- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Thanh Xuân
- Xuyên Thành Vai Chính A Sau Đem Pháo Hôi O Khiêng Chạy
- Chương 60: Ảnh chụp
Xuyên Thành Vai Chính A Sau Đem Pháo Hôi O Khiêng Chạy
Chương 60: Ảnh chụp
Tuy rằng đã đồng ý ở bên hắn, nhưng nếu Lăng Mộc biết Khâu Chấn Dương sẽ lăn lộn mình suốt một tuần, y tuyệt đối sẽ lựa chọn chờ bác sĩ tới!
Động dục kỳ chỉ mới bắt đầu được ba ngày, Lăng Mộc đã bắt đầu chịu không nổi.
Alpha của mình động dục, Lăng Mộc cũng bị kéo vào kỳ động dục luôn, nhưng mà kỳ động dục của Omega chỉ kéo dài ba ngày thôi, sau ba ngày bọn họ đều sẽ kiệt sức, cần phải nghỉ ngơi. Nhưng ai biết được, từ đêm đầu tiên đến sáng ngày thứ tư, tên Khâu Chấn Dương kia cứ như động cơ vĩnh cửu ôm Lăng Mộc đòi hỏi không ngừng!
“Anh dừng lại… Anh, em không được a Khâu Chấn Dương!”
Trong phòng một mảnh hỗn độn, tin tức tố thuộc về hai người quẩn quanh giao hòa, nùng liệt đến cực điểm.
Bàn tay to thon dài nắm lấy lòng bàn tay nhỏ gầy của Lăng, Khâu Chấn Dương đè phía sau y, vươn lưỡi khẽ liếʍ lên tấm lưng nhễ nhại mồ hôi kia, tiếng nói gợi cảm khàn khàn khiến người khác không kìm được mà luân hãm: “Ngoan, anh vẫn còn chưa khỏe mà, thêm một lần nữa rồi để cho em ngủ.”
“Một lần cái rắm! Ngoại trừ lúc ăn cơm và đi WC, anh có chịu dừng lại sao? Có khi nào mà anh không nói chỉ đến một lần, nhưng sau đó lại đến rất nhiều lần sao?”
Lăng Mộc quả thực sắp tức muốn nổ tung, y nắm lấy ga trải dường muốn bò sang bên cạnh, nhưng cái người đè trên người thật sự quá nặng, y đã bị tiêu hao hết thể lực rồi, căn bản không thể đạt được ước nguyện.
Suốt ba ngày a! Y mệt đến mức khóc cũng không ra nữa rồi!
“Không lừa em, làm xong lần này sẽ cho em ngủ…”
Khâu Chấn Dương ôm lấy Omega của mình âu yếm hôn hôn sờ sờ, còn nắm lấy cánh tay y nhẹ nhàng đem y lật lại, đau lòng mà hôn lên đôi mắt khóc đến sưng đỏ của Lăng Mộc. Loại đυ.ng chạm nhẹ nhàng này có thể mang đến cho Omega cảm giác an toàn, Khâu Chấn Dương cũng rất thích làm như vậy.
Lần đầu tiên của bọn họ không hoàn mỹ, chỉ vì một Trình An An, khiến cho hắn không thể cho Lăng Mộc một hồi ức đẹp. Tuy rằng hắn đã cố gắng ôn nhu nhất có thể, nhưng lúc đầu không thể khống chế tốt tác dụng của thuốc, cho dù hắn đã rất cố gắng nhẫn nại, nhưng vẫn gây ra một ít thương tổn cho Lăng Mộc.
Nhưng không sao, sau này bọn họ còn có lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ n, Khâu Chấn Dương đều cố gắng cho Lăng Mộc những trải nghiệm tốt hơn! Hắn hoàn toàn tin tưởng mình có thể xóa sạch những gì không hoàn mỹ, tương lai còn rất dài, cuộc sống còn nhiều thứ chờ mong! Chuyện trên giường cũng thế!
Lăng Mộc căn bản không có tinh thần để ý xem Khâu Chấn Dương đang suy nghĩ cái gì, y bị hôn đến mơ mơ màng màng, nóng đến lợi hại.
Khâu Chấn Dương hôn thực ôn nhu, y nhắm mắt dần quên đi sự mãnh liệt trước đó, yên lặng hưởng thụ, sắp chìm vào giấc ngủ say…
Nhìn hàng mi dài nhẹ nhàng rung động của người yêu, trên cơ thể mang dấu vết mình để lại, không hề phòng bị nằm trong lòng ngực mình, phía dưới Khâu Chấn Dương lập tức chào cờ, ánh mắt u ám thâm thúy, ma trảo của tội ác duỗi về phía Lăng Mộc……
“Ân ~… Khâu Chấn Dương! Sao anh lại vào nữa! Anh cái tên hỗn đản này a a a!”
