Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Vai Chính A Sau Đem Pháo Hôi O Khiêng Chạy

Chương 71: Tìm đến quán bar

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tuy rằng đồng đội không đủ mạnh, cũng chỉ liên tiếp lấy được vài cái đầu, nhưng dưới sự nỗ lực của Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc, cả đội vẫn rất nhanh chóng giành được chiến thắng.

Người bên đội của đối thủ không có kinh nghiệm chơi trò chơi này, thậm chí có chút muốn khóc.

Cuối cùng sau khi giành được thắng lợi, Khâu Chấn Dương nói trong phòng phát sóng trực tiếp: “Thật xinh lỗi a, trước đó một tuần ta và Tiểu Mộc Mộc đã luyện tập qua rồi, cũng đã chuẩn bị cho buổi phát sóng trực tiếp hôm nay. Ta thấy bên đối thủ có hai người chơi không tồi, để lát nữa thử mời hai người bọn họ chơi chung xem có được không.”

Đợi sau khi ra ngoài, Khâu Chấn Dương thử mời, có một người đồng ý lời mời, người còn lại đã bắt đầu một ván xứng đôi mới khác.

Sau khi người đó bước vào, Khâu Chấn Dương đang chuẩn bị bắt đầu trò chơi, người kia liền mở miệng trước: “Vậy mà lại là Khâu Chấn Dương thật kìa?”

Bị điểm danh, Khâu Chấn Dương có chút sửng sốt: “Gì?”

“Ta ngồi trong cơ giáp cũng có xem chương trình phát sóng trực tiếp của ngươi.” Người này là Bạch Bản, là một cao thủ lão luyện, để nhanh chóng nắm bắt được bí quyết của trò chơi, vừa chơi vừa xem phát sóng trực tiếp. Bởi vì là trò chơi thực tế ảo, bên trong cơ giáp cũng có thể kết nối trực tiếp với internet, tương đương với một thiết bị đầu cuối, cho nên hắn có thể vừa chơi vừa xem phát sóng trực tiếp.

Khâu Chấn Dương tức khắc cảm thấy bất đắc dĩ: “Sao ngươi không nghiêm túc chơi trò chơi cho tốt, xem phát sóng trực tiếp làm gì a.”

Phun tào thì phun tào, hắn vẫn bắt đầu một ván chơi mới.

Vì lần này đã có chuẩn bị trước, Khâu Chấn Dương nhanh tay lẹ mắt cướp được nhân vật nguyên soái, Lăng Mộc lại chọn nhân vật đột kích binh.

“Đại thần đại thần, ta nên chọn cái gì đây?” Bởi vì trước đó Khâu Chấn Dương ở trong phòng phát sóng trực tiếp nói hắn chơi không tồi nên Bạch Bản thật sự rất hưng phấn, hơn nữa khả năng phân tích và thao tác lại không tồi, cho nên không thể không cố gắng theo kịp tốc độ của Khâu Chấn Dương.

Khâu Chấn Dương nhìn đội hình của mình, lại là một ván không có thủ vệ binh nào.

“Thủ vệ binh đi, nhân vật này rất dễ dàng bị xem nhẹ, nhưng thật ra lại có tác dụng rất lớn. Bởi vì phòng thủ cũng tất quan trọng trong tổng thể toàn bộ trò chơi, bảo hộ mẫu hạm chính là chìa khóa mấu chốt trang thủ thời gian cho đồng đội.”

Bạch Bản lập tức đồng ý, chọn nhân vật thủ vệ binh.

Trò chơi bắt đầu, lần này Khâu Chấn Dương trực tiếp phối hợp với tình hình chung, mở ra phạm vi tầm nhìn lớn nhất của nguyên soái, chỉ huy đồng đội dựa theo chỉ đạo của hắn mà tiến công.

Chẳng qua người thật sự nguyện ý nghe hắn thật sự quá ít, phần lớn tất cả mọi người đều mạnh ai nấy làm mà xông lên, dù sao thì《 Cơ Chiến 》 không giống với những trò chơi khác, vị trí nguyên soái có cơ chế cưỡng chế chấp hành, không làm theo sẽ bị cấm túc một phút, cho nên cơ hồ bọn họ đều không sợ hãi, tự cảm thấy chỉ cần một mình mình cũng có thể thắng cả đội đối thủ.

