Trên đường đi, Khâu Chấn Dương không nhìn Trình An An lấy một cái.
Hai người giống như hoàn toàn xa lạ, hoặc là nói ngay cả người xa lạ cũng không bằng, bởi vì ngay cả Trương thúc cũng cảm nhận rõ ràng hơi thở không vui truyền ra từ thiếu gia nhà mình.
Hắn thực chán ghét Omega mà hắn vừa cứu lên.
“Xin lỗi, hình như Lâm Nặc đối với chuyện cha đưa em về nhà không vui cho lắm, cho nên…” Trình An An hãy còn giải thích.
“Không cần phải nói với ta những chuyện đó.” Bước chân của Khâu Chấn Dương không ngừng lại, để lại cho Trình An An một tấm lưng rộng lớn vô tình, “Nó chẳng liên quan gì đến ta, ta chỉ là cứu một vị khách rơi xuống nước trong ngày sinh nhật của mình mà thôi.”
Trình An An cắn môi, khó chịu đến mức ngực kịch liệt phập phồng.
Mắt thấy đã đến phòng cho khách, Khâu Chấn Dương đi vào chuẩn bị đóng cửa, Trình An An đột nhiên tiến lên đè lại tay đang nắm chốt cửa của Khâu Chấn Dương.
“Cũng đã hơn hai tháng rồi, anh định vẫn luôn như vậy với em sao? Khâu Chấn Dương, chẳng lẽ anh thật sự muốn em bỏ cuộc, lựa chọn rời khỏi anh sao?” Hốc mắt Trình An An đỏ bừng, bộ dáng bi thống buồn bã khiến cho người khác phải đau lòng.
Quản gia há miệng thở dốc, nghĩ nghĩ rồi đem chìa khóa gian phòng khác cho Trình An An, sau đó xoay người rời đi.
“Hình như ngươi đang bị mộng du.” Khâu Chấn Dương cảm thấy cậu ta quá mức vô lý, ngu ngốc đến mức nào mới có thể có những suy nghĩ như vậy?
Rút tay về, Khâu Chấn Dương muốn đóng cửa, kết quả Trình An An liền tiến lên dùng thân mình chặn lại, một bộ nói không xong không bỏ qua: “Em không quan tâm những gì xảy ra trong mấy tháng qua, em vẫn luôn đợi anh quay lại. Trước đây em sai rồi, em không nên do dự, không nên luôn từ chối anh, cho em thêm một cơ hội nữa được không? Anh vẫn thích em mà đúng không?”
Khâu Chấn Dương dứt khoát khoanh tay dựa vào cửa nhìn cậu ta: “Con mắt chó hợp kim Titan nào của ngươi thấy điều đấy?”
Trình An An: “… Anh, anh chưa đính hôn lại với Lăng Mộc, vậy chẳng phải anh vẫn còn nhớ tới em sao?”
“Ta nói cho ngươi biết, nếu ta thật sự còn thích ngươi, ta sẽ không theo đuổi Lăng Mộc.” Khâu Chấn Dương biểu tình nghiêm túc, nghiêm túc nói ra điều mà Trình An An không muốn thừa nhận cũng không muốn tin, “Ta không biết ngươi là người như thế nào, nhưng ta, tuyệt đối sẽ không làm ra loại này, loại chuyện sỉ nhục Lăng Mộc như vậy.”
Tình cảm chân chính luôn sạch sẽ, trong lòng có một người, nếu lại dây dưa với người khác, đó chính là sỉ nhục với người đó, đó là chân chính cặn bã!
“Trình An An, ngày lành của Lâm gia không còn mấy ngày nữa đâu, nghĩ về tương lai của mình nhiều một chút, nói nhiều sẽ rất phiền, chẳng lẽ chút đầu óc này ngươi cũng không có…”
Khâu Chấn Dương vừa nói vừa đem cửa đóng lại, lúc này Trình An An cũng không tiếp tục ngăn cản, chỉ đứng đó nhìn cánh cửa đóng lại, cười khổ một tiếng: “Xem ra, trong lòng anh thật sự không có em… vậy, không thể trách em được, Chấn Dương.”
