Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Vai Chính A Sau Đem Pháo Hôi O Khiêng Chạy

Chương 79: Không khác gì nguyền rủa

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cái này gọi là nhắm mắt làm ngơ, sau khi Khâu Chấn Dương tập trung toàn bộ sự chú ý vào trò chơi, cuối cùng hắn không còn bị quấy nhiễu nữa.

Thông thường khi có mặt Khâu Chấn Dương, Lăng Mộc sẽ trở thành phó quan của hắn. Y càng thích dựa theo hướng dẫn của Khâu Chấn Dương để phát huy chính sở trường của mình, đồng thời có thể học một ít từ hắn, làm phong phú thêm kỹ năng của mình.

Quản Đường ở bên ngoài xem phát sóng trực tiếp của bọn họ, dần dần bị sự phối hợp chiến đấu ăn ý của bọn họ hấp dẫn.

Mặc dù vẫn luôn cảm thấy Khâu Chấn Dương có chút bất cần đời, nhưng thật ra trên nhiều khía cạnh hắn thật sư rất ưu tú. Sự ra đời của trò chơi《 Cơ Chiến 》 do chính hắn tạo ra nhận được sự hưởng ứng vô cùng lớn của tất cả mọi người, có được thành công rất lớn, mà hắn, ở trong trò chơi, trên phương diện thao tác cơ giáp và khả năng quan sát tình hình chung, càng ưu việt hơn nhiều so với đồng bạn cùng lứa tuổi.

Lúc đầu làn đạn luôn mắng mỏ Khâu Chấn Dương tú ân ái, dần dần biến thành kinh ngạc cùng tán thưởng đối với thao tác của hắn. Phòng phát sóng trực tiếp thậm chí có rất nhiều chủ bá nổi tiếng trong giới game thủ cũng vào xem, phân tích một ít thủ đoạn công kích cùng phương thức tiến công của hắn.

“Khâu Chấn Dương cũng vào sao?” Trác Hàng trở lại phòng học, chăm chú nhìn vào màn hình phát sóng trực tiếp, mím môi gật gật đầu, “Không hổ là hắn, người vào phóng phát sóng trực tiếp tăng lên không ít a.”

Tầm mắt của Quản Đường quét qua số người đang xem trực tiếp trong phòng phát sóng, quả nhiên, chỉ trong vài phút ngắn ngủi, số người xem đã tăng gần gấp đôi.

Tuy rằng thao tác của Lăng Mộc cũng không tồi, nhưng dù sao thì y cũng chỉ là Omega, có người vừa vào nhìn thấy phần giới tính của y thì liền ra ngoài. Hiện tại có Khâu Chấn Dương gia nhập, tự nhiên sẽ có càng nhiều người vào xem hơn. Mà những người vốn dĩ hoài nghi về kỹ thuật của Omega, khi nhìn thấy động tác phối hợp ăn ý của Lăng Mộc cùng Khâu Chấn Dương, cuối cùng cũng bắt đầu thay đổi.

“Trước đó tớ cũng đi vòng vòng trên mạng xem thử, phát hiện bây giờ có rất nhiều người cũng đang phát sóng trực tiếp trò chơi《 Cơ Chiến 》.” Quản Đường vừa nói vừa nhịn không được mà tự hào, dù sao thì người tạo ra tro chơi này chính là xã đoàn trưởng của bọn họ đấy a!

Trác Hàng nhún vai: “Trò chơi này không nổi tiếng, trời đất khó tha a?”

Quản Đường gật gật đầu, sâu sắc tin tưởng như vậy.

Khâu Chấn Dương luôn không ủng hộ người chơi dành quá nhiều thời gian vào trong trò chơi, cho nên sau khi cùng Lăng Mộc đánh tầm hai giờ đồng hồ, hắn liền cùng Lăng Mộc thoát tuyến sau đó rời khỏi khoang trò chơi. Đồng thời, hắn còn gửi một tin nhắn cho tất cả các xã viên, để cho bọn họ sau khi đánh xong thì ra ngoài, có chuyện quan trọng cần thông báo.

Đợi sau khi tất cả thành viên đều thoát tuyến rời khỏi trò chơi, Khâu Chấn Dương liền đem quyết định chiều nay đã thương lượng xong với hiệu trưởng nói cho tất cả mọi người nghe.

“Thi đấu điện cạnh giữa các trường? Ôi trời ơi!”

Tịch Tuấn kích động đến mức thiếu chút nữa nhảy dựng lên, Viên Thần Vũ vội vàng đè hắn này: “Ngươi kích động làm cái gì, đợi sao khi giành được giải nhất rồi hẵng kích động. Năm trăm vạn đồng liên bang, có chút thú vị a Khâu Chấn Dương, số tiền này do tổ đội quản lý chính của trò chơi《 Cơ Chiến 》 chi ra đúng không?”

