Tuy lúc này đang là thời gian làm việc, nhưng Thập thành vẫn cực kỳ tấp nập, khách hàng nối liền không dứt.
Khâu Chấn Dương đưa Lăng Mộc đi ăn chút gì đó trước, sau đó mới bắt đầu ghé thăm mấy cửa hàng quần áo.
“Thử nhà này đi, anh thấy có vài cái rất hợp với em đấy.” Khâu Chấn Dương kéo Lăng Mộc vào một cửa hàng nhãn hiệu cao cấp, nhìn một vòng, sau đó bảo nhân viên cửa hàng tìm đến vài bộ tây trang, đưa cho Lăng Mộc thử một lần.
Lăng Mộc nhìn qua có chút câu nệ, kể cả khi cha chưa mất, y cũng chưa từng được đặt chân vào cửa hàng xa hoa như thế này, cho nên toàn bộ quá trình y đều luôn mím môi dè dặt.
Sau khi Khâu Chấn Dương nhìn y vào phòng thử đồ, liền ngồi trên số pha bên ngoài chờ. Cửa hàng này không nhỏ, nhưng khách ra vào không nhiều lắm. Dù sao thì trong Thập thành này, nhãn hiệu này cũng đủ lớn và đắt tiền. Nhân viên cửa hàng mỉm cười đưa cà phê cho hắn, còn đưa cả bánh quy tới, phục vụ rất tốt.
“Khâu Chấn Dương anh lại đây.”
Đột nhiên có một tiếng kêu nho nhỏ từ phòng thay đồ bên kia truyền ra, Khâu Chấn Dương xem qua đi, chỉ thấy Lăng Mộc mặt đỏ hồng thò ra từ phòng thử đồ, cầu cứu nhìn về phía mình.
“Làm sao vậy?” Khâu Chấn Dương đứng lên đi qua, làm thủ thế “Không cần” với nhân viên đang ân cần chạy lại, còn mình lại đứng cạnh cửa hỏi, “Có chuyện gì vậy?”
Lăng Mộc cắn môi dưới, mở cửa ra một chút, tóm cổ Khâu Chấn Dương kéo vào.
“Cái này mặc như thế nào vậy? Sao không giống với áo quần bình thường?” Lúc này Lăng Mộc chỉ mặc quần dài, thân trên mặc một cái áo sơ mi trắng, và một kiện áo có thêm mấy dây nhợ màu trắng. Nhân viên ở cửa hàng này đều là Beta nữ, y không thể gọi được, chỉ có thể gọi Khâu Chấn Dương đến hỗ trợ.
Quần áo ở tinh tế này đa số đều khá giống với đồ ở thế giới cũ của Khâu Chấn Dương, nhưng những cái chi tiết nhỏ thì lại không giống. Gu thẩm mỹ ở đây tương đối khác với địa cầu, cho nên trên phương diện chế tác quần áo cũng có những điểm độc đáo. Đặc biệt là với các nhãn hiệu cao cấp, cho nên có rất nhiều chỗ khác bình thường.
Cũng may Khâu Chấn Dương có ký ức của nguyên chủ làm cơ sở, vì vậy bảo Lăng Mộc mở tay ra, còn mình thì vừa cúi đầu giúp y mặc vào, vừa giải thích cho y cách mặc. Đợi sau khi áo trên mặc xong, ngay cả quần Khâu Chấn Dương cũng giúp y mặc xong rồi, toàn bộ quá trình Lăng Mộc đều ngoan ngoãn để Khâu Chấn Dương giúp, điều này khiến cho du͙© vọиɠ khống chế của Khâu Chấn Dương thỏa mãn một cách biếи ŧɦái.
“Thật ngoan quá.” Đợi sau khi mặc xong, Khâu Chấn Dương còn cúi đầu hôn lên môi Lăng Mộc một cái, coi như khen thưởng.
