Chương 57: Nổi Tiếng

Điện thoại Lâu Niệm vang lên vài tiếng, trong group chat 【 trong nhà có quặng ( 4) 】, Phùng Dứu gửi một ảnh chụp màn hình, sau đó là hàng loạt tin nhắn.

【@ Lâu Niệm thiếu gia cậu và chị dâu nổi tiếng rồi!!! 】

【 Hai ngươi bây giờ là CP quốc dân! 】

Triệu Nhất Minh nhanh chóng rú lên theo: 【 Tôi cũng nhìn thấy rồi! Tôi còn thấy ngọt phát khóc! 】

Shawn: 【 Năm nay phòng làm việc chỉ nhờ hai vị kiếm tiền thôi [ nhàn nhã ]】

Lâu Niệm mở điện thoại mới thấy ảnh chụp màn hình hot search kia, hắn nhìn một lúc rồi đưa cho Sơ Nghiên: "Xem đi."

Sơ Nghiên nhận lấy: "Cái gì?"

Lâu Niệm từ từ nói: "Tiếng hô của nhân dân."

Sơ Nghiên: "?"

Cô nhìn qua không thấy tiếng hô ở đâu, mở to mắt nhìn kỹ hơn mới phát hiện hot search thứ hai là yêu cầu hai người bọn họ kết hôn.

"......" Sơ Nghiên nghĩ: Nhân dân cần phải bình tĩnh một chút!

Nhưng hiển nhiên, quần chúng nhân dân không thể bình tĩnh lại.

Độ hot của vợ chồng Đáy tim liên tục tăng cao theo các tập mới hàng tuần của gameshow, tiếng hô đã từ # Xin Sơ Nghiên và Lâu Niệm hãy kết hôn ngay lập tức! # biến thành # Hôm nay Sơ Nghiên và Lâu Niệm đã kết hôn chưa? #

Hơn nửa tháng sau, đa số các trường học các cấp trên cả nước đã bắt đầu nghỉ hè.

Giữa mùa hè khô nóng và trong sự chú ý của vô số người, drama 《 Đáy tim 》ngang trời xuất thế.

Mà lúc này, Sơ Nghiên đã lấy nhan sắc tuyệt đối đỉnh cao cùng với hình tượng tương phản mãnh liệt —— hài hước đáng yêu vô địch, thu được một làn sóng fans cực lớn.

Mặc dù thân phận của Lâu Niệm chưa từng được công khai, nhưng tất cả quần chúng ăn dưa đều ngầm hiểu, hình tượng thanh quý của Thái tử gia căn bản không cần diễn, đó là bẩm sinh có sẵn, rất phù hợp với khí chất của hắn, cũng thu hút vô số fans.

Cho đến hôm nay, đứng ở thời điểm bộ phim sắp phát sóng, Sơ Nghiên nhìn lại, phát hiện tất cả các điều kiện đều đã hội tụ đầy đủ, cuối cùng cô cũng hiểu vì sao Mạnh Long lại là người đại diện vàng, và cuối cùng cũng có thể thấy rõ con đường hắn từng bước đưa Lâu Niệm trở thành vương.

Mỗi một lần lăng xê, mỗi một chủ đề đều chuẩn xác mạnh mẽ, lại thêm chương trình thực tế lót đường......!Người trong giới đều trông đợi, một khi 《 Đáy tim 》phát sóng, ắt sẽ bùng nổ.

Những chuyện này đều giống tình tiết trong sách.

Điểm khác biệt duy nhất chính là, trên con đường bước lêи đỉиɦ cao này chỉ có một mình Lâu Niệm.

Mà hiện tại, còn có thêm cô.

Sơ Nghiên cũng không giống Tống Tâm Thuần trong nguyên tác, lập nghiệp dựa vào tạo tai tiếng với Lâu Niệm.

Mỗi một lời thoại trong《 Đáy tim 》đều có tâm huyết của cô, mỗi một fan đều thực sự thích cô.

Cô đứng ở bên cạnh Lâu Niệm, không hề thua kém một chút nào.

Đêm 《 Đáy tim 》lên sóng, phim, nam chính, nữ chính, fan nguyên tác lần lượt chiếm ba top hot search, giống như một ngọn lửa, nhanh chóng càn quét khắp internet.

Rating tập đầu tiên cao hơn dự đoán, đối với chuyện này, Mạnh Long và hai vị diễn viên chính đều tỏ vẻ: Trong dự kiến.

Đêm đó, vô số cành ô liu tung đến phòng làm việc, lời mời hợp tác ào đến như hoa tuyết.

Mấy ngày tiếp theo, lời mời làm đại ngôn, đóng phim nhiều không đếm xuể.

