Chương 41: Phải đổi đến nơi không có ai

Chương 41: Phải đổi đến nơi không có ai

Edit:
Mây

Nhìn cách Minh Thanh Hà và Dung Sương "yêu thương nhau", An Ly đổ mồ hôi cho Minh Thanh Hà.

Tiểu Dung Sương tỷ tỷ yêu thương anh ta bao nhiêu thì khi cô ấy phát hiện ra anh ta thực ra là một người đàn ông ...

Vẫn là chuẩn bị sầu riêng cho Minh Thanh Hà trước!

An Ly nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của Minh Thanh Hà, trong lòng đột nhiên muốn làm chuyện xấu, cô bóp cổ họng, làm nũng nhìn Minh Huyền Liệt, "Huyền Liệt ca ca ~ Nếu người ta cũng sợ thì sao? Anh ôm người ta đi?" "

"..." Khóe mắt Minh Thanh Hà giật giật, An Ly rõ ràng đang muốn bắt chước anh ta, rõ ràng là hại anh ta! Chị dâu quá xấu!

Minh Huyền Liệt lười biếng rũ mắt xuống, ghé sát vào tai An Ly, nhẹ giọng đáp: "Anh có thể ôm em, có điều, phải đổi đến nơi không có ai."

"..." An Ly lập tức đỏ mặt.

Nếu đổi đến một nơi không có ai, sẽ không phải là một cái ôm đơn thuần!

Minh Huyền Liệt vậy mà đùa giỡn cô!

An Ly không cam lòng yếu thế: "Vậy nếu như, bây giờ em muốn ôm thì sao?"

Minh Huyền Liệt nghe vậy cũng không trả lời ngay, mà ngước mắt quét một vòng, như đang tìm kiếm nơi không có người.

Ánh mắt Minh Huyền Liệt dừng lại khi nhìn thấy khán phòng 2 đã đóng cửa.

Trên cửa phòng chiếu có thông báo cho biết máy chiếu bên trong bị hỏng, còn chưa sửa, cho nên tạm thời đóng cửa.

Ở đó, rõ ràng là một nơi tuyệt vời không có ai ở đó.

Minh Huyền Liệt chỉ vào khán phòng 2, "Đi thôi, em vào đi, anh sẽ làm theo ý của em."

“A… không được, không được!” An Ly vội vàng lắc đầu, cô không nên khıêυ khí©h!

Sớm biết như vậy, cô sẽ xem có chỗ nào đóng cửa gần đây không!

Minh Huyền Liệt khẽ nhếch môi, "Làm sao? Không muốn sao?"

"Huyền Liệt ca ca, em sai rồi ~" An Ly co rụt cổ lại, ngượng ngùng thú nhận lỗi lầm của mình, "Em không muốn ôm nữa! Không đi bên trong có được không?"

Cô không dám giở trò xấu nữa!

Minh Huyền Liệt thật sự sẽ kéo cô vào căn phòng tối như vậy!

Dáng vẻ Minh Huyền Liệt cao thượng, cố ý ngữ khí, "Em nhận sai, chỉ là ngoài miệng nói thôi sao?"

Khi An Ly nghe xong lời này, cảm thấy Minh Huyền Liệt còn tưởng rằng cô không có thành ý sao?

Cô vội vàng đưa tay ôm cổ Minh Huyền Liệt hôn vào mặt anh, coi như là thành ý, hôn một cái còn chưa đủ, lại hôn thêm vài cái!

“…Có thể.” Minh Huyền Liệt đưa tay xoa nhẹ đỉnh đầu An Ly.

(Nguồn Hố Truyện hotruyen .com)

Lại tiếp tục, Minh Huyền Liệt thật sự sẽ kéo cô ấy vào khán phòng 2.

“Ai nha~ Không thấy đâu!” Minh Thanh Hà ăn một ngụm thức ăn cho chó, chỉ có thể tìm Dung Sương cầu an ủi, anh ta vùi đầu vào cổ Dung Sương phản đối.

Ngay sau đó, bộ phim sắp bắt đầu, có vài người bước vào phòng chiếu.

Minh Thanh Hà đã bám chặt lấy Dung Sương, An Ly cũng không dám bám chặt vào người Minh Huyền Liệt, sợ bị thu thập ...

Sau khi bộ phim bắt đầu, An Ly thỉnh thoảng có thể nghe thấy Minh Thanh Hà gào thét, giống như nữ nhân run lẩy bẩy núp trong ngực Dung Sương để tìm cảm giác an toàn.

An Ly thật sự bội phục, Minh Thanh Hà tiến vào giới giải trí, nhất định phải đến trình độ vua màn ảnh!

Trong khi xem phim, An Ly liếc trộm Minh Huyền Liệt khóe mắt, cô vươn bàn tay nhỏ đặt lên tay Minh Huyền Liệt.

Minh Huyền Liệt trầm giọng hỏi: "Sợ sao?"

Không đợi An Ly đáp lại, giây tiếp theo, Minh Huyền Liệt đã đưa tay bế cô ngồi xuống!

Anh trực tiếp ôm đến thân, để cho An Ly ngồi nghiêng trên đùi anh, vòng tay to ôm eo cô, ôm cả người cô vào trong lòng.

Khoảng khắc được bao quanh bởi hơi thở của một mình một người đàn ông mang lại cho cô sinh ra một cảm giác an toàn mạnh mẽ.

Cứ như thể chỉ cần người đàn ông này ở bên cạnh, cô sẽ không nhận bị thương dù chỉ một chút.