Sau khi đóng cửa, Khâu Chấn Dương đến phòng tắm đem quần áo ướt cởi ra, sau đó mặc áo choàng tắm vào.
Căn phòng này mặc dù không có người thường xuyên đến ở, nhưng vẫn luôn được dọn dẹp sạch sẽ. Hắn dựa ngồi trên sô pha mở đầu cuối cá nhân ra, cảm thán một câu không hổ là công nghệ cao, công nghe chống thấm nước thật toàn diện a.
Xem được một lúc, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa, chắc là quản gia mang quần áo tới.
Khâu Chấn Dương đứng lên, đi ra mở cửa, kết quả người còn chưa thấy rõ đã bị phun một một đám hơi nước không rõ là cái gì vào mặt.
“Cái gì vậy!” Khâu Chấn Dương lập tức lùi lại, nhưng đã không kịp rồi, đám sương đó quá nhiều, hắn đã lỡ hít vào không ít.
Tức giận mở mắt ra, nhìn Trình An An đang cầm bình phun muốn tiếp tục phun, Khâu Chấn Dương thật sự nổi nóng!
Hắn đột nhiên tóm lấy cổ áo Trình An An, nghiến răng nghiến lợi gầm lên: “Phun cái gì vậy hả? Trình An An, mày muốn chết phải không?”
Người trước mắt mặt không đổi sắc, ném bình nhỏ vào trong phòng Khâu Chấn Dương, nhẹ nhàng cười một tiếng: “Em khuyên anh nên chạy nhanh vào phòng đi, nếu không đợi phát nữa phát tác luôn ở hành lang này, sợ sẽ ảnh hưởng không tốt đến anh, nhưng em không sao cả là được…”
Khâu Chấn Dương tức muốn hộc máy, hắn trực tiếp ném người sang một bên, chuẩn bị ìm bác sĩ tới, nhưng chân dài vừa bước ra một bước, liền nhận ra trong cơ thể như đang có ngọn lửa đang bốc cháy. Ngọn lửa kia cháy lên quá nhanh, chỉ một lúc thôi đã thiêu đốt toàn thân Khâu Chấn Dương, mỗi tế bào trong cơ thể đều đang kêu gào phát tiết, hắn cần một Omega, ngay bây giờ!
“Thứ có thể khiến anh lập tức tiến vào kỳ động dục, thế nào, không tồi đúng không?” Trình An An từ trên mặt đất bò dậy, tươi cười dần dần mất khống chế, “Rất nhanh thôi chúng ta sẽ hòa làm một, Khâu Chấn Dương, anh sẽ nhận ra rằng anh yêu em nhiều như thế nào.”
“Yêu… Cái rắm!” Sắc mặt Khâu Chấn Dương đỏ lên, gân xanh trên thái dương nổi lên.
Tuyến thể của hắn đang sưng to nóng lên, không khống chế được mà phát tán tin tức tố ra bên ngoài. Hành lang tràn ngập hơi thở cường thế, đè ép không khí, tràn đầy mỗi ngóc ngách, thậm chí có xu thế tràn xuống dưới lầu.
Đây là tin tức tố khi một Alpha đỉnh cấp động dục sinh ra, cường đại đến khủng bố!
Khâu Chấn Dương có loại ảo giác mình sắp bị đốt cháy, hắn áp chế nội tâm xao động, cố gắng phớt lờ mùi hương mê người phát ra từ người bên cạnh, tay run rẩy nhấn lên nút trên đầu cuối. Đó là nút quay số nhanh, có thể lập tức gọi đến đầu cuối của Lăng Mộc.
Chỉ tiếc là, chỉ vừa gọi đi được hai giây, đã bị Trình An An nhanh tay lẹ mắt tắt đi.
Cậu ta giật lấy thiết bị đầu cuối trên tay của Khâu Chấn Dương, hô hấp dồ dập cảm xúc nóng nảy, trừng mắt không dám tin mà nhìn Khâu Chấn Dương: “Đã là lúc này rồi, vậy mà anh còn nghĩ tới cái tên xấu xí kia? Bây giờ ngoại trừ em ra, không còn ai có thể cứu anh đâu!”
Trình An An đột nhiên đẩy người, đẩy Khâu Chấn Dương quay lại vào trong phòng, trực tiếp khóa cửa lại.