Trong đó còn có cả lời mời của Vương Tranh Sơn.

Bộ phim điện ảnh do chính hắn đạo diễn mà năm ngoái hắn nói với Sơ Nghiên, không ngờ lại thật sự mời cô.

Sơ Nghiên nhận được tin nhắn riêng của hắn, hắn có chút bất đắc dĩ nói đùa:【 Biết thế thì đã mời em sớm hơn, haiz, ai biết em sẽ nổi tiếng nhanh như vậy chứ.



Sơ Nghiên mỉm cười, cát - xê đóng phim tăng lên cùng với sự nổi tiếng, bây giờ muốn dùng cô đương nhiên là sẽ đắt hơn rất nhiều.

Nhưng cô biết ảnh đế là một người rất nghiêm túc với nghề diễn, hắn đương nhiên không hối hận vì đã muộn, trái lại là cố ý đợi đến lúc này mới gửi lời mời.

Không phải bởi vì cô đã nổi tiếng, mà là bởi vì đã xem biểu hiện của cô trong《 Đáy tim 》, xác định cô thích hợp với nhân vật trong phim của mình rồi mới quyết định.

Nói cách khác, đây là sự khẳng định với diễn xuất của cô, Sơ Nghiên rất vui vẻ.

Cô trả lời: 【 Không muộn không muộn, thương lượng được hết ạ [ nhe răng ]】

......!

Đây là một mùa hè náo nhiệt nhất trong cuộc đời Sơ Nghiên.

Cô thật sự cảm nhận được thế nào là nổi tiếng, đến Starbucks mua ly cà phê, mặc dù đã trang bị đầy đủ kính râm và khẩu trang nhưng trên đường đi vẫn bị chặn vô số lần.

Phía Lâu Niệm thì càng khủng bố hơn.

Sân bay mà hắn xuất hiện, cả bốn cửa ra của tầng một đều bị lấp kín, phải mất đến hai tiếng đồng hồ để khơi thông dòng người.

Vô số chị em khóc thét vây quanh hắn kêu ông xã, mà Lâu Niệm mặt vẫn vô cảm, lạnh lùng trước sau như một.

Nhưng fans của hắn lại cứ yêu dáng vẻ lãnh đạm này, hét đến khản cả giọng.

Hết thảy dường như đều diễn ra tốt đẹp, người duy nhất bất mãn có lẽ là Lâu Niệm.

"Hai người phải giảm bớt các hoạt động riêng tư cùng nhau, chú ý nhất định đừng để bị chụp," Mạnh Long dặn dò, "Đừng tưởng sự hô hào ngày ngày của fan CP là thật, một khi có bằng chứng hai người là thật, fans sẽ lập tức chạy một nửa."

Sơ Nghiên tán đồng sâu sắc, vội vàng gật đầu.

—— Nam diễn viên lưu lượng kiêng kị nhất là chuyện này, cô không thể hại Lâu Niệm được.

Mạnh Long biết cô hiểu chuyện, vui mừng gật đầu, suy nghĩ một chút lại nói: "Thật ra hai người ở chung một chỗ cũng không an toàn, tốt nhất là......"

Còn chưa nói hết thì đã cảm nhận được một ánh mắt lạnh lẽo chiếu vào người mình.

Mạnh Long dừng lại, biết điều nuốt câu "tách ra ở riêng" vào: "Tốt nhất là tránh thời gian xuất phát cùng nhau, cũng đừng ra ngoài cùng nhau, chú ý paparazzi."

Sắc mặt Lâu Niệm lúc này mới hòa hoãn lại.

Nhưng nội tâm vẫn có chút buồn bực.

Nổi tiếng, thật là phiền phức.

Công việc không bao giờ hết, lịch trình dày đặc, không phải ở trên máy bay thì là ở khách sạn.

Lúc hắn về thì Sơ Nghiên không có ở nhà, lúc Sơ Nghiên ở nhà thì hắn lại đang ở nơi khác.

Đã hơn một tháng chung đυ.ng thì ít mà xa cách thì nhiều.

Lâu Niệm nhíu mày, nghĩ:......!Kết hôn đi.

Kết hôn rồi, hắn có thể thản nhiên xuất hiện cùng Sơ Nghiên trước truyền thông.

Nhưng......! nhìn Sơ Nghiên đang nghiêm túc thảo luận với Mạnh Long tách khỏi cp từng người phát triển độc lập như thế nào trong giai đoạn này, Lâu Niệm thở dài.

Chỉ sợ cô sẽ không đồng ý.



