Thôi Tiểu Tửu xem một quyển tiểu thuyết tên là "Đoạt Thiên", bên trong có một nữ tử phản diện tùy ý kiêu căng, mỹ nhan thịnh thế, khiến nàng thích đến mức kêu ngao ngao.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng ửng hồng, nghĩ, nếu có một ngày, nàng có thể cùng vị muội tử phản diện kia uống một bầu rượu thì tốt biết mấy.
Thế sự vô thường, vừa mở mắt ra, nàng thật sự xuyên vào trong quyển sách này, trở thành vị hôn thê cũ độc ác của vị muội tử phản diện kia.
Nhưng mà, so với cảnh tượng trong tưởng tượng thì khác biệt quá lớn, nàng phát hiện mình đang giẫm lên tay cầm kiếm của nữ tử phản diện, cúi đầu xuống, đối diện với một đôi mắt lạnh như băng.
Nàng sợ tới mức co rúm lại thành một đống: "..." QWQ Còn, còn uống rượu gì nữa, sẽ bị trả thù chết mất!
Vì để cứu vãn hình ảnh của mình trong lòng nữ thần, Thôi Tiểu Tửu cố gắng kiếm tiền nuôi gia đình, trị thương cho nữ tử phản diện, dâng lên bánh Quế Hoa tự tay làm.
Nàng không ngờ ánh mắt của nữ tử phản diện nhìn nàng lại... càng ngày càng đáng sợ?
Thôi Tiểu Tửu: "Đừng ăn ta mà! TT"
Linh Quân cười, đặt nàng ở góc tường, thanh âm rất nhẹ: "Không ăn ngươi, ta chỉ muốn... hành hạ ngươi một chút."
*
Linh Quân trùng sinh.
Nàng trùng sinh vào khoảng thời gian phế vật nhất, huyết mạch bán yêu bị bại lộ, bị người thân cận phản bội, tu vi mất hết, trở thành tù nhân.
Vốn tưởng rằng sẽ lặp lại đau khổ tra tấn của kiếp trước, nếm trải đủ loại ấm lạnh thế gian.
Nhưng nàng... lại gặp được một người.
Người kia chăm sóc nàng vô cùng cẩn thận chu đáo, còn tự tay làm bánh Quế Hoa cho nàng.
Nàng nghĩ: Bất luận ngươi là ai, đến từ nơi nào... Ta đều phải bắt được ngươi.
Cố chấp thiếu yêu, vũ lực bạo biểu công x Luyện dược chuyên tinh, ấm áp mê muội thụ.
[Ps: Sẽ không có miêu tả đẫm máu, nội dung tích cực hướng lên, là câu chuyện phá bỏ mê mang, hướng về ánh sáng ~]
Một câu giới thiệu vắn tắt: Cô gái của ta, ánh sáng của ta.
Lập ý: Lòng chân thành sẽ đổi lấy chân tình, cứu rỗi lẫn nhau.