Cứ như vậy, Lăng Mộc còn chưa kịp ngủ đã lại bị mang vào trong đợt vận động kịch liệt mới.
Đến ngày thứ bảy, hai mắt Lăng Mộc vô thần mà nằm liệt trên giường, nhìn trần nhà đã là không biết hôm nay là ngày hay đêm.
“Nào, uống dịch dinh dưỡng trước đi rồi ngủ tiếp.” Khâu Chấn Dương mặc chiếc quần thể thao rộng thùng thình bước vào, trong tay cầm một vài thứ linh tinh. Thân trên trần trụi nhiễm một mạt hơi nước tươi mát sau khi tắm, trên cơ bắp rắn chắc trắng nõn xuất hiện không ít vết cào.
Sau khi kỳ động dục của Khâu Chấn Dương chấm dứt lập tức gửi tin cho mẫu thân đại nhân, nhờ bà chuẩn bị vài thứ đem lên đây, lúc nãy hắn mở cửa ra ngoài là để lấy đồ. Trong những ngày động dục, cứ hai ngày hắn đều gửi tin nhờ mẹ đem cho hắn vài thứ, để đề phòng thể lực của Lăng Mộc không thể chống đỡ nổi, dịch dinh dưỡng cùng nước chính là thứ thiết yếu nhất.
Lăng Mộc cau mày không muốn để ý đến hắn, dứt khoát nhắm mắt lại, mím chặt môi không nói lời nào.
Khâu Chấn Dương cười một tiếng, chịu thương chịu khó mà ngồi xuống mép giường bế y lên ôm vào trong lòng ngực, một tay đem dịch dinh dưỡng lên miệng, cắn mở nắp, một tay nâng cằm Lăng Mộc lên, sau đó đút từng chút một rót dịch dinh dưỡng vào trong miệng y. Miệng bình dịch dinh dưỡng rất nhỏ, rất dễ uống, nếu không Khâu Chấn Dương tuyệt đối sẽ lựa chọn phương pháp trực tiếp dùng miệng mớm cho đối phương…
Lăng Mộc nhắm hai mắt nuốt xuống, suốt mấy ngày qua, không biết động tác này đã lặp đi lặp lại bao nhiêu lần, y cũng quen rồi.
Đợi sau khi uống xong dịch dinh dưỡng, Khâu Chấn Dương giúp y lau miệng, lại một lần nữa ôm người về lại giường, đắp chăn đàng hoàng.
Nhưng vừa mới đắp chăn lên, Lăng Mộc liền giơ chân, đem chăn vừa đắp xong đạp xuống.
“Nóng.” Y không vui mà lẩm bẩm một câu, gian nan mà xoay nằm nghiêng trên giường.
Bây giờ mông y là nơi đau nhất, nằm thẳng sẽ rất khó chịu a!
Nhìn Lăng Mộc đau đến mức nhe răng trợn mắt, Khâu Chấn Dương chột dạ sờ sờ mũi, cầm lấy lọ thuốc mỡ bên cạnh, đọc hướng dẫn sử dụng trên đó.
“Lấy một lượng vừa đủ tầm năm phân vào lòng bàn tay, dùng nhiệt độ trên tay làm tan chảy thuốc lỡ, sau đó bôi lên vết thương, cẩn thận trải đều, sau đó…” Khâu Chấn Dương vì khắc sâu thêm ấn tượng của mình, liền đọc luôn thành tiếng.
“Anh có thể đừng đọc thành lời được không vậy!” Lăng Mộc muốn tạc mao, tên gia hỏa này cố ý đúng không? Xem thì xem đi, còn đọc ra làm gì!
Khâu Chấn Dương bỗng nhiên tắt tiếng, không dám đọc ra nữa.
Lão bà bị đòi hỏi quá độ không thể trêu vào a không thể trêu vào…
Đợi sau khi đọc xong bản hướng dẫn sử dụng, Khâu Chấn Dương liền thật cẩn thận quỳ gối trên giường, kéo qυầи ɭóŧ của Lăng Mộc xuống. Qυầи ɭóŧ này là lúc tắm rửa xong được Khâu Chấn Dương mặc vào cách đây không lâu, bây giờ đột nhiên bị kéo xuống.
Trong lòng Lăng Mộc sợ hãi, đưa tay ra sau giữ lại quần, cảnh cáo mà nhìn về phía Khâu Chấn Dương, nói: “Nếu anh còn dám làm tiếp, em sẽ đánh chết anh!”
“Không dám không dám, thật sự đã xong rồi!”