Người có thể điều động rất ít, Khâu Chấn Dương cũng không nói gì, chỉ bắt đầu cuộc tiến công của mình.

30 phút sau, Khâu Chấn Dương lại lần nữa giành được thắng lợi.

Nhiệt độ của phòng phát sóng trực tiếp đang không ngừng tăng lên, thậm chí có người trong cơ giáp sau khi xem phát sóng trực tiếp, trực tiếp rời khỏi trò chơi, nghiêm túc xem Khâu Chấn Dương chiến đấu. Trò chơi này thực độc đáo, nhưng nếu mọi người nhận ra được thực lực của mình, chọn một nhân vật phù hợp với mình và phối hớp chặt chẽ với đồng đội của mình, đoạt được thắng lợi cơ hồ dễ như trở bàn tay!

Sau mỗi vòng chơi, Khâu Chấn Dương sẽ kéo mấy đối thủ đánh không tồi hoặc là đồng đội tương đối phối hợp đến lập thành đội đánh với nhau, cuối cùng hắn cũng lâm thời tập hợp được một đội ngũ hoàn toàn bất khả chiến bạn, không gì cản nổi, từ trong nhóm người mới gϊếŧ ra một con đường máu!

Bởi vì 《 Cơ Chiến 》 cũng có xếp hạng, cho nên sau một buổi sáng, thứ hạng của Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc liền trở thành hai vị trí cao nhất, nhìn hai id đứng đầu trên bảng xếp hạng, thập phần bắt mắt.

“Được rồi, sáng nay đến đây thôi, đến giờ thoát tuyến rồi.” Khâu Chấn Dương thấy đã hơn mười hai giờ, chuẩn bị thoát tuyến.

Lăng Mộc tất nhiên không có dị nghị gì cả, trong một tuần y cùng Khâu Chấn Dương đánh với nhau cũng tương đối đã nghiền.

Hơn nữa thành thật mà nói, chơi với người mới, còn không nhẹ nhàng vui vẻ như chơi với cơ giáp của hệ thống mặc định.

“Khâu đại lão, lần sau có thể mang ta theo chiến đấu không?” Ngay khi Khâu Chấn Dương chuẩn bị thoát tuyến, lập tức có người vội gọi hắn lại.

Người này chính là người bị Khâu Chấn Dương kéo vào phòng đầu tiên, kỹ thuật xác thật không tồi, cũng rất phối hợp với chỉ đạo của Khâu Chấn Dương, vẫn luôn theo sát bước chân của hắn.

Nghe thấy hắn hỏi như vậy, người khác cũng bắt đầu hỏi: “Đúng đúng đúng, mang theo chúng ta nữa, thêm bạn tốt đi!”

“Bạn tốt thì có thể, còn chơi trò chơi thì còn tùy theo duyên thận đi.” Khâu Chấn Dương chấp nhận lời mời kết bạn của bọn họ, vẫy vẫy tay liền thoát tuyến.

Sau khi bước ra khỏi khoang trò chơi, Khâu Chấn Dương duỗi eo. Quả nhiên không thể ở trong khoang trò chơi quá lâu được, bằng không cơ bắp sẽ dễ trở nên cứng đờ a.

Sau khi ra khỏi phòng, Khâu Chấn Dương đang muốn xuống lầu, nghĩ nghĩ lại đi gõ cửa phòng Lăng Mộc. Vừa rồi y đã rời khỏi phòng trước mình, đáng lẽ ra cũng phải có chút động tĩnh gì đó chứ.

“Có chuyện gì?” Bên trong truyền đến giọng nói suy sút của Lăng Mộc, Khâu Chấn Dương có chút lo lắng, trực tiếp vặn mở tay nắm cửa đi vào.

“Làm sao vậy, không thoải mái sao?” Vừa đi vào nhìn xem, Lăng Mộc đang nằm ở trên giường hơi giương mắt lên nhìn hắn, Khâu Chấn Dương còn tưởng rằng y đang có chỗ nào đó không thoải mái.

Lăng Mộc nâng tay lên che mắt lại: “Buồn ngủ, ngủ một lát đã, đừng gọi em ăn cơm.”

