🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ Chương 14: ... không sẵn lòng?
Edit: Mây.
An Ly đang đánh cược, Minh Huyền Liệt đang hù dọa cô, nghe cô nói điều này Minh Huyền Liệt lẽ ra nên dừng lại.
Lại không nghĩ ...
“Đây chính là cô nói.” Minh Huyền Liệt cúi đầu, đôi mắt sâu thẳm che đi đôi môi mỏng của An Ly.
"..." An Ly nháy mắt nín thở, cứng đờ.
Tại sao Minh Huyền Liệt không buông cô ra như cô mong đợi, ngược lại còn...
"Ưm ..." An Ly thất thần, Minh Huyền Liệt bắt đầu tấn công đoạt đất.
Qua thời gian không lâu, An Ly có chút đứng không vững, may mà Minh Huyền Liệt đã đưa tay đỡ cô.
An Ly vô lực mềm mại trong ngực của người đàn ông cực phẩm.
Một lúc lâu sau, hơi thở của Minh Huyền Liệt trở nên không đều và cùng cô kéo ra một khoảng cách ...
An Ly nheo đôi mắt đẹp, bên trong chứa hơi nước lượn lờ và mê ly lại câu người.
Minh Huyền Liệt bế cô đi đến chiếc giường lớn.
Cho đến lúc đó, An Ly mới thực sự hoảng sợ ...
Chẳng lẽ Minh Huyền Liệt thật sự nghiêm túc ?!
“Huyền Liệt ca ca, anh muốn làm gì?” An Ly một bên khẩn trương hỏi, một bên bị Minh Huyền Liệt đặt lên giường.
Sau đó, Minh Huyền Liệt đã đè lên người An Ly với một cảm giác áp bức mạnh mẽ.
“Cô nói tôi muốn làm gì?” Minh Huyền Liệt vươn tay chặn khóa kéo bên váy An Ly.
An Ly có chút lo lắng, cô nắm lấy cổ tay của Minh Huyền Liệt, vô thức kháng cự.
“… Không muốn?” Minh Huyền Liệt ngữ khí lạnh xuống.
Anh có thể cảm nhận được sự phản kháng của An Ly.
Quả nhiên, anh đoán đúng.
Cô đã có một kế hoạch khác và cô chủ động đến gần anh, không phải xuất phát từ sự chân thành của cô.
Và anh thậm chí còn bị rung động vì điều này.
Trong lòng Minh Huyền Liệt cảm thấy rất khó chịu.
"..." An Ly trầm mặc.
Cô không phải không muốn, mục đích của cô là theo đuổi Minh Huyền Liệt, làm sao lại không muốn phát sinh với anh chứ?
Nhưng cô sợ.
Cảm giác bị áp bức mà Minh Huyền Liệt mang lại ... và đối với phương diện kia cô không có chút kinh nghiệm nên không biết phải làm sao vì vậy đã khiến An Ly sợ hãi.
Minh Huyền Liệt lạnh giọng đứng dậy, "Ra ngoài."
An Ly ngồi dậy, nhẹ giọng giải thích, "Huyền Liệt ca ca, em không phải là không muốn..."
(Nguồn Hố Truyện hotruyen .com)
Minh Huyền Liệt bất động thanh sắc, "Về sau đừng gọi tôi như vậy nữa, tôi nói cô ra ngoài, cô không nghe thấy sao? Đừng để tôi nói lần thứ ba."
"..." An Ly cứng đờ ngồi ở bên giường, cho đến bây giờ Minh Huyền Liệt chưa bao giờ đối với cô lạnh lùng và vô tình như vậy.
Cô thực sự làm anh tức giận sao?
Nhưng An Ly không phải cố ý, cô thật sự rất sợ hãi.
An Ly chu cái miệng nhỏ nhắn, nước mắt không tự chủ được trào ra, vẻ mặt nhỏ nhắn đáng thương, giống như một con chó sữa nhỏ bị chủ nhân bỏ rơi.
Cô mở miệng bằng một giọng nói mềm mại và dễ thương: "Em ... em sợ ... em chưa làm những việc đó ... em chưa chuẩn bị tâm lý nên mới làm đột ngột, em, em thực sự rất sợ...”
Lần đầu tiên tưởng sẽ trịnh trọng một chút, cô không ngờ sẽ phát sinh sớm như vậy ...
“Em không phải không muốn ... oa ... "
An Ly nhìn Minh Huyền Liệt với đôi mắt ngấn lệ, cô cố gắng thu nước mắt và nước mũi lại, không muốn khóc quá khó nhìn nhưng dáng vẻ đó lại càng đáng thương.
Minh Huyền Liệt giật mình, cô ... sợ hãi?
Phản ứng của cô vừa rồi dường như không chỉ là phản kháng.
Ngoài ra còn có một dấu vết của sự sợ hãi ...
Anh nghĩ cô có mục đích khác, không muốn làm, chuyện đó, mới sợ hãi.
Hóa ra là chưa từng làm chuyện đó, nên mới sợ nhãi chuyện đó?
Mặc dù Minh Huyền Liệt không có kinh nghiệm, nhưng đàn ông là người chiếm ưu thế trong những việc như vậy và không sợ hãi, vì vậy họ đã không nghĩ đến khía cạnh này.
Anh không chỉ hiểu lầm cô mà còn hung với cô và khiến cô khóc ...