Sau khi kết thúc buổi học, Khâu Chấn Dương sửa sang lại cặp sách một chút, sau đó rời khỏi phòng của Lăng Mộc.
Nhưng vừa đi ra ngoài không bao lâu, hai người đã bị Quản Đường gọi lại.
“A, xin chào! Ừm, quấy rầy một chút!” Quản Đường hình như là từ phòng học khác chạy đến, chắc là sợ không đuổi kịp bọn họ, cho nên khi chạy tới nơi thì thở hồng hộc không ngừng.
Khâu Chấn Dương từ Lăng Mộc đã biết được tên của hắn, bởi vậy hữu hảo chào hỏi: “Quản Đường đúng không, xin chào.”
Lúc này đang là thời điểm tan học, lượng người qua lại nhiều, bọn họ không tìm thấy nơi nào vắng vẻ cả. Bởi vì Quản Đường lúc này vẫn chưa nói là muốn nói chuyện riêng với Lăng Mộc, cho nên Khâu Chấn Dương cũng đi theo.
“Ừm, tớ tới là muốn hỏi về danh ngạch đó…” Quản Đường nhìn Lăng Mộc cười một chút, ánh mắt ám chỉ mười phần.
Lăng Mộc liếc mắt nhìn Khâu Chấn Dương, không nói chuyện.
Người sau không khỏi bật cười, hào phóng nói với Quản Đường: “Có thể, cậu tìm đúng người rồi, đem mã đầu cuối của bạn trai cậu qua đây, lát nữa tớ sẽ gửi mã thử nghiệm qua.”
Quản Đường vô cùng cao hứng mà đưa mã đầu cuối của bạn trai qua cho Khâu Chấn Dương quét, đợi sau khi xác nhận hắn đã gửi qua, vẻ hưng phấn trên mặt không thể kiềm chế được, kéo tay Lăng Mộc qua nói: “Hai người tốt quá, để tớ mời hai người ăn cơm chiều! Đến lúc đó tớ cũng sẽ gọi bạn trai của tớ đến, để cảm ơn hai người cho cẩn thân!”
Tay Lăng Mộc bị Quản Đường lôi kéo, biểu tình có chút không được tự nhiên, phản xạ có điều kiện muốn cự tuyệt.
Kết quả Khâu Chấn Dương nhanh hơn y một bước, trực tiếp đáp ứng: “Có thể, vậy cảm ơn nha.”
Sau khi Quản Đường cùng hai người thương lượng xong thời gian và địa điểm, rồi liền cao hứng phấn chấn mà chạy đi, gấp gáp muốn chia sẻ với bạn trai về niềm vui này.
Lăng Mộc quay đầu hỏi Khâu Chấn Dương: “Sao anh lại đồng ý chứ?”
Lúc này người đi dưới hành lang đã vơi đi nhiều, Khâu Chấn Dương nắm tay Lăng Mộc vừa đi vừa giải thích: “Chẳng phải lúc trưa em có hỏi anh về chuyện kết giao bằng hữu sao? Anh sẽ giúp anh nhìn thử xem, anh có cảm giác Quản Đường này cũng không tồi, thông qua ăn cơm để gia tăng tình cảm cũng là một cách để kết giao bằng hữu a.”
Lăng Mộc mím môi: “Không phải anh nói phải xem xét cho thật kỹ rồi mới kết giao bằng hữu sao?”
“Đúng vậy, ăn cơm không phải là một cách để tìm hiểu lẫn nhau sao?” Khâu Chấn Dương nhéo nhéo tay Lăng Mộc, “Dù sao thì tối nay anh cũng sẽ đi với em, nếu em cảm thấy người ta không được thì trực tiếp rời đi là được, không sao.”
Nếu Lăng Mộc không hiểu bất cứ gì về chuyện này, vậy Khâu Chấn Dương sẽ giúp y chọn.
Sau khi về cất cặp sách, Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc liền đi phòng gym để vận động đơn giản một chút. Ngày thường hai người bọn họ đều rất chú trọng về mặt hình thể, cũng bởi vậy thể lực cùng sức chịu đựng của Lăng Mộc mạnh hơn rất nhiều so với các Omega khác.
Gần đến giờ đã hẹn, hai người đều đi tắm rồi thay quần áo, sau đó cùng nhau đi ra cửa.
Thời điểm Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc đến, Quản Đường đã đứng chờ trước cửa tiệm.
“A, hai cậu tới rồi, tớ đã đặt phòng rồi, vào đây đi!” Quản Đường cười đưa hai người vào, chỉ là sau khi hai người bước vào, Quản Đường vẫn có chút nôn nóng mà nhìn thời gian trên đầu cuối, lại nhìn xung quanh quên ngoài một chút, sau đó mới đi vào theo.