Tối hôm qua y thật sự đã bị tên gia hỏa Khâu Chấn Dương lăn qua lăn lại đến lợi hại, hơn nữa y luôn tập trung tinh lực cao độ chơi trò chơi nguyên một buổi sáng, cho nên thân thể bắt đầu kháng nghị, buồn ngủ đến mức mắt y cũng không mở nổi nữa.

Nhớ đến hành vi cầm thú của mình đêm qua, Khâu Chấn Dương ngượng ngùng cười, giúp Lăng Mộc kéo bức màn trong phòng lại, sau đó giúp y cởϊ qυầи áo, sau đó nhẹ nhàng nhét vào trong chăn, để cho y có thể nghỉ ngơi thật tốt.

“Vậy, khi nào em tỉnh nhớ xuống dưới ăn cơm.”

Cuối cùng dặn dò một câu, nhìn Lăng Mộc đã nhắm mắt lại, hô hấp dần đều, Khâu Chấn Dương liền nhẹ tay nhẹ chân đi ra ngoài.

Sau khi làm xong cơm trưa, Khâu Chấn Dương đem một phần đặt trong l*иg giữ nhiệt, số còn lại do mình giải quyết. Sau đó hắn liền ra ghế sô pha ngồi, click mở đầu cuối, tìm được thông tin về《 Cơ Chiến 》 trên diễn đàn, chậm rãi đọc.

Đây là một trò chơi vừa mới ra mắt, chỉ trong một buổi sáng đã có thể thu hút sự chú ý của hầu hết tất cả mọi người trên Tinh tế.

Do hình thức cùng giả thiết độc đáo của trò chơi, hấp dẫn không ít sự chú ý của người khác và đến bình luận.

Tuy nhiên trong tất cả bình luận có khen cũng có chê, mặc dù có rất nhiều người khen ngợi trò chơi, nói trò chơi này rất thú vị, nhưng cũng có không ít người chơi cảm thấy hình thức của trò chơi quá kỳ lạ, nói rằng họ sẽ không bao giờ chơi trò chơi này nữa.

Đây đều là những gì mà Khâu Chấn Dương đã đoán trước, nhưng cũng xuất hiện tình huống ngoài ý muốn.

Đó chính là trong diễn đàn về trò chơi, vậy mà có một bài dành riêng cho Lăng Mộc, hơn nữa trực tiếp bị đẩy lên cao, trở thành một bài đăng rất nổi.

Hắn tò mò mà bấm vào bài 【 Nam thần O trong thế giới trò chơi - Lăng Mộc 】, nhìn thấy nội dung bên trong, khóe mắt hắn không kìm được mà giật giật.

[ Nghe nói mấy năm gần đây OO luyến đã được hợp pháp rồi đúng không? Bây giờ ta chính thức tuyên bố, ta muốn theo đuổi O này! ]

Khâu Chấn Dương cười nhạo một tiếng, lẩm bẩm tự nói: “Giỡn đấy à? Lăng Mộc là của ta, muốn cùng ta đoạt, là đang muốn bị đánh đấy à, mặc kệ ngươi có phải O hay không, dám đoạt lão bà của ta thì đừng mơ ta sẽ để yên cho ngươi…”

Hắn tiếp tục nhìn xuống, kết quả thấy những bình luận bên dưới càng lúc càng thống nhất.

[ Hắn thật đẹp trai a! Từ trước tới nay ta chưa thấy O nào chơi trò chơi giỏi như vậy, thật muốn kết giao bằng hữu với hắn a, hắn sẽ nguyện ý dạy ta chơi trò chơi không? ]

[ Đừng nói là trong lúc chơi trò chơi, ngoài đời hắn cũng rất đẹp trai! Một chút cũng không giống O, lúc liều mạng cũng với A và B, lại càng đẹp trai hơn! ]

[ Lầu trên có ảnh chụp người thật không? ]

[ Ngươi lên website của đệ nhất tập đoàn tài chính mà tìm, có ảnh chụp của Khâu thiếu gia cùng Lăng Mộc đấy. ]

[ Trời ơi, lớn lên đẹp trai, lại chơi trò chơi giỏi, còn cần A B để làm gì nữa a! ]

Khâu Chấn Dương không nhịn được lắc đầu, những Omega này quả nhiên bị tình yêu khiến cho ảo tưởng nghiêm trọng, thật không còn biết phải nói gì… Xem ra, bây giờ hắn không chỉ phải đề phòng A cùng B, mà còn phải đề phòng cả O nữa! Càng nghĩ càng cảm thấy mệt tâm…

——

Lăng Mộc ngủ một giất ngủ thẳng đến tối, sau đó bị một cuộc điện thoại đánh thức.