Khâu Chấn Dương cười: “Không tệ a, cho nên trận đấu này chúng ta cũng có phần, cố gắng lấy được giải nhất đi, nước phù sa không chảy ruộng ngoài a.”

Nghe nói giải thưởng lần này tiền chi ra cũng có phần của bọn họ, Viên Thần Vũ phân tích : “Ha, không bằng bây giờ chúng ta chia đi, cho dù chúng ta có giành được giải nhất, vậy chẳng phải vẫn còn bốn trăm vạn tặng cho người khác sao? Còn có chi phí ăn ở… Trời ạ, Khâu Chấn Dương, bây giờ tớ rút lại cổ phần của mình được không!”

Trác Hàng gõ đầu Viên Thần Vũ một cái, ghét bỏ nói: “Cậu bị ngốc đấy à? Đợi đến khi điện cạnh thi đấu 《 Cơ Chiến 》 được phổ biến thì phải có bao nhiêu nổi tiếng đây? Đến lúc đó đừng nói là bốn trăm vạn, cho dù là bốn ngàn vạn cũng có thể kiếm về được, đầu cậu bị cửa kẹp đấy à?”

Tất cả xã đoàn viên đều ở nụ cười, không khí ấm áp.

Hành động của hiệu trưởng rất nhanh, trên cơ bản, trong vòng hai ngày tất cả các trường trên Thủ Đô Tinh đều đã được hiên hệ hết, sau khi xác định rõ thời gian thi đấu điện cạnh, tuyên truyền cũng chính thức bắt đầu.

Trong khoảng thời gian ngắn, gần như tất cả các trường trên Thủ Đô Tinh đều đang thảo luận về chuyện cơ chiến《 Cơ Chiến 》, tất cả thành viên trong các xã đoàn trò chơi cũng bắt đầu bận rộn lên, tất cả đều hướng về khoản tiền thưởng kếch xù kia, không ngừng lên mạng tìm kiếm các kỹ thuật có thể nâng cao thực lực của đội mình.

Khâu Chấn Dương cũng gia tăng huấn luyện cho xã viên, sau khi sắp xếp nhiệm vụ huấn luyện của bọn họ, đồng thời còn bảo bọn họ phải duy trì rèn luyện, trong phòng xã đoàn xuất hiện thêm một vài thiết bị tập thể hình. Tuy rằng số hiệu hư quá không có quá nhiều tác động quá lớn trong trò chơi, nhưng rất nhiều thời điểm khi thật sự chiến đấu đôi khi sẽ thắng nhờ những chi tiết nhỏ đó, Khâu Chấn Dương rất am hiểu về chuyện này.

Nhưng điều hắn không ngờ tới chính là sau khi tin tức thi đấu điện cạnh giữa cái trường được tung ra, trên mạng lại liên tục truyền đến những bình luận không tốt về trò chơi.

Những lời đồn đã này xuất hiện rất khó hiểu, lúc đầu có mấy game thủ tung tin đồn, nói trò chơi này quá tệ, còn kêu gọi tất cả mọi người tẩy chay trò chơi này đi, sau lại có người nói trò chơi này không tốt cho Alpha cùng Beta, bởi vì sẽ có không ít Omega ẩn giấu giới tính thật kéo chân sau của bọn họ, mãnh liệt yêu cầu loại bỏ những người đó ra khỏi trò chơi này, thậm chí còn khiến cho ABO đại chiến một hồi võ mồm.

Thật ra thì những điều đó cũng không phải vấn đề gì lớn, đệ nhất tập đoàn tài chính có bộ phận quan hệ công chúng tốt nhất trong toàn bộ hệ ngân hà, hoàn toàn không cần đem những lời đồn này để vào mắt.

Nhưng điều ghê tớm chính là, những người này dường như thuê một số lượng lớn thủy quân, người trước ngã xuống, người sau tiến lên, thậm chí bắt đầu cố ý nói xấu《 Cơ Chiến 》, nói hắn kỳ thị giới tính, không tôn trọng các chiến sĩ cơ giáp, tóm lại là cái gì cũng nói được.

Khâu Chấn Dương cũng nhìn ra có chút bất hợp lý, dưới tình huống bình thường, sẽ không nên xuất hiện những bình luận như thế này đối với một trò chơi, trừ phi thực sự có người nhàn rỗi không có chuyện gì làm, thích lên mạng khẩu chiến.

Bởi vậy, hắn phải dùng ba ngày, tìm cái tên đứng sau đám thủy quân này là ai. Người đứng sau màn, chính là đến từ đệ tam tập đoàn tài chính.