Nếu là lúc bình thường, Khâu Chấn Dương chắc chắn sẽ không để cho cậu ta thực hiện được, nhưng bây giờ mọi sức lực hắn đều dùng để áp chế xao động trong cơ thể, căn bản không thể phân tâm ứng phó với Trình An An. Đây là lần đầu tiên hắn biết, thì ra kỳ động dục lại là thứ khủng bố như vậy, bây giờ hắn giống như một con dã thú, lý trí đang dần bị thú hóa, có thể là chỉ cần qua một lúc nữa, hắn sẽ hoàn toàn đánh mất lý trí!
“Ngươi nên suy nghĩ cho thật kỹ đi… Ta sẽ gϊếŧ ngươi!” Khâu Chấn Dương ngồi tê liệt dưới đất, không ngừng rống giận với Trình An An đang tới gần, bây giờ hắn thật hận chính bản thân mình, vì sao muốn mời Lâm gia? Kể cả Lâm lão gia tử sẽ ra mặt cản trở, cùng lắm chỉ tốn chút thời gian và tinh lực, nhưng vẫn có thể lật đổ Lâm Chí Viễn, tại sao hắn lại tìm đường tắt này!
Nhưng nhưng bây giờ có hồi hận cũng không còn kịp rồi, Trình An An ngồi xổm xuống, mặt ửng hồng nhìn hắn, trong mắt xuân tình nhộn nhạo.
“Anh thật tuyệt, mùi tin tức tố này khiến em có chút nhịn không nổi… Vì sao lúc trước em vẫn luôn muốn từ chối anh cơ chứ? Ngay cả chính em cũng không hiểu được…” Đôi tay trắng nõn nhu tình mười phần vuốt ve khuôn mặt tuấn dật của Khâu Chấn Dương, hiển nhiên cũng bị tin tức tố của hắn làm cho động dục, “Nhưng không sao, bây giờ, anh là của em.”
Cậu ta tiền đến gần cổ Khâu Chấn Dương, động tình mà liếʍ mồ hôi thấm ra trên đó.
“Ngươi tìm chết a!!!” Khâu Chấn Dương ngửa đầu tức giận hét lên, sắc mặt dữ tợn, cơn động dục chết tiệt này như hoàn toàn giam cầm cơ thể hắn, hắn sắp không nhịn được nữa rồi!
Lý trí đang dần bay đi, Trình An An còn ngại không đủ, quỳ gối xuống giữa hai chân Khâu Chấn Dương, chủ động dâng lên phần gáy trắng ngần.
“Đánh dấu em đi, để em từ trong ra ngoài để tràn đầy mùi hương của anh…”
Đôi mắt Khâu Chấn Dương phủ kín tơ máu, hắn nỗ lực không chế chính mình, nhưng mắt vẫn nhìn chằm chằm lên mảnh da thịt kia. Thân thể như là có ý thức mà tới gần, môi không tự chủ được mở ra, lộ ra răng nanh bén nhọn, nhẹ nhàng cọ xát tuyến thể của Trình An An
Trên mặt Trình An An lộ ra biểu tình hưởng thụ, nhẹ giọng nỉ non: “Khâu Chấn Dương, em yêu…”
“Rầm!”
Cửa bị mở ra mang theo âm thanh thật lớn khiến cho hai người trong phòng đồng thời đều giật mình, người đứng ở ngoài cửa trợn mắt há hốc mồm nhìn tình hình bên trong, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên phản ứng như thế nào.
“Tình huống của hắn không đúng.” Vẫn là Trác Hàng lên tiếng đầu tiên, nhìn về phía Lăng Mộc đang lộ ra sắc mặt u ám, “Chấn Dương hình như bị ép phải động dục.”
Viên Thần Vũ đứng một bên che mũi, liên tục gật đầu.
Đêm nay hai người bọn họ đều bị cha mẹ lôi theo để mở rộng quan hệ, mở rộng vòng nhân mạch, thật vất vả mới có cơ hội hít thở không khí, liền nhìn thấy Lăng Mộc bất an chạy lên lầu, hỏi ra mới biết Khâu Chấn Dương gọi cho y nhưng chỉ vang lên hai tiếng, sau đó lại tắt hẳn. Vì thế hai người đi lên theo Lăng Mộc, kết quả ở trên hành lang lại ngửi thấy mùi gì đó không đúng lắm, lần theo mùi tin tức tố tìm thấy căn phòng này, trực tiếp phá cửa.
