Chương 15: Huyền Liệt ca ca, đừng lo lắng ~ Edit: Mây
Nhìn thấy bộ dạng nhỏ bé đáng thương của An Ly, Minh Huyền Liệt không biết làm sao bây giờ?
Minh Huyền Liệt bước đến bên cạnh cô, nghẹn nửa ngày, sau đó mới nói ra hai chữ, "... Đừng khóc."
Anh không biết cách dỗ dành phụ nữ.
Minh Huyền Liệt lấy khăn giấy lau nước mắt cho An Ly và khẽ nói: "Tôi thực sự không muốn làm gì cô."
Anh không phải là người lỗ mãng, và anh sẽ không để lần đầu tiên của bọn họ phát sinh một cách vội vàng như vậy.
Trên thực tế, An Ly đã đoán đúng.
Minh Huyền Liệt quả thực là hù dọa cô sợ hãi, cũng đang thăm dò cô.
Nếu An Ly không cưỡng lại việc bị vén váy, Minh Huyền Liệt sẽ dừng lại.
Nhưng An Ly đã đánh giá thấp cuộc tấn công của Minh Huyền Liệt.
Cô còn tưởng rằng người đàn ông này sẽ không hôn cô, nhưng cô không muốn biết quần áo.
An Ly vẫn còn quá non cho nên liền hoảng sợ.
An Ly gạt nước mắt, cất giọng mềm mại ôn nhu: "Huyền Liệt ca ca, không nên gấp, có được hay không? Chuyện này ...
Tốt hơn nên tiến hành từng bước một. Từ từ thôi, anh cảm thấy thế nào?"
"..." Minh Huyền Liệt khẽ nhếch môi, do dự không nói, An Ly dường như đã hiểu lầm.
Anh không vội ...
Minh Huyền Liệt không biết giải thích như thế nào, dứt khoác không giải thích, "Ừm."
An Ly: "Vậy thì anh ... hết giận rồi sao?"
“… Ừm.” Minh Huyền Liệt có chút ảo não, vừa rồi không làm rõ ràng, hung dữ với cô nên đã làm cho cô khóc.
Cô có buồn không? Cô có giận anh không?
Minh Huyền Liệt nghiêm nghị nói: "Vừa rồi là lỗi của tôi, tôi không nên làm cô sợ hãi."
"Cái kia ..." An Ly đưa tay về phía anh, nhân cơ hội làm nũng, "Huyền Liệt ca ca ôm ~"
Minh Huyền Liệt đã hiểu lầm cô, vì vậy anh sẽ không từ chối yêu cầu của cô.
Quả nhiên, Minh Huyền Liệt chỉ dừng lại một lúc, sau đó cúi xuống, ôm An Ly, ôm cô vào lòng rồi bế cô xuống giường.
Không phải là một cái ôm công chúa, mà là một cái ôm mặt đối mặt ...
An Ly vòng tay qua cổ Minh Huyền Liệt, và cô treo toàn bộ cơ thể mình lên người anh.
Lần này, An Ly thấy rõ tai của Minh Huyền Liệt đã đỏ bừng, không phải cô đυ.ng vào, mà nó đã đỏ bừng rồi ...
Anh có phải là đang xấu hổ hay không?
An Ly cố ý giở trò xấu, dụi dụi như mèo con, thổi hơi nóng vào lỗ tai, cười nhẹ: "Huyền Liệt ca ca, tại sao tai anh lại đỏ vậy? Có phải là xấu hổ hay không? Hee Heh ~ đáng yêu quá ~"
“… Cô không nên được đòi voi đòi tiên.” Minh Huyền Liệt nghiến răng nghiến lợi.
Tai của anh càng trở nên đỏ hơn ...
(Nguồn Hố Truyện hotruyen .com)
An Ly tiếp tục trêu chọc: "Huyền Liệt ca ca ~ Em vô cùng thích anh~"
“… Đừng nói nữa.” Minh Huyền Liệt đặt An Ly xuống.
Không thèm nhìn cô một cái, anh đi thẳng vào phòng tắm.
An Ly không thấy phản ứng của anh và không biết anh có thích nghe hay không.
Thật tình không biết...
Trong phòng tắm, Minh Huyền Liệt mặt đã đỏ đến mang tai.
Anh không muốn An Ly nhìn thấy bộ dạng xấu hổ này nên trốn vào phòng tắm.
Người phụ nữ đó luôn cố tình nói điều gì đó để chọc tức anh ...
Anh cần phải tắm nước lạnh để hạ nhiệt ...
Khi Minh Huyền Liệt đi ra, người hầu vừa vào đưa quần áo cho An Ly, Minh Huyền Liệt lúc trước đã phân phó cho cô sống ở đây, không cần thay quần áo liền sai người chuẩn bị một ít.
An Ly cầm lấy bộ quần áo ngủ mới tinh, mỉm cười nhìn Minh Huyền Liệt, "Huyền Liệt ca ca tắm xong rồi à? Vậy thì em cũng đi tắm rồi đi ngủ đây ~"
"..." Tại sao Minh Huyền Liệt lại quên chuyện này?
Lúc nãy khi ôm An Ly, anh nên ném cô vào phòng bên cạnh.
Để cô ở trong phòng, chẳng phải chính là ngầm đồng ý cùng ngủ với nhau?