Mơ mơ màng màng click mở đầu cuối đặt bên tai, kết quả từ đầu bên kia vang lên một trận tiếng khốc, trực tiếp đem y dọa tỉnh.

“Lăng Mộc ô ô ô, cậu có thể, có thể đến đây đón tớ không… Tớ không đi được ô ô ô!”

Quản Đường nức nở nói với Lăng nói nửa ngày, bây giờ cảm xúc của hắn quá mức kích động, căn bản không nói thành lời hoàn chính, Lăng Mộc chỉ có thể bảo hắn nói địa chỉ cho y trước. Thật vất vả mới biết rõ địa chỉ, sau đó trực tiếp tắt máy trong tiếng khóc nức nở của Quản Đường.

Lăng Mộc than một tiếng rồi bật dậy từ trên giường, vén màn ra nhìn xem, phát hiện trời đã tối, y lập tức thay quần áo đi thẳng xuống lầu.

Khâu Chấn Dương đang ngồi dưới lầu đọc sách, nghe tiếng còn tưởng rằng Lăng Mộc xuống ăn cơm, kết quả thấy Lăng Mộc trực tiếp đi đến tủ giày, vừa mặc giày cùng áo vừa nói: “Bên Quản Đường có chuyện, em đi ra ngoài một chuyến.”

“Quản Đường? Có chuyện gì sao?” Khâu Chấn Dương buông sách trong tay, nhíu nhíu mày, “Cơm trưa cơm chiều em còn chưa ăn, nếu không gấp lắm thì ăn đi đã rồi hẵng đi.”

Lăng Mộc lắc đầu: “Không ăn, em cũng không rõ lắm bên kia hắn gặp phải chuyện gì, qua đó xem trước đã, hắn khóc rất dữ dội.”

Nếu là xảy ra chuyện, Khâu Chấn Dương chắc chắn không để cho Lăng Mộc đi một mình, nhanh chóng đứng dậy chạy lên trên lầu: “Vậy anh đi cùng em, anh thay quần áo xong rồi xuống ngay.”

Nhanh chóng chạy đến chỗ của Quản Đường, hai người phát hiện ra đó vậy mà là một quán bar. Trong học viện Tinh Tế cũng có quán bar, đã vậy còn có tầm bốn năm cái quán bar, đặt ở những góc khuất trong phố thương mại của học viện, người đến người đi cũng không quá nhiều, dù sao thì học viên của học viện Tinh Tế vẫn thích học hơn.

Hai người cũng không có nhiều do dự, trực tiếp đi vào trong tìm người.

Người trong quán bar lúc này dần nhiều lên, Khâu Chấn Dương phát hiện bên trong đang có một đoàn người đang tổ chức tiệc, uống rượu cười nói quanh chiếc bàn nằm trong một góc, thật náo nhiệt.

Lăng Mộc dựa theo những nội dung nhận được trong điện thoại mà tìm, đi thẳng đến nhà vệ sinh của quá bar, vừa tiến vào liền trực tiếp lớn tiếng hỏi: “Quản Đường, cậu đang ở đâu?”

Quản Đường vãn luôn trốn trong gian phòng cuối cùng, sau khi nghe thấy tiếng của Lăng Mộc liền nật khóc thành tiếng: “Tớ, tớ ở đây! Ô…”

Hắn vừa mở miệng, tiếng khóc cũng liền bật ra, Lăng Mộc nghe thấy trong lòng cũng căng thẳng, nhanh chóng chạy vào tìm người. Khâu Chấn Dương đứng ngay trước cửa nhà vệ sinh chờ, canh chừng cho bọn họ, dù sao thì bây giờ vẫn chưa rõ là đang có chuyện gì xảy ra, nhà vệ sinh này lại được xài chung không phân biệt giới tính, vẫn nên chú ý một chút thì tốt hơn.

Khi Lăng Mộc tìm thấy Quản Đường, cũng bị hắn làm hoảng sợ.

