Tối hôm đó Khâu Chấn Dương thông báo trong nhóm rằng ngày mai sẽ tiền hành chọn người trong xã đoàn cùng tham gia thi đấu với hắn, có một số thành viên vì chiều nay có việc bận nên không đến được, cho nên không ít xã viên chưa đến phòng của xã đoàn cũng bắt đầu hào hứng hẳn lên. Ở Tinh tế mặc dù không có thi đấu điện cạnh (thi đấu thể thao điện tử), nhưng giữa người chơi với nhau vẫn luôn tổ chức những trận đối kháng nhỏ với nhau, mỗi lần đấu đối kháng đều sẽ nhận được hướng ứng rất nhiệt tình.
Bởi vì tiêu chí mà Khâu Chấn Dương dùng để chọn lựa đồng đội là dựa trên biểu hiện của bọn họ trong quá trình chơi, cho nên ngày hôm sau mọi người đều thể hiện ra thực lực mạnh nhất của mình, không mong chiến thắng, nhưng nhất định phải thể hiện ra uy lực của nhân vật mà mình am hiểu nhất, khiến cho Khâu Chấn Dương nhìn thấy được giá trị của bọn họ.
“Trời ạ, các cậu chơi giỏi quá a! Đặc biệt là khi cậu cùng Khâu Chấn Dương chia thành hai đội chiến đấu với nhau, tình hình chiến thấy thật kịch liệt, hay đến mức khiến tớ nhiệt huyết sôi trào!” Đến cuối chiều, hơn hai mươi người trong xã đoàn tụ tập đến tiệm trà sữa để dùng cơm chiều, Quản Đường cùng Lăng Mộc ngồi chung một bàn, Quản Đường nhịn không được sùng bái mà thả rắm cầu vòng với Lăng Mộc.
Thật ra thì Quản Đường cũng rất muốn tham gia thi đấu, hắn muốn đè Nhϊếp Thần ra ngược trong trò chơi một phen, cho Nhϊếp Thần biết mình không phải quả hồng mềm! Chỉ có điều chiều nay ngay khi Quản Đường xem mọi người thi đấu xong hắn cũng chơi, nhưng khi chơi mình còn bị ngược hai vòng, cuối cùng hắn cũng từ bỏ ý định đó.
Chuyện thi đấu vẫn nên giao cho Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc thì hơn, mình làm đội cổ động viên là được rồi, không nên kéo chân sau đội ngũ nhà mình…
Vì thế, Quản Đường cứ như vậy trở thành quản lý của xã đoàn, chịu trách nhiệm hỗ trợ phó xã đoàn trưởng Trác Hàng.
“Là Khâu Chấn Dương lợi hại, tớ cũng chỉ học từ hắn mà thôi.” Lăng Mộc uống một ngụm trà sữa, loại cảm giác được người khác khen rất mới lạ, cũng không chán ghét.
Quản Đường tiếp tục thổi, vì hưng phấn mà dường như trong mắt cũng sáng lấp lánh hẳn lên: “Mặc kệ như thế nào, cậu thật sự quá lợi hại! Cho dù là có người dạy, nhưng có thể trong khoảng thời gian ngắn có thể đạt được đến trình độ này, đã trâu bò hơn đại đa số người rồi! Thời điểm tớ vẫn còn ở trong xã đoàn trước đó, trong đó cũng có học trưởng học tỷ Omega, kết quả học cũng một hai năm rồi mà kỹ thuật vẫn rất kém, so với thiên phú của cậu thì chênh lệch thật sự rất lớn đó!”
Bỗng nhiên nhớ tới xã đoàn trước kia, tâm tình của Quản Đường đột nhiên không tốt chút nào, bĩu môi xé cánh gà trên tay: “Bây giờ tớ chỉ cần nghĩ đến bọn họ là đã thấy khó chịu, Lăng Mộc, mọi người thất định phải chiến thắng đó, đến lúc đó tớ muốn nhiệt tình trào phúng những tên tiểu nhân kia một phen!”
Nhìn Quản Đường hung tợn nhai cánh gà, cứ như trong miệng hắn chính là mấy tên tiểu nhân đó, khiến cho Lăng Mộc không khỏi cong môi cười.
Bàn bên cạnh đó, Viên Thần Vũ nghe thấy Quản Đường nghiến răng nghiến lợi nói, nhịn không được cười ra tiếng: “Yên tâm đi Quản Đường, đợi sau khi bắt đầu vào trận chúng ta sẽ nhào lên tàn sát một phen! Căn bản không cần Chấn Dương cùng Lăng Mộc ra tay, chỉ cần mấy người chúng ta thôi cũng đã đủ đối phó với bọn họ rồi!”