Phòng khách tầng một biệt thự Tần gia, mấy phu nhân nhà giàu ngồi trên ghế sô pha khắc hoa cổ điển, vừa uống trà vừa xem TV.

Tần Oánh ngồi ở chính giữa, vẻ mặt vui mừng nhìn biểu cảm linh động của nữ chính trên TV: "Nhìn kìa! Mau nhìn kìa! Biểu cảm vừa rồi của con gái tôi —— diễn quá đỉnh đúng không?!"

Mấy phu nhân nhà giàu vỗ tay theo: "Rõ là, trước kia sao lại không biết Tiểu Nghiên diễn xuất tốt như vậy nhỉ?"

"Đừng nói các bà, đến tôi còn không ngờ tới," Vẻ mặt Tần Oánh tự hào, "Bây giờ con bé nổi tiếng lắm, hôm trước còn gửi tiền cho tôi cơ —— tôi đâu có cần tiền của con bé chứ! Đó là con bé hiếu thảo......"

Mấy bà phu nhân cười phụ họa, trong lòng không khỏi có chút ghen tị.

Con cháu nhà bọn họ cũng không ít đứa đặt chân vào giới giải trí, cảm thấy làm minh tinh là nở mày nở mặt.

Nhưng không có đứa nào thực sự làm nên tên tuổi, thử một hai tháng liền kêu đoàn làm phim quá khổ quá mệt, đứa nào cũng lần lượt bỏ cuộc.

Bọn họ vốn tưởng rằng con gái Tần Oánh cũng là tính cách ham ăn biếng làm, ai ngờ nháy mắt người ta đã nổi tiếng.

Hơn nữa còn nổi tiếng đến độ mở TV ra là thấy, đi dạo phố là có thể thấy poster thường xuyên.

Sao Tần Oánh lại không hiểu vẻ mặt của bọn họ, bà thay đổi dáng ngồi, cảm thấy con gái thật tranh đua, khiến người làm mẹ là bà thật có thể diện!

Lúc này, điện thoại của bà ở trên bàn nhỏ vang lên.

Một vị phu nhân ân cần cầm lấy đưa cho bà.

Tần Oánh đắc ý, không xem người gọi đến là ai mà nghe luôn: "Ai vậy?"

Bên kia trầm mặc một lúc, "Là tôi."

Tần Oánh lập tức nhíu mày, ngữ khí trầm xuống: "Ông còn có chuyện gì nữa?"

Người ngồi gần đã nghe thấy đầu dây bên kia là ai, lập tức lặng lẽ dựng tai lên

—— bọn họ thiếu chút nữa đã quên, chuyện gia đình của Tần Oánh còn có một

cái đuôi dai như đỉa nữa.

Sơ Hòa Bình tay cầm điện thoại, nhìn con gái xinh đẹp tỏa sáng trên TV, thấp giọng hỏi: "Bây giờ bà có tiền không? Sơ Nghiên nổi tiếng rồi, chắc bà không thiếu tiền đúng không?"

Tần Oánh hừ lạnh một tiếng, ngữ khí đột nhiên trở nên chua ngoa: "Đúng vậy, tôi không thiếu tiền, Nghiên Nghiên vừa mới chuyển cho tôi một số tiền rất lớn, nhưng thế thì liên quan gì đến ông?"

Giọng Sơ Hòa Bình vội vàng: "Sao lại không liên quan?! Con gái ruột của tôi kiếm được nhiều tiền, sao lại chỉ đưa tiền cho mẹ mà lại không cho ba?"

Tần Oánh vô cùng khinh bỉ.

Cả đời bà đều thất vọng với người đàn ông này, cho đến hôm nay, trong lòng đã không còn một chút tình cảm ấm áp nào.

"Sơ Hoà Bình! Ông có mặt mũi không? Ông có từng quan tâm đến Nghiên Nghiên chưa? Đã từng giúp đỡ bất kì một cái gì trong quá trình trưởng thành của con bé chưa? Bây giờ công ty sắp sụp đổ, lại đến đòi tiền hai mẹ con tôi, lương tâm của ông vứt cho chó gặm rồi à?!"

Tần Oánh khai hỏa hết hỏa lực, rống to với điện thoại: "Đi tìm tình nhân với đứa con hoang của ông mà đòi tiền! Cút!"

Cạch.

Cúp điện thoại.

Các phu nhân trong phòng đều sợ sững người, ngây ra nửa ngày mới lại gần an ủi: "Ai da, Tiểu Oánh, bà đừng tức giận!"

"Đúng rồi, vì tên cặn bã kia không đáng."

Tần Oánh giơ tay ngăn bọn họ nói, ngẩng đầu lên, vẻ mặt lại rất bình tĩnh.