Nhìn thấy tư thế của Khâu Chấn Dương cùng Trình An An, Viên Thần Vũ lộ ra biểu tình xong đời tuyệt vọng: “Thảm rồi, không có Alpha nào dưới tình hướng như vậy có thể nhịn xuống du͙© vọиɠ đánh dấu, nếu bây giờ chúng ta đi qua, nói không chừng bị hắn bây giờ bị du͙© vọиɠ mà đánh mất lý trí đè ra đánh một trận!”
Trác Hàng cũng nhíu mày vẻ mặt không đành lòng, bọn họ không phải không muốn đi vào, cũng không phải sợ bị Khâu Chấn Dương đánh, mà là do tin tức tố của hắn thật sự quá mức cường thế bá đạo, chỉ đứng ở cửa cũng đã làm cho hai người bọn họ cả người cứng đờ nội tâm sợ hãi, còn ẩn ẩn có cảm giác buồn nôn, chỉ lại khi tiến và bên trong thì cơ thể và cả tinh thần sẽ sinh ra kháng cự, không vào được a!
Hai người không hẹn mà cùng nhìn về phía Lăng Mộc, trong lòng hoảng loạn.
Mà giờ phút này người đứng ở cửa, quai hàm chăng chặt. Lăng Mộc từng bước một đi vào trong, nhưng trên chân như đang đeo xiềng xích nặng trịch, hình ảnh này chiếu vào trong mắt khiến người khác đau lòng tốt độ.
Viên Thần Vũ lo lắng mà nhìn, Trác Hàng vỗ vỗ vai hắn, vất vả nghiến răng chịu đựng.
Ngay khi mọi sự lo lắng lên tới cực điểm, một chuyện khiến người khác không ngờ tới được đã xảy ra.
Trong phòng, Khâu Chấn Dương một tay đấm mạnh xuống đất, trên tay lập tức chảy máu. Thân thể cứng ngắc lập tức rút lại, quá mức đè nén lại bản năng, khóe miệng hắn chảy máu, ý thức không rõ.
Động tác này như cho Lăng Mộc tín hiệu, những chần chừ trong nháy mắt đều biến mất sạch, Khâu Chấn Dương vừa tiêm cho y một liều thuốc, đó là liều thuốc tốt nhất mang tên tình yên và lòng trung thành! Lăng Mộc không còn nặng nề, mà xông thẳng đến, lôi Trình An An lên hung hăng đánh cho cậu ta một trận!
“A! A a a!”
Tiếng kêu thê thảm vang lên, từng nắm đấm nặng nề nện trên da thịt, âm thanh thanh vang lên khiến người ta sởn tóc gáy.
Hai mắt Lăng Mộc đỏ ngầu, mặt lạnh đè lên người Trình An An mà đánh, y chưa bao giờ đánh người một cách tàn nhẫn như vậy, như muốn đánh chết người ta vậy, xuống tay không chút lưu tình!
Không bao lâu sau, Trình An An đã bị đánh đến mức mặt mũi bầm dập, thần chí không rõ. Trên mặt mang theo vết máu, gương mặt tú lệ tuyệt mỹ không còn một tia hoàn hảo, miệng đầy máu tươi, còn có không ít máu theo khóe miệng chảy xuống.
Nắm đấm Lăng Mộc vẫn tiếp tục không ngừng, trong mắt y hàm chứa nước mắt, nhưng gắt gao nghẹn lại không rơi xuống, nếu chuyện hôm nay không xảy ra, Lăng Mộc có thể sẽ không biết, thì ra Khâu Chấn Dương đã chiếm vị trí cao như vậy trong lòng y. Y hận không thể trực tiếp đập chết Trình An An, để cho cậu ta không bao giờ xuất hiện trong thế giới của Khâu Chấn Dương được nữa!
“Không được, cứ như vậy sẽ xảy ra chuyện đó!”