“Chặc, lúc ở bên ngoài anh có thể kiềm chế chút không vậy!” Lăng Mộc thật muốn phát điên, trực tiếp mở cửa đá Khâu Chấn Dương ra đi. Còn mình thì đỏ mặt đứng trước gương chỉnh sửa lại một chút, không thèm để ý tới cái tên cứ hở là hôn người khác kia.
Khâu Chấn Dương nhẹ nhàng thản nhiên mà vỗ vỗ lớp bụi trên chân kia, cố nén nụ cười ngọt ngào trên khóe miệng, chuẩn bị tìm cho Lăng Mộc mấy bộ quần rồi mua luôn. Chỉ có điều khi hắn quay người, bỗng nhiên phát hiện cách đó không xa có người quen .
Trình An An.
“Thật trùng hợp.” Trình An An cười cười, chào hỏi với Khâu Chấn Dương trước. Bên cạnh cậu ta có đi theo một Omega nữ, nhìn qua tầm 40 tuổi, diện mạo tương tự với Trình An An vài phần, nhưng ánh mắt nhút nhát, biểu tình cũng không quá tự nhiên, bộ dáng rụt rè.
Khâu Chấn Dương không cần đoán liền biết, nữ nhân kia chính là mẫu thân của Trình An An.
Hắn gật gật đầu coi như chào hỏi với Trình An An, ngay sau đó không thèm để ý mà đem ánh mắt chuyển về phía Lăng Mộc, nhận ra y cũng nhìn thấy Trình An An. So với Trình An An đang tươi cười, biểu hiện của Lăng Mộc lại trực tiếp hơn, cơ hồ là ngay lập tức coi như không quen biết mà quay đi. Đối với phương diện đối nhân xử thế, y rất ít khi giả dối, mối quan hệ giữa y và Trình An An cũng vì Khâu Chấn Dương mà như nước với lửa, không cần thiết phải giả vờ niềm nở.
“Đừng để ý đến hắn, chúng ta chỉ cần làm chuyện của mình thôi.” Khâu Chấn Dương cầm lên một bộ tây trang không tệ, nhét vào tay Lăng Mộc .
Lăng Mộc tiếp tục đi thử quần áo, Khâu Chấn Dương lại tiếp tục ngồi trên số pha ngồi chờ y, cúi đầu xem đầu cuổi. Chỉ có điều đợi một lát sau, bên cạnh sô pha lún xuống, có một người ngồi xuống.
“Anh đưa Lăng Mộc đến mua quần áo, là để tham gia tiệc sinh nhật sao?” Giọng nói của Trình An An vẫn luôn mềm nhẹ như vậy, rõ ràng trước đó Khâu Chấn Dương đã xé rách mặt với cậu ta, vậy mà gia hỏa này lại làm như không có chuyện gì xảy ra.
Khâu Chấn Dương vắt chân phải lên chân trái, tay ôm ngực hờ hững mà “Ừm” một tiếng.
Trình An An thấy hắn như vậy, cười khẽ một tiếng: “Còn ở giận em sao?”
Lời nói quá mức thân mật, Khâu Chấn Dương nhíu mày, lé mắt nhìn cậu ta, trong lòng không quá thoải mái.
“Lần trước vì em mà anh cãi nhau với người trong lớp, từ đó anh không còn để ý đến em nữa.” Trình An An cười khổ, biểu tình một chút chua xót, “Cho dù nói như thế nào, chúng ta cũng được xem như làn bạn bè suốt một năm, Khâu Chấn Dương, vì sao anh lại đột nhiên cảnh giác với em nhiều như vậy? Chẳng lẽ em đã làm điều gì sai sao?”
“Bây giờ ngươi hỏi ta những điều đấy, còn ý nghĩa gì sao?” Khâu Chấn Dương cảm thấy buồn cười, lấy một miếng bánh quy bỏ vào miệng, kết quả là suýt bị cái hương vị kinh khủng này làm cho hắn nhổ ra ngay trước mặt mọi người, chỉ có thể đen mặt cố gắng nuối xuống.