"Không cần an ủi tôi, chỉ cần con gái tôi hạnh phúc thì tôi cũng vui vẻ.

Ông ta sống hay chết không liên quan gì đến hai mẹ con chúng tôi."

Tốt nhất là cho ông ta chết đói đi! Tần Oánh lạnh lùng nghĩ.



Nhoáng cái đã tới tháng bảy, hiếm hoi lắm Sơ Nghiên và Lâu Niệm mới cùng ở nhà.

Bộ điện ảnh của ảnh đế cơ bản đã thương lượng xong, Sơ Nghiên diễn nhân vật nữ hai, cô vô cùng hài lòng.

Lâu Niệm thì càng cẩn trọng hơn trong việc chọn phim, trong tay hắn đang có gần mười kịch bản, nhưng mỗi năm hắn chỉ đóng một bộ nên phải lựa chọn thật kỹ càng.

Nhưng ngày nghỉ không nói chuyện công việc, hai người quyết định thư giãn một chút.

......!Mặc dù cũng không biết làm gì.

Bận rộn mấy tháng liên tục, đột nhiên lập tức rảnh rỗi, ngược lại không có gì để làm.

Nhìn mặt trời sắp lặn, một ngày sắp trôi qua, Lâu Niệm đi đến trước mặt Sơ Nghiên, lấy đi điện thoại của cô: "Hẹn hò đi."

Sơ Nghiên ngẩng đầu, chớp mắt: "Không phải đang hẹn đây à?"

Lâu Niệm hiển nhiên không hài lòng: "Ra ngoài."

Sơ Nghiên thở dài, kéo hắn ngồi xuống, nghiêm túc dạy dỗ hắn: "Anh trai, anh xem chúng ta bây giờ nổi tiếng như vậy, càng không thể buông thả được.

Hơn nữa đi ra ngoài có gì vui đâu, ở nhà có cái gì không làm được?......"

Nói xong, cô thấy đồng tử Lâu Niệm tối lại, lông mày khẽ nhúc nhích: "Cái gì cũng có thể?"

Sơ Nghiên suýt chút nữa cắn vào lưỡi, vội vàng nói: "Anh nói xem anh muốn ra ngoài làm gì!"

Lâu Niệm suy nghĩ: "Xem phim đi."

Sơ Nghiên: "Rạp chiếu phim nhiều người như vậy, nhất định sẽ bị chụp."

Lâu Niệm cúi đầu tìm kiếm trên điện thoại, mở một trang đưa cho cô xem.

"Suất chiếu muộn."

Sơ Nghiên nhìn, ừm?

Hình như, cũng được.

Đêm đó, gần nửa đêm, bóng đêm bao phủ cả thành phố, tiểu khu vô cùng yên tĩnh, có hai bóng dáng lén lút từ trong tòa nhà đi ra, lặng lẽ rời đi.

Đường phố rất vắng vẻ, không có mấy người đi đường.

Sơ Nghiên cảnh giác cao độ, đến rạp chiếu phim, hai người lần lượt đi vào cách nhau mười phút.

Sơ Nghiên vào sau, lúc vào rạp, đèn đã mờ đi.

Cô cẩn thận đi về phía trước theo đèn led trên cầu thang, vừa qua chỗ ngoặt đã bị chặn ngang ôm lấy.

Cô tức khắc cả kinh, chưa kịp lên tiếng thì bên tai đã vang lên một giọng nói quen thuộc: "Suỵt."

Khóe môi hắn cọ vào tai Sơ Nghiên, nhưng hơi thở lại khiến người ta an tâm.

Lúc này Sơ Nghiên mới thả lỏng người, khuỷu tay khẽ huých hắn, nhưng Lâu Niệm vẫn không buông tay.

Trong rạp hầu như không có ai, hắn liền ôm lấy Sơ Nghiên từ phía sau, đi theo cô lên bậc thang từng bước một, giống như một loài vật lười biếng.

Rõ ràng rạp rất vắng, hai người lại chọn ngồi ở hàng ghế cuối cùng, nhìn qua cực kỳ giấu đầu lòi đuôi.

Sơ Nghiên đỏ mặt ngồi xuống, Lâu Niệm thuận tay nhấc tay vịn giữa hai người lên, Sơ Nghiên vừa khụ một tiếng đã bị hắn kéo vào trong lòng.

Cô đành phải điều chỉnh một tư thế thoải mái, nhỏ giọng lên án: "Có thật là anh đến xem phim không đấy?!"

"Không phải," Lâu Niệm cúi đầu, hơi thở mát lạnh dễ ngửi lướt qua trán cô: "Là tới rạp chiếu phim để hẹn hò.".