Chương 7

Bạch Trăn ghé sát Cố Vấn, nhìn tập đề trên bàn Cố Vấn rồi tự cho là săn sóc mà nói: “Cậu không cần phải miễn cưỡng bản thân như vậy đâu.”

Đầu bút Cố Vấn hơi khựng lại, ngẩng đầu nhìn Bạch Trăn:

“Tôi nghĩ tôi không có miễn cưỡng bản thân.”

Lời nói của Bạch Trăn bị bác bỏ, trên mặt của cô ta có chút thẹn thùng, nhưng cô ta không rời đi mà ngược lại cô ta còn nghiêng người tiến tới gần Cố Vấn nói:

“Cố Vấn, thuốc ức chế của tôi sắp hết hiệu lực rồi, tôi cần cậu.”

“Cậu có thể thử đánh dấu với tôi vài lần, tôi sẽ không nói với ai đâu.”

Omega càng tiêm thuốc ức chế nhiều lần thì cơ thể sẽ dần dần làm quen với thuốc, và hầu hết các chất ức chế Omega sẽ bắt đầu vô hiệu hóa khi Omega trưởng thành, tuổi tác càng cao hơn thì thuốc sẽ bị vô hiệu hóa càng nhanh hơn, vì vậy Omega có xu hướng tìm kiếm Alpha của mình khi đến tuổi trưởng thành.

Bạch Trăn là một Omega cấp A, vào lúc thuốc ức chế dần mất đi hiệu lực cũng là thời điểm cô ta ý thức được cô ta phải tìm một Alpha cho mình, nếu không việc vượt qua thời kỳ phát tình sẽ càng ngày càng gian nan hơn.

Không phải bên cạnh Bạch Trăn không có Alpha nào lấy lòng cô ta cả, nhưng đẳng cấp của những Alpha kia đều quá thấp nên hoàn toàn không thỏa mãn Bạch Trăn được, hơn nữa cô ta đã thích Cố Vấn ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Alpha cấp S, có nồng độ pheromone cao một cách tự nhiên, dáng người thon thả và cao gầy, bề ngoài xinh đẹp hơn người.

Chỉ tiếc đây là một Alpha đã có Omega, nhưng điều này không có nghĩa là Bạch Trăn không thể cướp người Alpha đó đi.

“Tôi sẽ không nói với ai đâu.”

Lời nói hấp dẫn nhường này, nhưng Cố Vấn không phải là nguyên chủ cặn bã, cô xoay bút như không có việc gì rồi hỏi ngược lại:

“Nếu bị phát hiện thì sao?”

Cố Vấn khoanh tay đứng lên, từ trên cao nhìn xuống đánh giá nữ sinh trước mặt.

Lúc đó thì cô ta chỉ cần cắn ngược lại cô, nói nguyên chủ quyến rũ cô ta trước là xong nhỉ?

-

Cố Vấn rời khỏi phòng học và chuẩn bị đến căn tin ăn chút gì đó, một bóng dáng ở trong đám người đi qua bên cạnh, cho dù chỉ mặc đồng phục học sinh nhưng khi đồng phục được mặc ở trên người cô lại có khí chất đặc biệt khó tả thành lời.

Tiêu Oản đang nói gì đó với người khác.

Dường như cô ấy chú ý tới ánh mắt của Cố Vấn, khoảnh khắc hai người lướt qua vai nhau, Tiêu Oản ngẩng đầu thản nhiên liếc mắt nhìn cô một cái.

Lúc đi trên đường, Cố Vấn luôn nghe được rất nhiều lời thì thầm.

“Oa, Alpha đẹp trai quá.”

“Hơn nữa còn là Alpha nữ rất hiếm đó.”

“Đừng mơ mộng nữa, Alpha có đẳng cấp cao này chắc chắn đã có đối tượng rồi.”

“Thì ra là cô ta, không biết loại người cặn bã này có gì hay để khen.”

……

Chẳng mấy chốc, Cố Vấn đã đến căn tin, lúc này trong căn tin khá ít người, cô tùy ý gọi mấy món rồi chuẩn bị ăn.

Bên tai đột nhiên truyền đến tiếng tranh cãi.

“Cô giả bộ cái gì, tôi là Alpha đánh dấu cô, cô làm vậy là sao hả?”

Cách đó không xa có một nam sinh cao lớn đang thô bạo kéo tóc nữ sinh và nói, trong mắt nữ sinh toát ra sự tuyệt vọng, yếu ớt giãy dụa vài cái rồi bị nam sinh đánh ngã trên mặt đất.

Người bên cạnh thấy hết nhưng không thể can ngăn gì, đây là một biểu hiện cho việc phân chia giai cấp cực kỳ rõ ràng trong thế giới này, vả lại trong thế giới này thì chế độ nô ɭệ vẫn còn tồn tại, những Omega bình thường bị gia đình bán làm nô ɭệ cho quý tộc đều không có quyền con người.

“Cô quên mất bản thân mình chỉ là món đồ chơi rồi đúng không, ông đây cho cô cái ăn cái mặc, còn cho cô đi học đàng hoàng, thế mà cô vẫn chưa thỏa mãn ư?”

Nam sinh đại khái là cảm thấy chưa hết hận, hắn lại đưa tay bóp cổ cô gái rồi giận dữ quát to: “Thế mà cô không biết điều, còn dám đối nghịch với bọn họ nữa ư?”