Kết quả này cũng không làm cho Khâu Chấn Dương cảm thấy ngoài ý muốn, dù sao thì trước đó trò chơi nổi tiếng nhất chính là của đệ tam tập đoàn tài chính, hơn nữa đứng sau đệ tam tập đoàn tài chính, còn có Lâm Chí Viễn. Mặc kệ cạnh tranh thương nghiệp, hay là ân oán cá nhân, hành động này có thể giải thích được.

Biết đầu sỏ gây tội là ai, mọi chuyện sẽ dễ làm hơn nhiều. Khâu Chấn Dương thả ra một ít chứng cứ, tìm một tài khoản khác đăng lên, làm nhiễu loạn ánh mắt của mọi người. Trong khoảng thời gian này, hắn vẫn luôn bù đầu vào chuyện trò chơi, Khâu Chấn Dương thiếu chút nữa quên mất, thời gian Lâm Vũ Hàm lên hầu toà sắp tới rồi. Hắn đơn giản để cho xã đoàn viên tự luyện tập với nhau, còn mình cùng Lăng Mộc chuẩn bị đi dự phiên toà này.

Suốt mấy đêm liền, hai người đều tập trung sửa soạn lại tất cả các loại tư liệu, tập hợp lại tất cả chứng cứ, đến lúc đó trình tất cả lên trước toà án.

“Cái này là đoạn phim lần trước Lăng Đang bị tên khốn nạn kia ngược đãi, mặc dù bé con là do mẹ của em đưa đến, nhưng hành vi của hắn là hành vi trái pháp luật, ngược đãi cùng bắt cóc trẻ em đủ khiến hắn chịu đủ.” Khâu Chấn Dương đặt đoạn băng lên bàn, sau đó ghép đoạn phim từ đợt thi đấu lần trước lại với nhau, “Còn cái này nữa, đây là chứng cứ hắn sử dụng hàng cấp, kết hợp với số hàng cấm lục soát ra trong nhà hắn, Lâm Vũ Hàm chắc chắn không thoát được.”

Chuyện này lúc đầu trường còn cố ý áp xuống, Khâu Chấn Dương không thể truy cứu nữa, bây giờ chuyện hàng cấm được lật tẩy, đây cũng có thể xem là bằng chứng chắc chắn. Còn về đoạn bằng ở nhà Lâm gia, bởi vì rất khó trích xuất, cho nên Khâu Chấn Dương đợi thêm một đoạn thời gian, chờ khi trình tòa sẽ đưa ra, hiệu quả sẽ cực kỳ tốt!

Lăng Mộc nhìn này hai đoạn băng trên bàn, tâm tình có chút nặng nề. Hay đoạn băng này chính là ác mộng của y, chỉ hận cả đời này không muốn nhớ đến những hình ảnh đó nữa.

“Chúng ta không có quá nhiều thứ để chuẩn bị, Lâm Vũ Hàm hắn không đủ năng lực có được số hàng cấm đó, cho nên khả năng lớn nhất chính là cha của hắn là Lâm Chí Viễn cũng lén lút buôn bán số hàng cấm đó. Nhưng chuyện này cũng không có ảnh hưởng quá nhiều, cha cùng anh gần đây vẫn luôn tích cực điều tra, nghe nói đã có chút manh mối, đến thời điểm mở phiên tòa sẽ đem tất cả chứng cứ ra, một kích này đủ cho Lâm Chí Viễn vĩnh viễn không thể xoay người.”

Thời điểm nói ra những lời này, biểu tình của Khâu Chấn Dương rất thờ ơ. Những điều này đều nằm trong dự kiến của hắn, hoặc có thể nói, là chuyện mà hắn rất muốn hoàn thành. Nếu đã dám thương tổn lên những người hắn yêu thương, vậy thì ai cũng đừng hòng chạy!

Lăng Mộc nghe xong thì gật gật đầu, có chút thất thần, đêm nay y có chút không tập trung, Khâu Chấn Dương tương đối lo lắng, hỏi hắn: “Đêm nay em làm sao vậy, luôn có cảm giác rất không có tinh thần?”

Lăng Mộc ngẩng đầu nhìn hắn một cái, rối rắm nửa ngày, vẫn đặt đóng tư liệu trong tay xuống, cau mày nói: “Không biết vì sao gần đây em luôn cảm thấy có chút hoàng hốt, mẹ của em, bà ấy…”

Nói một nửa, Lăng Mộc có chút bực bội gãi gãi đầu: “Em có phải rất ngu ngốc không? Bà ấy rời khỏi cuộc sống của em và Lăng, đó chính là nguyện vọng lớn nhất của em. Bây giờ rõ ràng đã làm được, rõ ràng bà ấy đã rời khỏi cuộc sống của mình, nhưng em vẫn luôn nghĩ đến bà ấy, chẳng phải em đang tự ngược sao?”