Khâu Chấn Dương đang ngồi cùng bàn cũng nhướng mày, nhún vai không nói gì.
Những người được chọn thi đấu cũng ứng lời: “Đúng vậy! Mấy ngày nữa xã đoàn trưởng sẽ tiến hành huấn luyện cho chúng ta, quản lý đừng lo, chúng ta nhất định có thể thắng!”
Trong lúc nhất thời Quản Đường cảm động không thôi, trước kia lúc còn ở xã đoàn, hắn chưa từng được hưởng qua đãi ngộ như vậy, ngay cả khi mọi người chủ động nói chuyện với mình, mười phần thì có tám chín phần là vì tiền!
“Lăng Mộc, tớ thật sự rất vui, sau này tớ sẽ dốc lòng phục vụ thật tốt cho xã đoàn của chúng ta, xứng với cái chức quản lý này!” Quản Đường tự tin vỗ bàn, khí thế mười phần.
Lăng Mộc bưng ly trà sữa lên kính hắn: “Cố lên.”
Mặc dù trong xã đoàn của bọn họ chỉ có hai Omega, nhưng thật ra thì cũng có vài Omega ngầm thăm dò, rằng có thể gia nhập xã đoàn hay không. Dù sao thì cũng không phải Omega nào cũng lớn gan như Quản Đường, bọn họ vẫn tương đối lo lắng xã đoàn sẽ kỳ thị người chơi là Omega.
Nhưng tạm thời bây giờ xã đoàn không có ý định mở rộng, cho nên Lăng Mộc cự tuyệt trước, nói rằng nếu sau này xã đoàn muốn tuyển thêm người sẽ thông báo với bọn họ.
Thấy mọi người đã ăn gần xong, Khâu Chấn Dương đứng lên nói: “Vậy thì ngày mai chúng ta sẽ chính thức bắt đầu huấn luyện, tất cả đội viên sau khi học xong lớp chiều nhất định phải tập hợp lại, những xã viên khác thì sao cũng được, ta sẽ cho người đưa bữa tối cho mọi người đến phòng xã. Thời gian của chúng ta không còn nhiều lắm, cho nên hy vọng mọi người phải dốc hết sức mình.”
Viên Thần Vũ giơ tay lên: “Không cần phải nghiêm túc như vậy đâu đại ca, có cậu dẫn dắt chúng ta, đừng nói là những tên tép riu kia, chắc chắn không ai có thể vượt qua được đội ngũ của chúng ta?”
Trác Hàng đá hắn một cái, tức giận nói: “Chẳng phải lúc đầu nói không cần Chấn Dương cùng Lăng Mộc ra tay sao, sao bây giờ lại sửa miệng rồi? Ngay cả một chút ý chí cũng không có!”
Tất cả mọi người cười lên, sôi nổi hướng ánh mắt chế nhạo về phía Viên Thần Vũ.
“Không mà, không phải tớ đang khen hắn sao, trợ sĩ khí cho xã đoàn chúng ta! Cái gì mà có chí khí hay không có chí khí, dù sao chúng ta tất thắng là được rồi! Đúng không xã trưởng?” Viên Thần Vũ hắc hắc cười, nháy mắt ra hiệu với Khâu Chấn Dương.
Khâu Chấn Dương bất đắc dĩ nói: “Được rồi, thật ra điều ta muốn nói với mọi người chính là, trận thi đấu này cũng chỉ là mới bắt đầu mà thôi. Ta không ngại nói trước với mọi người một chuyện, đệ nhất tập đoàn tài chính đã bắt đầu đệ đơn muốn xin phép quyền hạn thi đấu điện cạnh chính quy lên bộ giải trí Liên Bang, đến lúc đó chuyện thi đấu trong trò chơi sẽ được hợp pháp hóa, những người vô địch cũng sẽ được vinh danh.”
Nói ra những lời này, tất cả xã đoàn viên đều cả kinh.
Chính quy… Thi đấu điện cạnh?
Từ trước đến nay chuyện này vẫn chưa từng xảy ra trên tinh tế, chẳng lẽ trò chơi thật sự bắt đầu tiến vào thời kỳ huy hoàng nhất sao?
Nhìn thấy biểu tình kiếp sợ của tất cả mọi người, Khâu Chấn Dương cười một tiếng: “Nhưng để đạt được sự đồng ý rất không dễ dàng, trong thời gian ngắn có thể chưa thành công được. Cho nên tạm thời mọi người đừng để lộ ra ngoài, ta chỉ nhắc mọi người một chút, sau này thi đấu điện cạnh cũng có thể trở thành một loại nghê nghiệp, nếu mọi người thật sự yêu thích nó, thì phải luyện tập cho tốt vào, nói không chừng sau này có thể trở thành một tuyển thủ chuyên nghiệp.”
Trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều trầm mặc, biểu tình kích động cùng khẩn trương đan xen lẫn nhau.
Quản Đường kề sát vào Lăng Mộc, hỏi: “Là thật đấy hả Lăng Mộc? Trời ạ, lão công nhà cậu cũng quá đẹp trai rồi!”
Lúc nghe được nửa câu đầu Lăng Mộc gật gật đầu, kết quả sau khi nghe nửa câu sau, lỗ tai y lập tức đỏ lên, vỗ lên tay Quản Đường một cái: “Nói bậy cái gì vậy? Hắn không phải lão công của ta.”
Cái dáng vẻ ngạo kiều đó của y khiến cho Quản Đường cười gian một tiếng, ánh mắt hắn quét qua cổ áo của Lăng Mộc, chua chua nói: “Sao lại không phải chứ, hai người các cậu giường cũng đã lăn rồi, hơn nữa nhìn mấy cái dấu dâu tây kia kìa, chặc chặc, tính chiếm hữu của Khâu Chấn Dương chắc chắn rất mạnh rất mạnh đúng không?”
Lăng Mộc chưa bao giờ thảo luận với người khác về những vấn đề này, trực tiếp bị Quản Đường dọa sợ rồi!
Sao lại có người có thể nói ra miệng những lời này chứ? Quá là xấu hổ!
Thật ra thì đôi khi giữa những Omega thường hay nói chuyện với nhau về đời sống tìиɧ ɖu͙© với đổi phương, dù sao thì tất cả đều đã trưởng thành, có không ít Omega cũng đã sớm vượt qua kỳ động dục với Alpha của mình, bởi vậy những chuyện này cũng sẽ thường xuyên được đem ra nói.
Lăng Mộc vẫn còn trong nỗi khϊếp sợ, Quản Đường lại tiếp tục nói: “Khâu Chấn Dương chính là đỉnh cấp Alpha, lúc bình thường thì sẽ không để cho tin tức tố rò rỉ ra ngoại, vậy thì đúng là quá mạnh mẽ rồi! Thân là Omega của hắn cậu chắc chắn sướиɠ chết mất, tần suất của hai người như thế nào, nhiều hay ít?”
Lăng Mộc nghe thấy những lời này lập tức mặt đỏ tai hồng, càng đừng nói là trả lời! Bây giờ chỉ có thể cắn chặt răng cúi đầu không nói lời nào, trời mới biết bây giờ mặt y đã đỏ đến mức nào rồi!
Khâu Chấn Dương vẫn luôn chú ý đến Lăng Mộc thấy thế nhanh chóng chạy đến, nhướng mày với Quản Đường: “Cậu không có việc gì thì đùa giỡn hắn làm gì, thấy mặt hắn đã đỏ đến cái trình độ gì rồi này, cái độ ấm này có thể chiên trứng được luôn rồi?”
Quản Đường “Phụt” một tiếng bật cười, Lăng Mộc lập tức ngẩng đầu trừng mắt liếc nhìn Khâu Chấn Dương một cái: “Anh uống lộn thuốc rồi sao, về bàn mình đi.”
“Đừng a, anh chỉ vừa đến đây thôi, đừng đuổi anh đi nhanh như vậy chứ? Tiểu Mộc Mộc à, thứ ba em có bài thi gì hay không? Tuy rằng thi đấu cũng rất quan trọng, nhưng thành tích học tập không thể tụt lại được, em phải dồn tinh lực vào chuyện học trước, trau dồi thêm kiến thức, nếu lúc đó có bài thi thì lúc huấn luyện em không cần tới.” Khâu Chấn Dương cười tủm tỉm mà nói ra những lời khiến Lăng Mộc phát điên.
Y lập tức tạc mao: “Vì sao không cho em tham gia huấn luyên? Chỉ là một bài thi nhỏ mà thôi, đâu phải là một kỳ thi lớn đâu, hơn nữa đề cũng rất dễ, chắc chắn sẽ không vấn đề gì.”
Tên đồng đội heo Quản Đường ở bên cạnh lại không cho mặt mũi gì: “Đâu phải đâu, tất cả năm ban O của chúng ta đều phải làm bài thi đó mà, bởi vì nó liên quan đến thành tích cuối kỳ, cho nên lão sư bảo chúng ta ôn tập cho thật tốt, đề lần này tương đối khó!”
Lăng Mộc thiếu chút nữa thở không nổi, tức giận đến trợn trắng mắt.
Quản Đường này ngoại trừ vụng về về mặt tình cảm, bình thường nhìn vẫn rất thông minh, nhưng tại sao bây giờ lại ngu như heo vậy chứ!