Biểu tình của Trình An An có chút bi thương, cậu ta cúi đầu vén tóc lả tả trước mắt, thở dài nói: “Em biết, trước kia em vẫn luôn từ chối anh, là em sai. Chỉ là vì vấn đề về gia đình nên em tương đối đề phòng trên phương diện tình cảm, cho nên vẫn luôn không dám bước ra một bước, em xin lỗi anh.”
“Tùy ngươi, ngươi xin lỗi là chuyện của ngươi, tha thứ hay không là chuyện của ta, dù sao từ nay về sau chúng ta không chung đường, ngươi cũng nên sớm đừng để ý đến những chuyện đó nữa.” Khâu Chấn Dương không kiên nhẫn mà đứng lên, trực tiếp đi đến phòng thay đồ của Lăng Mộc, dứt khoát đứng ngay cửa chờ.
Lăng Mộc thử xong vài món, không thể nói vừa lòng hay không, vì y không có thường thức trên phương diện này. Còn Khâu Chấn Dương lại thấy rất vừa lòng, trực tiếp vung tay mua tất cả những món y đã thử về.
“Này, mua nhiều như thế làm gì, tiệc sinh nhật cũng chỉ một buổi tối thôi mà đúng không?” Lăng Mộc gắt gao tóm lấy tay Khâu Chấn Dương đang muốn đi thanh toán, tổng những bộ đồ này, cần phải trả mấy trăm vạn, đó căn bản không phải là mua, đó là đốt tiền a!
Khâu Chấn Dương cúi đầu, làm bộ như muốn hôn y, quả nhiên Lăng Mộc như bị điện giật mà buông tay ra, nhảy ra sau một bước.
“Ha ha ha, đừng khẩn trương như vậy, anh không làm thật đâu. A, quần áo thì cứ chuẩn bị trước, sau này sẽ có chỗ có ích, lỡ như trong bữa tiệc vô tình bị bẩn, cũng có thể đi thay được a.” Khâu Chấn Dương thừa dịp Lăng Mộc nhảy ra xa, trược tiếp đưa thẻ cho nhân viên, để nàng cầm đi quét, Lăng Mộc không kịp ngăn cản.
Có nhân viên cửa hàng cười trêu chọc hai người: “Tình cảm của hai người thật tốt a, có rất ít Alpha cùng Omega tầm tuổi như hai người đến đây mua đồ, đại đa số đều là Alpha đến một mình thôi.”
Ở tinh tế này tự do yêu đương không ít, nhưng bởi vì đặc thù giới tính, nên A O đến với nhau vì tình yêu chân chính không phải nhiều. Đại đa số đến với nhau vì muốn gen con cháu trở nên hoàn mỹ, vì vậy lựa chọn ghép đôi, cho nên những gì nhân viên cửa hàng nói không phải vô căn cứ.
Nghe có người khẳng định tình cảm của mình, Khâu Chấn Dương lập tức kiêu ngạo ưỡn ngực: “Tất nhiên rồi! Ta cùng Tiểu Mộc Mộc yêu đến chết đi sống lại, cảm tình có thể không tốt sao?”
Lăng Mộc quả thực không bó tay, không còn gì để nói quay đầu đi.
Nhân viên cửa hàng thấy thế càng vui vẻ, nói chuyện với Khâu Chấn Dương nhiều hơn.
Sau khi xách đồ đi ra ngoài, Lăng Mộc thực sự bất đắc dĩ mà trừng mắt nhìn Khâu Chấn Dương.
Nghĩ đến đống tiền đó, có khả năng cả đời y cũng không thể kiếm ra được, ngay lập tức Lăng Mộc liền cảm thấy đau lòng!
“Được rồi mà, đừng nghĩ nữa, chúng ta đi xem cà vạt đi. Cà vạt trong tiệm vừa ròi không đẹp, anh đưa em đến cửa hàng chuyên cà vạt xem thử.” Khâu Chấn Dương tự nhiên nhận lấy túi trong tay Lăng Mộc, thay tay mình vào, ngâm nga dắt tay đi về phía trước.