Y hận không thể khiến cho Đổng Thu Lan vĩnh viễn không cần lại xuất hiện trong đời mình, nhưng dù sao cũng là người có chung huyết thống, không còn qua lại cũng không sao, nhưng ít ra cũng nên biết chút tin tức. Gần đây Lăng Mộc vẫn luôn ở bên cạnh Khâu Chấn Dương, đã rất lâu không nhớ tới nữ nhân kia, nhưng không biết vì sao mấy ngày gần đây lại nhớ đến, khiến cho y luôn cảm thấy hoảng hốt.

Khâu Chấn Dương cũng hiểu tâm trạng bây giờ của y, nghĩ nghĩ lại nói: “Bà ấy dù sao cũng là mẹ của em, cảm xúc của một người đối với một người khác không liên quan gì đến chuyện người đó tốt hay xấu, không sao đâu, nó thuộc về thiện tâm của em. Em yên tâm, để anh tìm người hỏi thăm tin tức của mẹ em, sau đó sẽ báo cho em biết.”

Lần cuối cùng nhìn thấy bà ấy, Đổng Thu Lan vẫn đang ở nhà của Lâm Chí Viễn, quả thật đã một thời gian chưa hề nhìn thấy bà ấy.

“Được rồi, đừng nghĩ nữa, chắc sẽ sớm có tin tức thôi, đến lúc đó anh sẽ nói với em đầu tiên.” Khâu Chấn Dương vừa nói vừa cúi đầu nhìn đầu cuối gửi vài tin nhắn, chuyện Lăng Mộc quan tâm, hắn chắc chắn sẽ hoàn thành cho y.

Sau khi gửi tin xong, hắn an ủi Lăng Mộc, vỗ nhẹ lên lưng y: “Ngủ trước đi, đừng nghĩ quá nhiều.”

Hắn dắt Lăng Mộc rời khỏi ghế sô pha, sau đó dắt lên lầu, thấy cảm xúc của y không tốt nên luôn cố y chọc cười y. Đợi sau khi đến trước cửa phòng, Khâu Chấn Dương thừa dịp Lăng Mộc không chú ý, một tay tóm lấy y vào trong phòng mình, thời điểm Lăng Mộc phản ứng lại, hắn vừa cởϊ áσ khoác vừa cười.

“Anh đang làm gì vậy?” Lăng Mộc mặt vô biểu tình hỏi.

“Không phải em đang không vui sao? Để anh ai ủi em, dùng thân thể làm điều đó ~”

Ba chứ cuối cùng, Khâu Chấn Dương nói ra nhộn nhạo đến cực điểm, âm cuối thật sự dâʍ đãиɠ đến độ muốn đâm xuyên bầu trời!

Khóe mắt Lăng Mộc giật giật, bước chân không tự chủ được mà lui về phía sau, kết quả bị Khâu Chấn Dương nhanh tay lẹ mắt cóm chặt lấy cổ tay y: “Đừng trốn a, một tuần hai lần?”

Bốn chứ cuối cùng không khác gì nguyền rủa, Lăng Mộc không cam lòng nói: “Anh không thể cách hai tuần mới làm được hay sao? Bây giờ chúng ta còn đang đi học đấy, còn chuyện phải ra toà và thi đấu điện cạnh nữa, rất bận a, nếu thường xuyên làm chuyện này cũng đâu tốt lắm đâu đúng không?”

Khâu Chấn Dương yên lặng nhìn chằm chằm y trong chốc lát, đột nhiên thốt lên một câu: “Bảo bối nhi, em có biết đời sống tìиɧ ɖu͙© không hài hòa, sẽ rất bất lợi cho tình cảm tương lai của chúng ta hay không! Rõ ràng em cũng cảm thấy rất thoải mái, không cần phải ngạo kiều như vậy được không, ngoan ngoãn chui vào trong lòng anh không được sao?”

Hắn đi qua ôm lấy Lăng Mộc, vùi đầu vào cần cổ trắng nõn cỏa y mà cọ cọ, hương hoa hướng dương nhàn nhạt nháy mắt tỏa ra xuong quanh, hoan hô nhảy nhót hòa cùng tinh tức tố của Khâu Chấn Dương. Phản ứng này khiến cho Khâu Chấn Dương vui vẻ không thôi: “Tin tức tố của em rõ ràng muốn anh mà, chặc chặc, đúng là khẩu thị tâm phi…”

Mặt Lăng Mộc nháy mắt đỏ rực, hoàn toàn ném những cảm xức tiêu cực trước đó ra sau đầu.

Làn da bị môi lưỡi nóng như lửa quét qua, y khẽ run rẩy, tay chân đều bắt đầu nhũn ra.

“Xem đi, thân thể của của em rõ ràng rất chào đó anh ~ bảo bối nhi, để anh dạy cho em, cái gì gọi là thành thật ~” Khâu Chấn Dương thoải mái mà đem người bế lên, cười xấu xa đi về phía giường…
« Chương TrướcChương Tiếp »