Khâu Chấn Dương nghe xong thì suy tư gật gật đầu, ý vị thâm trường mà nhìn Lăng Mộc, nói: “Liên quan đến thành tích cuối kỳ a? A, vậy thì tốt, Lăng Mộc, anh sẽ tịch thu khoang trò chơi trong phòng của em, khi nào em thi xong thì anh sẽ chuyển về cho em.”
Lăng Mộc: “…” Quăng ánh mắt hình viên đạn về phía Quản Đường.
Quản Đường cuối cùng cũng nhận ra điều gì đó mà bịt miệng mình lại, ngượng ngùng mà đi về phía bàn bên cạnh.
Mãi cho đến khi trên đường trở về, Lăng Mộc vẫn rầu rĩ không vui. Từ sau khi bắt đầu chơi 《 Cơ Chiến 》 , gần như mỗi ngày y đều sẽ chơi vài ván, bây giờ Khâu Chấn Dương không cho y chơi nữa, còn muốn tịch thu khoang trò chơi, Lăng Mộc tức giận không chịu được!
“Còn giận dỗi sao?” Khâu Chấn Dương đi loanh quanh bên người y, thỉnh thoảng còn trêu y, “Cũng chỉ mấy ngày mà thôi mà, chỉ không được chơi trong khoảng thời gian này thôi mà, đâu có sao đâu, đợi sau khi em kiểm tra xong anh sẽ trả cho em, ha?”
Lăng Mộc bị làm cho bực bội, như đuổi ruồi mà quơ quơ tay đẩy hắn ra.
“Tiểu Mộc Mộc, trò chơi chỉ là cách để điều chỉnh cuộc sống mà thôi, chúng ta không thể trầm mê trong đó và không thể tự kiềm chế được! Học mới là quan trọng nhất, cho nên em phải tập trung thi trước ~” Khâu Chấn Dương kiên trì không ngừng mà giải thích cho y, muốn khiến cho Lăng Mộc vui lên.
Lăng Mộc đột nhiên dừng lại, trầm mặc một lúc, vẻ mặt nghiêm túc mà nói: “Em muốn trở thành một tuyển thủ chuyên nghiệp.”
Vẻ mặt của y quá mức nghiêm túc, khiến cho Khâu Chấn Dương cũng cảm nhận được quyết tâm của y
“Anh biết” Hắn đặt tay lên vai Lăng Mộc, ngón tay của Khâu Chấn Dương nhẹ nhàng vuốt ve trên đầu vai của y, “Vậy em nghĩ xem vì sao anh lại muốn hợp pháp hình thức thi đấu này? Chính là bởi vì muốn tạo ra một nền tảng mà ở đó, em yêu thích, em có thể tỏa sáng.”
Lăng Mộc mím môi, trong lòng cảm thấy chua chua ngọt ngọt.
“Nhưng điều quan trọng bây giờ là, chúng ta không thể vì điều này làm ảnh hưởng đến chuyện học được, đây là nhiệm vụ của chúng ta bây giờ, cho nên anh mới muốn em phải học tập cho thật tốt.”
Khâu Chấn Dương biết Lăng Mộc có rất nhiều suy nghĩ vì không có sự dẫn dắt chính xác của cha mẹ, cho nên sinh ra một ít ngã rẽ. Lăng phó quan ra đi quá sớm, Đổng Thu Lan lại không phải là một người mẹ tốt, Lăng Mộc không lệch lạc thì đã rất không tệ rồi, bây giờ cùng lắm là bởi vì nhìn thấy thứ mình thích, không kiềm chế được mà nhào qua thôi.
Hắn rất hưởng thụ quá trình dẫn dắt Lăng Mộc, bởi vì trong lúc đó, hắn cũng sẽ dần dẫn dắt Lăng Mộc tiến vào thế giới của mình.
Bọn họ còn một chặng đường dài cần phải đi với nhau, Khâu Chấn Dương vẫn luôn ở bên cạnh y.
“Cho nên phải học cho thật tốt trước, sau đó lại luyện trò chơi, em yên tâm, có anh ở đây, em chắc chắn có thể trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp.” Ánh mắt Khâu Chấn Dương thật kiên định, đây là lời hứa hắn dành cho Lăng Mộc.
Bị cẩn thận thuyết giáo như vậy, Lăng Mộc có cảm giác như mình đã biến trở lại thành một đứa trẻ.
Nhưng mà, tâm tình bây giờ của y đã tốt hơn trước rất nhiều rồi, cuối cùng lại nói: “Được, vậy anh đừng tịch thu khoang trò chơi của em, em sẽ không đυ.ng vào nó.”
“Có thể, đi thôi ~” Khâu Chấn Dương vui rạo rực mà kéo Lăng Mộc, khi tức phụ nghe lời thật đáng yêu, nhân sinh thật tốt đẹp a!