Một góc sân trường trong trường tư nhân quý tộc Anh Tài.
Trong không khí có hương hoa anh túc nhàn nhạt phiêu đãng.
“Cố Vấn, tớ thích cậu đã lâu rồi.”
“Chỉ cần cậu chịu ở bên cạnh tớ, tớ có thể sẽ chăm sóc cậu tốt hơn so với Tiêu Oản, cha tớ là Hành trưởng của Hoa Hành, có thể cho cậu rất nhiều tiền...”
Dưới tàng cây, nữ sinh tóc dài ngẩng đầu nhìn Alpha cao gầy đẹp trai trước mắt.
Cố Vấn giật giật cơ thể cứng ngắc, mơ hồ cảm thấy lời nói bên tai có chút quen thuộc.
Trong lúc cô ngây người, nữ sinh còn đang nói gì đó.
“Tiêu Oản không có khả năng toàn tâm toàn ý với cậu, cùng lắm thì cô ta chỉ coi cậu như thuốc ức chế nhân tính.”
Tiêu Oản, thuốc ức chế?
Cố Vấn nhạy bén bắt được hai từ then chốt này, sau gáy giống như có thứ gì đó đang co rúm, mẫn cảm lại yếu ớt.
Nguyên nhân không phải do cô, mà là do thiết lập của những cuộc đối thoại này rất giống quyển tiểu thuyết mà Cố Vấn xem trước khi ngủ, hơn nữa Alpha cặn bã có kết cục thê thảm trong tiểu thuyết cùng tên cùng họ với cô.
Trong tiểu thuyết ngoại trừ có hai loại giới tính nam và nữ, còn có hai loại giới tính khác là Alpha và Omega.
Sau khi nam và nữ phân hóa thành Omega, mỗi tháng sẽ có thời kỳ động dục, cần tiêm thuốc ức chế, hoặc có Alpha để đánh dấu, mới có thể giảm bớt đau đớn của thời kỳ động dục, để tránh xảy ra tai nạn.
Nguyên chủ của cuốn sách là Omega.
Vì đề phòng kỳ động dục sau này của nữ chính, người nhà của nữ chính đã tìm một Alpha cho nữ chính trước.
Mà Alpha này chính là cùng Cố Vấn trùng tên cùng họ với Alpha cặn bã, Alpha cặn bã không cha không mẹ là một đứa trẻ mồ côi, từ nhỏ ở rể trong nhà của nữ chính, ngoại trừ thuộc tính Alpha ra thì cái gì cũng không có.
Nhưng ở trong sách, nguyên chủ lại đội nón xanh cho nữ chính rất nhiều lần, về sau thậm chí còn mưu toan chiếm gia sản của nữ chính làm của riêng, kết quả bị nữ chính phát hiện, moi tuyến thể ném xuống biển cho cá ăn.
Sắc mặt Cố Vấn tối sầm, nếu cô nhớ không lầm.
Nữ sinh trước mắt là Omega Bạch Trăn, vai phụ trong sách, là một trong những Omega biết rõ nguyên chủ có vị hôn thê vẫn tiến lên trêu chọc như cũ.
Sau đó không lâu chuyện này sẽ bị lan truyền đến chỗ nữ chính, vì thế mà nữ chính cắt đứt một khoảng tiền sinh hoạt của Alpha cặn bã.
Mà Bạch Trăn ban đầu hứa hẹn cho cô tiền thấy mọi chuyện bại lộ, sợ nữ chính trả thù cho nên cắn ngược lại nguyên chủ một ngụm, nói là nguyên chủ không giữ vững đức tính của Alpha, quyến rũ cô ta trước.
Trong khoảng thời gian ngắn, làm cho nguyên chủ trở thành đối tượng bị người người phỉ nhổ trong trường học.
“Ở nhà họ Tiêu làm Alpha ở rể, cậu cam tâm sao?”
“Tiêu Oản chẳng qua chỉ là Omega mà cậu lại là Alpha cấp S.”
Bạch Trăn nói đến “Alpha cấp S”, ánh mắt nhìn Cố Vấn mang theo vài phần nóng rực.
Hương hoa anh túc trong không khí càng ngày càng nồng.
Sau gáy Cố Vấn ngứa ngáy, vừa nghĩ đến kết cục của nguyên chủ, cố nén khó chịu nói:
“Cô ấy là vị hôn thê của tớ, còn không đến lượt để cho cậu tới đánh giá.”
Vào giờ tan học.
Mấy Alpha nam cơ thể cao lớn tựa vào hàng rào đánh giá một nam Omega thân hình gầy gò, ánh mắt ngả ngớn.
Omega nam muốn bước nhanh qua đám Alpha này, lại bị người ta làm cho vấp ngã trên mặt đất.
Alpha tóc đỏ đi tới trước người Omega, biết rõ rồi mà còn cố ý hỏi:
“Đây không phải là Tiểu Lý sao?”
“Sao lại ngã, có cần anh đỡ em dậy không?”
Tuy nói là đỡ, nhưng hai tay của Alpha lại đang đút vào túi quần, không hề có ý đưa tay ra.
Phần lớn học sinh lui tới chung quanh đều sợ hãi mấy tên Alpha quý tộc này.
Đôi vai gầy yếu của nam Omega run lên, thấp giọng nói:
“Anh Dục, em còn chưa làm xong bài tập cho anh.”
Chu Dục cúi đầu nhìn gương mặt tinh xảo của Omega, ý tứ không rõ cong khóe môi:
“Dứt khoát đừng viết nữa.”
Trong không khí dần dần xuất hiện một mùi xạ hương khó ngửi.
Đám Alpha cười khẽ.