Từ trước đến nay y chưa bao giờ thấy ai khóc mà chật vật như vậy.

Trên mặt Quản Đường đầy nước mắt, bởi vì không mang theo khăn giấy, trong nhà vệ sinh này lại không có giấy, cho nên Quản Đường đầy mặt toàn nước mắt và nước mũi, sáng lấp lánh khiến cho Lăng Mộc cảm thấy ghê không chịu nổi.

Y “chặc” một tiếng, móc từ trong túi một bao khăn giấy đưa qua.

Nhìn Quản Đường cầm khăn giấy run run lau mặt, Lăng Mộc giơ tay ấn ấn giữa mày, hỏi: “Sao lại thế này?”

Quản Đường nức nở nửa ngày, thật vất vả lau khô mặt, lộ ra một đôi mắt bị khóc đến sưng to lên, tuyệt vọng bi thống mà nhìn Lăng Mộc, nói: “Tớ chia tay với Nhϊếp Thần rồi.”

Lăng Mộc mím môi: “Nga, cậu chia tay rồi? Cũng không tính là quá ngu.”

Quản Đường: “… Oa!”

Hắn lại bắt đầu khóc lớn.

Lăng Mộc lạnh mặt, có một loại xúc động muốn bịt miệng hắn lại…

Thật vất vả mới dừng lại được, Quản Đường tiếp tục khụt khịt nói: “Chiều nay, Nhϊếp Thần bảo tớ đến đây một chuyến, bảo là xã đoàn tụ hội, sau đó tớ liền tới đây. Vốn dĩ chỉ là đang uống rượu nói chuyện phiếm, sau đó có mấy học trưởng học tỷ nói đến chuyện trò chơi《 Cơ Chiến 》, tớ liền ngồi bên cạnh nghe. Nói nói, bọn họ liền bảo tớ đưa tiền để thành lập một đội cho xã đoàn.”

《 Cơ Chiến 》 là trò chơi chiến đấu theo hình thức tổ đội, cái này thì Lăng Mộc biết, nhưng mà…

“Dựa vào đâu mà cậu phải bỏ tiền ra? Hơn nữa trong thời kỳ thử nghiệm thì hoàn toàn không có bất cứ hạng mục nào cần đến tiền cả.” Lăng Mộc nghe xong liền tức giận, Quản Đường cũng thật là, cứ như vậy mà lại để cho bọn họ ức hϊếp như vậy?

Nghe Lăng Mộc nói, Quản Đường hít hít mũi gật gật đầu: “Bọn họ bảo tớ đưa tiền, tớ cũng nói vậy, kết quả bọn họ liền hỏi tớ, rốt cuộc có cho tiền hay không, nói một câu đi! Lúc ấy tớ rất tức giận, liền đặc biệt cường ngạnh nói không cho, sau đó có hai học trưởng học tỷ liền bắt đầu mắng tớ, hơn nữa càng khiến cho tớ tức giận hơn chính là, Nhϊếp Thần, vậy là lại không nói giúp tớ một lời, còn nói tớ keo kiệt, ngay cả chút tiền như vậy cũng không lấy ra được!”

Có quá nhiều chuyện xảy ra, Quản Đường đã nhịn đến cực hạn, thật sự quá sức chịu đựng.

“Hơn nữa tụ hội lần này, nữ sinh lần trước gọi cho Nhϊếp Thần lúc chúng ta ăn cơm trước đó cũng tới, nguyên một buổi đều dính luôn bên người Nhϊếp Thần, tớ không cao hứng bảo nàng ta cách xa bạn trai tớ ra một chút, kết quả, Nhϊếp Thần lại trách mắng tớ!”

Nhớ tới chuyện lần trước, Quản Đường liền cảm thấy đau lòng tới cực điểm, nước mắt lại bắt đầu rơi xuống.

“Hắn đã thay đổi rồi, cùng với thời gian đầu chúng ta quen nhau, hắn đã hoàn toàn khác rồi!”

Lăng Mộc cụp mi, nói chắc như đinh đóng cột: “Chỉ sợ không phải là đã thay đổi, mà là từ lúc bắt đầu, cậu đã không nhìn rõ bộ mặt thật của hắn.”
« Chương TrướcChương Tiếp »