Sau khi đi vào phòng riêng, Quản Đường liền đem thực đơn đưa cho Lăng Mộc: “Thật ngại quá, bạn trai có chút chuyện bận nên tới trễ, có thể sẽ đến muộn một chút. Mọi người gọi cơm trước đi, đợi đến khi đồ ăn lên thì chắc hắn cũng tới nơi, muốn ăn gì thì cứ gọi ha.”
Lăng Mộc thờ ơ gật gật đầu, sau đó đem thực đơn đẩy về phía Khâu Chấn Dương, ý bảo hắn cùng nhau xem.
Chỉ có điều với đồ ăn của tinh tế này, thật sự thì Khâu Chấn Dương không cảm thấy có hứng thú chút nào, cho nên cũng chỉ gọi đại một món mà nhìn qua tương đối bình thường một chút, còn lại đều đưa cho Lăng Mộc gọi. Lăng Mộc cũng chỉ gọi một món rồi đẩy thực đơn cho Quản Đường, thật sự là y đã quá quen với đồ ăn của Khâu Chấn Dương rồi, nên y thật sự cảm thấy không có quá nhiều hứng thú với những món ở đây.
Quản Đường thấy hai người chỉ chọn hai món, có chút kinh ngạc nói: “Có phải cửa hàng này không hợp khẩu vị với hai người hay không? Nếu không thì chúng ta đến nhà khác, dù sao cũng còn sớm mà, không vội.”
Khâu Chấn Dương ngay lập tức nói: “Không cần đâu không cần đâu, chỉ là do chúng ta vẫn chưa hiểu được hương vị của cửa hàng này lắm thôi, sợ gọi đại sẽ không còn, những món còn lại cậu giúp chúng tớ chọn đi.”
Lăng Mộc gật gật đầu, rót cho Khâu Chấn Dương một ly nước ấm, lại rót cho mình một ly, thời điểm muổn đặt ấm nước xuống, nghĩ nghĩ một lúc cũng lấy ly của Quản Đường đến, rót cho hắn một ly.
“A, cảm ơn!” Quản Đường có chút thụ sủng nhược kinh, thật sự là trước kia Lăng Mộc mang cho người ta cảm giác quá bất cận nhân tình, chỉ là ngẫu nhiên làm một hành động ân cần chút cũng khiến cho Quản Đường có chút khϊếp sợ.
Quản Đường lại hào phóng gọi thêm vài món nữa, ba người liền bắt đầu chờ đồ ăn đem lên. Trong lúc đó Quản Đường tìm đề tài nói chuyện để khuấy động không khí, Khâu Chấn Dương vẫn luôn tiếp chuyện với hắn, mặc dù Lăng Mộc không nói chuyện, nhưng vẫn luôn luôn nghiêm túc nghe bọn họ nói chuyện.
Cho đến bây giờ, Khâu Chấn Dương vẫn tương đối vừa lòng.
Kết quả là, mãi cho đến khi toàn bộ đồ ăn được đưa lên, bạn trai của Quản Đường vẫn chưa tới.
Mặc dù Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc đều không đề cập đến chuyện này, nhưng Quản Đường vẫn cảm thấy thật ngượng ngùng. Vốn mình vì hắn mà mời khách, vậy mà đến bây giờ vẫn để họ phải chờ, thật sự quá không lễ phép!
Sau khi nói chuyện xong một chủ đề khác, Quản Đường vẫn nhịn không được mượn cớ đi toilet để gọi cho bạn trai.
“A Thần, anh đến đâu rồi?” Quản Đường kiềm nén lửa giận, tức giận hỏi.
Thanh âm bên kia tỏ vẻ thiếu kiên nhẫn: “Gấp cái gì? Sắp tới rồi, hai phút nữa.”
Quản Đường nỗ lực khống chế ngữ khí của mình, cố gắng hòa hoãn nói: “Nếu anh không tới được thì cũng đừng tới nữa, chúng em ăn trước đây, cứ để bọn họ chờ như vậy em thật sự rất ngại.”
“Có gì mà ngại? Không phải nói hai phút nữa sao, đợi đó, cúp máy đây.”
Đường truyền bị ngắt, lại truyền đến một trận thanh âm báo bận, Quản Đường dậm dậm chân, tức giận chết được.
Chỉ có điều cho dù có tức giận như thế nào, thì vẫn phải thông báo cho Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc bên kia một tiếng. Sau khi Quản Đường trở về liền nói bạn trai của hắn rất nhanh sẽ đến, bảo bọn họ cứ ăn trước đi.