Khâu Chấn Dương thật bất đắc dĩ, mới chỉ có bảy ngày, hắn đã đem tất cả tín nhiệm Lăng Mộc dành cho hắn xóa hết sạch sẽ! Nhưng nghiêm túc mà nói cũng không thể hoàn toàn trách hắn, dù sao thì ảnh hưởng từ loại thuốc kia quá lớn, ba ngày đầu gần như là hắn không thể khống chế được. Còn bốn ngày sau… Khụ, chẳng phải là do hắn ăn nghiện rồi, không nỡ bỏ qua sao? Hơn nữa thân là đỉnh cấp Alpha, kỳ động dục của hắn rất dài, về tình thì có thể tha thứ được nha!
Nhưng cho dù nói như thế nào, bây giờ kỳ động dục đã qua, Khâu Chấn Dương nhìn thấy thảm trạng của Lăng Mộc trong lòng cũng hối hận, áy náy không thôi, chỉ có thể càng tri kỷ tinh tế mà chăm sóc y.
Sau đó nghỉ ngơi thêm ba ngày nữa, Lăng Mộc cuối cùng cũng bình phục. Cũng nhờ công lao của ông ngoại Khâu Chấn Dương đích thân điều chế không ít dược tề hồi phục, thân là dược tề sư ưu tú, trên phương diện nghiên cứu các loại dược tề của ông ngoại cũng xem như là thuận buồm xuôi gió, sau khi biết cháu ngoại tiến vào kỳ động dục liền chuẩn bị rất nhiều loại dược tề khác nhau.
Cuối cùng thì hai người cũng có thể bước ra khỏi phòng, Lăng Mộc thở phào nhẹ nhõm một hơi thật sâu.
Y không bao giờ muốn bước vào đây thêm một lần nào nữa!
“Đi thôi, về nhà thôi, thu dọn một chút đồ đạc rồi ngày mai chúng ta liền quay trở lại trường.” Khâu Chấn Dương dắt tay Lăng Mộc xuống lầu.
Ngoại trừ thời điểm bọn họ quay trở lại trường tham gia thi giữa kỳ, thì bọn họ đã xin nghỉ tầm nửa tháng, việc học cũng chậm lại một mảng lớn. Nhưng dù sao Khâu Chấn Dương cũng là học bá, chương trình học nửa tháng chỉ cần cố gắng một chút có thể bù lại được, còn có thể thuận tiện học cùng Lăng Mộc luôn.
Thời điểm quay về Khâu gia, mẹ cùng bà ngoại đang ngồi ở trong phòng khách uống trà chiều, hai người đều đồng loạt nhìn Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc đang bước vào cửa, không hẹn mà cùng nở nụ cười.
Lăng Mộc giật giật khóe miệng, xấu hổ mà kêu: “Dì Thấm, bà Ninh.”
“Còn gọi là dì sao?” Chu Thấm chẹp chẹp miệng, đứng dậy đi đến trước mặt Lăng Mộc, nắm lấy tay y đang nằm trong tay Khâu Chấn Dương, đặt vào trong tay xoa xoa, “Ai u, hai đứa cũng đã đến bước này rồi, ngoại trừ việc vẫn chưa tổ chức hôn lễ ra, những chuyện không làm cũng đã làm cả rồi, cũng nên đổi giọng gọi mẹ được rồi!”
Ninh Nân cũng đi tới, cười: “Đúng vậy, sau này cứ gọi ta là bà ngoại luôn đi, nếu tên tiểu tử Dương Dương này dám khi dễ con, con cứ tới tìm ta, ta nhất định sẽ giáo huấn hắn cho con!”
Lăng Mộc đỏ mặt, vừa ngượng ngùng, trong lòng vừa cảm thấy ấm áp như gió xuân.
Y nở một nụ cười rạng rỡ, xán lạn đến tận cùng, phấn chấn bồng bột như tin tức tố mùi hoa hứng dương của y, tràn đầy khát khao với tương lai.
Khâu Chấn Dương đứng bên cạnh nhìn hắn, trong lòng cũng cảm thấy thật mỹ mãn, hoàn toàn không thèm để ý đến chuyện mẹ và bà ngoại chỉ đang hướng về Lăng Mộc.
“Được rồi, ngày mai chúng con phải quay lại trường, để cho Lăng Mộc tìm Lăng Đang nói chuyện trước đi, dù sao thì họ cũng sẽ phải tách ra mười ngày không được gặp, Lăng Đang đâu?” Nhớ ra Lăng Mộc đã lâu rồi không gặp em gái, Khâu Chấn Dương lập tức dò hỏi.