Trác Hàng cùng Viên Thần Vũ đều nóng nảy, hai người nhanh chóng chạy đến chỗ cầu thang, đồng thời sốt ruột hoảng hốt mà gọi điện thoại cho bệnh viện. Trước khi bọn họ lên lầu cũng đã báo cho Khâu Hạo Lân, bởi vì không biết rõ tình hướng, nên bọn họ không gọi bất kỳ Beta nào đến đây, càng không đi kinh động những bị trưởng bối khác! Bây giờ đúng là hối hận không kịp!
Lăng Mộc đã hoàn toàn mất đi lý trí, Trình An An dưới thân cũng đã không còn chút khí lực nào, dần dần nhắm mắt lại, ngất xỉu.
Mặc dù như vậy, Lăng Mộc vẫn không dừng tay.
Tất cả những lo lắng, phẫn nộ, sợ hãi, ghen ghét, thống khổ, toàn bộ đều biến thành sức lực trong tay, một khắc cũng không ngừng!
“Lăng Mộc…”
Thân thể y khi nghe thấy thanh âm nỉ non này liền ngừng lại, Lăng Mộc giơ nắm tay nghiêng đầu nhìn lại, liền đối diện với đôi mắt đang bắt đầu tan rã của Khâu Chấn Dương, nước mắt vẫn luôn nín nhịn cuối cùng cũng rơi xuống.
“Không đáng…”
Khâu Chấn Dương đã sớm không thể nói ra lời hoàn chỉnh, Alpha bình thường khi động dục sẽ không thống khổ như vậy, bây giờ hắn có cảm giác như đang bị vô số kim châm đâm vào trong cơ thể, tế tế mật mật, đau đớn bất kham. Nhưng cho dù như vậy, hắn vẫn cố gắng dùng sức lắc đầu với Lăng Mộc.
Đánh chết cậu ta, cũng chính là hủy hoại tương lai của bản thân, không đáng.
Lăng Mộc lã chã rơi lệ, lảo đảo chạy về phía Khâu Chấn Dương, đem người ôm thật chặt.
“Đánh dấu em, đừng nhịn, anh sẽ không toàn mạng!”
Khâu Chấn Dương hít lấy khí vị thuộc về Lăng Mộc, thân thể vẫn luôn căng chặt kháng cự cuối cùng cũng bắt đầu thả lỏng. Nhưng hắn không dám động, chỉ có thể nghèn nghẹn nói: “Đợi bác sĩ đến đã, anh sắp nhịn không được, chỉ muốn đánh dấu, không dừng lại được…”
Lăng Mộc càng ôm chặt hơn, lúc ngửi thấy mùi tin tức tố nùng liệt của Khâu Chấn Dương, chân y cũng mềm nhũn, như sắp bước vào kỳ động dục. Chỉ có điều có hận ý mãnh liệt chỗng đỡ nên y mới có thể đánh Trình An An đến mức bất tỉnh, lúc này tiếng khóc nức nhở mang theo chút ý vị động tình cũng thoát ra: “Không cần nhịn, em vốn dĩ là người của anh, bất cứ lúc nào anh cũng có thể có được em!”
Lời này khiên cho Khâu Chấn Dương bị kí©h thí©ɧ đến mức thở hổn hển dồn dập, phản ứng chợt trở nên mãnh liệt!
“Chấn Dương!”
Khâu Hạo Lân cuối cùng cũng tới, anh quan sát tình hình trước mắt một lúc, không nói hai lời trực tiếp tiến vào lôi Trình An An đi, lúc ra cửa còn để lại một câu:
“Yên tâm, những chuyện khác cứ để anh lo.”
Cửa bị đóng lại, tất cả những khắc chế đột ngột biến mất. Dã thú trong tâm Khâu Chấn Dương như đột phá nhà giam, đột nhiên đè Lăng Mộc trên mặt đất.
Hắn gấp không chờ nổi kề sát vào cổ Lăng Mộc ngửi ngửi, đầu lưỡi nóng nỏng truy tìm tuyến thể mê người, không chút do dự cắn xuống.
Lăng Mộc kêu lên một tiếng, ôm chặt lấy người phía trên.
“Đến đây đi, em ở cùng anh.”