên chủ Tô Hòa mang thai, chắc chắn không thể có làm việc kia nữa.

Sau khi sinh con, Phó Đình Hoa càng ngày càng bận, rất ít khi về nhà, về nhà cũng không ngủ lại qua đêm, hai người càng không thể có sự thân mật nào.

Cho nên, dù kết hôn đã lâu như vậy nhưng thực tế hai người chưa từng ngủ chung giường.

Chính vì điều này mà nguyên chủ Tô Hòa mới đi tìm cha mình, bảo ông nói chuyện với Phó Đình Hoa.

Chuyện vợ chồng riêng tư như thế này, Tô Thế Minh làm sao dám nói? Tô Hòa cảm thấy nguyên chủ cũng thật là thiếu não, còn đi cắt đứt quan hệ với cha mẹ ruột.

"Nước nóng rồi, anh tắm trước đi, em đi trải giường cho anh." Tô Hòa nói xong định đi, lại bị Phó Đình Hoa gọi lại.

"Lát nữa anh tự trải được rồi." Phó Đình Hoa nói.

"Để em làm cho, anh vừa mới từ biên giới về, cũng mệt cả ngày rồi." Tô Hòa nói xong không quan tâm Phó Đình Hoa nữa, đi trải giường luôn.

Nhìn bóng lưng Tô Hòa, ánh mắt Phó Đình Hoa hiện lên vẻ phức tạp.

May mà trước đây có nhiều điểm, Tô Hòa đổi thêm một bộ ga giường trong không gian, không thì giờ chẳng có ga trải giường cho Phó Đình Hoa.

Ga giường mới có mùi, chắc chắn không thể cho anh dùng, anh nhiều tâm tư như vậy, lúc đó chắc chắn sẽ hỏi đông hỏi tây.

Tô Hòa trải xong giường, cuối cùng cũng thấy căn phòng này nhìn được.

Chỉ là ánh sáng không tốt, cửa sổ phòng quá nhỏ.

Đợi Phó Đình Hoa tắm rửa gội đầu xong, vừa lau đầu vừa đi về phòng mình, lại chạm mặt Tô Hòa vừa trải xong giường đi ra.

"Giường của anh đã trải xong rồi, anh nghỉ ngơi trước đi." Tô Hòa nói xong định chuồn đi.

"Khoan đã, em không có gì muốn nói với anh sao?" Phó Đình Hoa nhướn mày hỏi.

Tô Hòa: ... Còn trốn không thoát sao?
« Chương TrướcChương Tiếp »