“Lăng Đang vẫn còn đi học chưa về, mấy giờ rồi nhỉ, tầm một giờ nữa ta sẽ đi đón bé về.” Lăng Đang đã bắt đầu đi học lại kể từ ngày đầu tiên bọn họ tự nhốt trong phòng, bây giờ chuyện đưa đón Lăng Đang đi học đều được Chu Thấm tự mình lo. Bà rất thích Lăng Đang, cũng rất thích nhiệm vụ đưa đón bé con như vậy.
Nghe vậy, Lăng Mộc lập tức nói: “Lát nữa con cũng đi, dì, ừm, mẹ… Lát nữa đưa con đi theo với được không?” Thời điểm nói ra xưng hô đó, đôi mắt Lăng Mộc sáng lên, tuy rằng mặt cũng đỏ lên, nhưng ánh mắt tràn ngập chờ mong cùng vui sướиɠ không thể che giấu được.
“Đương nhiên rồi a, vậy đi thôi, ta mang con qua đó trước, tiện thể chúng ta đi dạo luôn.” Chu Thấm rất muốn lập tức giao lưu tình cảm với con dâu mình, câu lấy tay Lăng Mộc liền đi ra ngoài.
Nhìn bọn họ rời đi, Khâu Chấn Dương đến bên số pha ngồi xuống, uống một ly nước ấm tự mình rót, hỏi bà ngoại: “Ông ngoại đâu ạ?”
Ninh Vân cũng đi tới ngồi xuống, mặt đối mặt với cháu ngoại của mình: “Hắn đi câu cá với ông nội của con rồi, bà nội của con cũng muốn đi dạo một chút, cũng đi theo luôn rồi. Ta sợ nắng, dứt khoát ngồi ở nhà nói chuyện phiếm với mẹ con.”
Khâu Chấn Dương gật gật đầu, lại bắt đầu nói chuyện công việc: “Bà ngoại, hạng mục trò chơi lần trước nói với bà ngoại như thế nào rồi?”
Lần trước trước khi quay trở lại trường để thi, Khâu Chấn Dương đã giao bản kế hoạch trò chơi cho bà ngoại, bà ngoại lập tức đem tư liệu đưa cho thuộc hạ thân tính của mình bên kia, để cho bọn họ bắt tay bắt đầu nghiên cứu. Còn về phần lỹ thuật viên trò chơi, tất cả đều do Khâu Chấn Dương đích thân nói chuyện rồi lựa chọn ra, cho nên rất cả đều đang được tiến hành rất nhanh chóng.
“Mô hình ban đầu của nó đã được làm ra rồi, mấy ngày nữa có thể bắt đầu thử nghiệm, đến lúc đó ta sẽ chuyển khoang trò chơi đến trường cho con, con tự mình thử xem.” Dù sao cũng là dự án đầu tiên của cháu ngoại mình, Ninh Vân cũng rất quan tâm.
Giờ phút này, Khâu Chấn Dương không thể không cảm thán khoa học kỹ thuật của tinh tế này, tốc độ chế tác trò chơi quả thực nghịch thiên!
Tuy rằng hắn đã chọn lựa tầm một nghìn người cùng tham gia chế tác, lúc ấy chỉ là phỏng vấn thôi mà đã khiến hắn như muốn phát điên, nhưng trò chơi thực tế ảo có quy mô lớn như vậy mà trong thời gian ngắn đã có thể làm ra được, đúng là thật trâu bò.
“Được rồi, nếu có bất cứ vấn đề gì thì để người phụ trách toàn đội liên lạc với con là được.” Khâu Chấn Dương cảm thấy cực kỳ thoải mái, quả nhiên có xuất thân như vậy, làm gì cũng dễ, chỉ cần giao ý tưởng ra, sau đó tất cả đều đều được hoàn thành trong thời gian ngắn nhất.
“Đúng rồi bà ngoại, hôm đó sau khi Trình An An bị đại ca kéo ra ngoài có xảy ra chuyện gì nữa không?”
Khâu Chấn Dương không phải lo lắng cho cậu ta, mà muốn nắm rõ tình hình một chút để biết đường còn ứng phó.
Nhắc tới người này, biểu tình của bà ngoại có chút thay đổi, click mở đầu cuối trang rồi tìm tìm gì đấy, sau đó đưa cho Khâu Chấn Dương: “Tự con xem đi.”
Trực giác của Khâu Chấn Dương cảm thấy không ổn, thò lại gần nhìn xem, trên đó đang hiện lên một bức ảnh được phòng to vô cùng rõ nét, đúng là khoảng khắc đêm đó mình suýt chút nữa hạ miệng lên tuyến thế của Trình An An!
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Thanh Xuân
- Xuyên Thành Vai Chính A Sau Đem Pháo Hôi O Khiêng Chạy
- Chương 60: Ảnh chụp