“Không sao đâu, đợi hắn đến rồi chúng ta cùng ăn đi.” Khâu Chấn Dương vẫn luôn rất có kiên nhẫn, nhưng chỉ có điều Lăng Mộc rõ ràng bắt đầu có chút không kiên nhẫn nổi, vừa rồi lúc Quản Đường đi toilet còn suýt chút nữa chạy lấy người, vẫn là Khâu Chấn Dương kiên quyết đem lôi kéo một hồi mới chịu ngồi xuống tiếp.
Kết quả là chờ đợi, thì mười phút nữa lại qua.
“Nha, đồ ăn đều lên rồi a, vừa lúc ta sắp chết đói rồi, nhanh ăn đi!” Cuối cùng thì bạn trai của Quản Đường cũng khoan thai tới muộn, vừa đến nơi đã ngồi ngay xuống bắt đầu ăn.
Quản Đường nhanh chóng tóm chặt cánh tay của hắn không cho hắn động, nháy mắt với hắn mấy cái rồi mới quay qua giới thiệu: “Đây là bạn trai của tớ tên là Nhϊếp Thần, là học trưởng năm hai của chúng ta, A Thần, đây là Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc,《 Cơ Chiến 》 tư cách tham gia thử nghiệm chính là nhờ họ cho đấy!”
Nhϊếp Thần đem đồ ăn bỏ vào miệng nhai vài cái rồi nuốt xuống, cẩn thận đánh giá Khâu Chấn Dương một lúc.
Vốn dĩ vẻ mặt của Khâu Chấn Dương vẫn còn rất hữu hảo, chỉ là ánh mắt của đối phương thoạt nhìn không có thiện ý cho lắm, hắn cũng dần hạ khóe miệng, ánh mắt dần trở nên lãnh đạm.
“Khâu Chấn Dương đúng không, a, không hổ là kẻ có tiền, chỉ mới vừa năm nhất thôi mà đã độc lập làm trò chơi rồi, cũng không biết trò chơi kia đã hoạt động được chưa.” Nhϊếp Thần nâng ly của mình lên, giả vờ như hiểu biết, ngẩng đầu uống một hơi cạn sạch.
Quản Đường không nghĩ hắn đột nhiên sẽ nói như vậy, nhịn không được ở dưới bàn đá hắn vài cái.
“Thật ngại quá, hắn là người có EQ khá thấp, luôn thích nói lung tung!”
Quản Đường luôn muốn hòa hoãn không khí cho Nhϊếp Thần, kết quả đối phương không chút cảm kích nào: “Nói lung tung cái gì? Ta chỉ nói lên sự thật khách quan mà thôi, còn việc trò chơi có được hay không, cũng phải chờ sau khi ta chơi đã mới biết được, sao, chẳng lẽ những điều này nói cũng không cho nói?”
Khâu Chấn Dương luôn rất có phong độ, hơn nữa người này lại là bạn trai của Quản Đường, hắn cũng chỉ cười cười, sao cũng được mà nói một câu: “Nhϊếp Thần nói không sai, được hay không được, sau khi chơi mới biết được.”
Lăng Mộc cùng Quản Đường đều nhận ra không khí giữa hai người có chút kỳ lạ, người sau gấp đến độ trán đổ mồ hôi, người trước căn bản không thèm nhìn, chỉ yên lặng ăn cơm.
Chỉ có điều y vừa ăn hai miếng đã ăn không vô, trường kỳ ăn món Khâu Chấn Dương làm, thật sự rất khó để lại chấp nhận loại hương bị này.
Bởi vậy, trên bàn cơm chỉ có mình Nhϊếp Thần ăn đến vui sướиɠ, Quản Đường cũng ăn không vô, lấy đũa chọc chọc trong chén vài lần rồi cũng không ăn nữa.
Chờ đến khi Nhϊếp Thần đem thức ăn trên bàn giải quyết xong một nửa, điện thoại đột nhiên reo lên. Hắn vừa ăn vừa nhận điện thoại, còn bật loa ngoài.
“Thần ca ca, không phải đã nói là phải chơi game sao, sao đến giờ anh vẫn chưa xuất hiện vậy?”
Một trận thanh âm khiến người khác phải nổi da gà từ đầu cuối vang lên, tay Lăng Mộc run lên, chiếc đũa lạch cạnh một tiếng rơi xuống bàn. Khâu Chấn Dương uống một miếng nước, lấy khăn giấy lau khóe miệng, khoanh tay lên bàn liếc nhìn Quản Đường, phát hiện sắc mặt của đối phương trắng nhợt, ánh mắt rõ ràng ảm đạm xuống.
“Anh đang ăn cơm.” Nhϊếp Thần không coi ai ra gì mà đáp, vẫn không quên tiếp tục gắp đồ ăn vào miệng.
Âm thanh của nữ sinh bên kia nghe có vẻ không được cao hứng: “Thần ca ca đang ở bên cạnh bạn trai sao? Ai nha thật là, sao lại có người dính bạn trai của mình như vậy chứ a, chỉ là ăn một bữa cơm mà thôi, đâu có quan trọng như trận thi đấu của mình được? Thần ca ca, nếu anh mà còn không tới, thua rồi cũng đừng nên trách chúng em a ~”
Quản Đường thật sự tức giận, muốn giật lấy đầu cuối lý luận với nữ sinh bên kia một phen, nhưng đã bị Nhϊếp Thần đè lại.
“Anh biết rồi, tới liền, mọi người chờ anh.”
Sau khi nói xong câu đó, Nhϊếp Thần cúp máy, sau đó cúi đầu ăn hết thức ăn đã gắp đến trong chén.
Quản Đường không nhịn được, cau mày hỏi Nhϊếp Thần ngay trước mặt Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc: “Anh đừng có nói với em là anh định đi thật đấy?”
Ăn nhanh đồ ăn trong chén, Nhϊếp Thần vừa lấy khăn giấy lay miệng vừa đứng lên: “Ta có việc cần đi trước, các ngươi cứ từ từ mà ăn.”
“Nhϊếp Thần anh đứng lại đó cho em! Anh có biết bữa ăn đêm nay có ý nghĩa như thế nào hay không? Người ta nguyện ý đem tư cách tham gia thử nghiệm cho anh, còn đây là thái độ anh dùng với người ta sao?” Tuy rằng Quản Đường lớn lên nhỏ xinh đáng yêu, nhưng là khí thế vừa lên cũng rất dọa người, thanh âm cũng cao lên vài phần, nếu không phải là đang ở trong phòng riêng, chỉ sợ sẽ khiến cho không ít người chú ý.
Nhưng Nhϊếp Thần không phải là người sẽ nghe theo những gì Quản Đường nói: “Ngươi có phiền không vậy, nói chuyện này sau, đi đây.”
Ngay cả một lời giải thích hắn cũng không cho, trực tiếp để Quản Đường ở lại đây.
Cửa phòng đóng lại, căn phòng lập tức lại an tĩnh. Quản Đường lại lần nữa ngồi xuống, bộ dáng ủ rũ thật khiến người khác thật đau lòng.
Không biết vì sao Lăng Mộc lại đột nhiên thông suốt, đem khăn tay đưa qua cho Quản Đường, ý bảo hắn dùng.
“Cảm ơn…” Quản Đường nhận lấy, thập phần lớn tiếng mà xì mũi, “Thật ngại quá a, tớ không nghĩ mọi chuyện sẽ thế này, sớm biết vậy tớ đã không gọi hắn đến đây, chẳng thà ba người chúng ta cùng ăn với nhau còn vui hơn.”
Ngón tay của Khâu Chấn Dương gõ gõ lên bàn: “Mặc dù chúng ta quen nhau không lâu, nói ra những lời này thật sự có vẻ không tốt, nhưng mà tớ muốn kiến nghị với cậu, nhân lúc còn sớm hãy cố gắng nhìn rõ mọi thứ, đừng để bị lún vào quá sâu.”
Lăng Mộc càng thêm trực tiếp: “Cậu coi trọng hắn ở điểm nào?”
Quản Đường bất đắc dĩ thở dài, trong mắt lộ ra vẻ hồi ức: “Tớ là người rất thích chơi trò chơi, nhưng mọi người đa phần đều không hữu hảo lắm với Omega, cho nên tớ khó kiên trì tiếp tục được, trước đó còn có một đoạn thời gian bị mắng đến mức suýt từ bỏ. Sau khi vào học viện Tinh Tế, tớ được người giới thiệu đến câu lạc bộ chơi trò chơi của trường, trước đó cũng là Thần ca luôn dẫn theo tớ chơi trò chơi, cũng không chê đồ ăn của tớ, thường xuyên qua lại tớ và hắn liền ở bên nhau.”
Trải nghiệm này thật đúng là… quá bất ngờ.
Khâu Chấn Dương nhướng mày, quyết định không nói gì nữa, chuyện tình cảm giữa bọn họ thì tốt nhất nên bớt nhúng tay vào thì tốt hơn.
Có sự xuất hiện của Nhϊếp Thần, bữa cơm này cũng không còn thấy ngon nữa, sau khi ăn qua loa một lúc Quản Đường liền đi tính tiền.