Lúc hai người dạo phố xong quay về Khâu gia, trong tay Khâu Chấn Dương có không dưới mười cái túi, ngay cả trong tay Lăng Mộc cũng có, cũng tầm mười lăm cái. Lăng Mộc bị Khâu Chấn Dương lừa, mặc dù trên nhiều phương diện hắn vẫn luôn nhường y, nhưng chuyện đã thật sự quyết định rồi, sẽ dùng mọi cách để lừa gạt Lăng Mộc, cuối cùng vẫn đạt được kết quả mình muốn.
Hôm nay dạo phố xong, mấy ngày kế tiếp gần như bọn họ chỉ toàn dùng để ôn tập và đến tòa nhà cơ giáp để luyện tập.
Lăng Mộc kế thừa ưu thế của cha, rất có thiên phú trên phương diện cơ giáp. Tuy rằng y không có bất kỳ nền tảng cơ bản nào, nhưng học lại rất nhanh, theo những gì Thiệu Minh nói, trong cái lứa tuổi này, chỉ sợ ngay cả Alpha cũng chưa chắc trong thời gian ngắn có thể tiến bộ nhiều như Lăng Mộc.
Mấy ngày sau, hai người phải đến trường thi giữa kỳ.
Có Khâu Chấn Dương phụ đạo, kỳ thi này Lăng Mộc vượt qua rất thuận lợi.
Sau khi thi xong tầm hai ngày, rất nhanh thành tích đã được công bố, bảng điểm của mỗi người đều được chuyển vào đầu cuối, biểu tình mỗi người có vui có buồn.
“Ôi đệt, Khâu Chấn Dương cậu đừng biếи ŧɦái như vậy chứ, sáu môn khóa đều đứng nhất? Cậu thi như thế nào vậy?” Viên Thần Vũ cùng mọi người đang ngồi trong tiêm trà sữa, nhìn tên của Khâu Chấn Dương nằm hạng cao nhất, gương mặt vặn vẹo, giống như không quen biết hắn.
Khâu Chấn Dương nhún vai: “Dùng đầu óc thi.”
Lại nói mặc dù thành tích của nguyên thân cũng rất tốt, nhưng tuyệt đối không giống với Khâu Chấn Dương, nhiều lắm cũng chỉ nằm trong hai mươi người đứng đầu mà thôi. Sau khi một học bá như Khâu Chấn Dương xuyên qua đây, dựa đầu óc thông minh tuyệt đỉnh, trực tiếp ôm luôn cái danh đệ nhất, đúng là tỏa sáng đến muốn chói mắt.
Trác Hàng vỗ vỗ bả vai Khâu Chấn Dương: “Bây giờ sợ là cậu sẽ càng nổi tiếng hơn trong trường rồi.”
Lăng Mộc bưng lên bốn ly trà sữa, sau khi đưa cho ba người họ, mình cũng ngồi xuống, bắt đầu xem thành tích.
“Thế nào rồi?” So sánh với thành tích của mình, Khâu Chấn Dương càng để ý Lăng Mộc hơn, bọn họ vì lần thi này mà phải ôn tập điên cuồng như ma quỷ đấy.
Sau khi nhìn thấy thành tích học tập, Lăng Mộc khẽ cười một tiếng, đưa cho Khâu Chấn Dương xem.
“Không tồi a, điểm trung bình trên 75, không có môn nào không đạt chuẩn. Làm rất tốt nha, không hổ là hôn thê của anh!” Khâu Chấn Dương vui đến mức mắt cong lên, so với khi mình đứng nhất toàn trường còn muốn hưng phấn hơn.
Rất hiếm khi Lăng Mộc lộ rõ cảm xúc vui vẻ, y không ngờ có sự trợ giúp của Khâu Chấn Dương, mình vậy mà tiến bộ lớn như vậy!
Trác Hàng cùng Viên Thần Vũ liếc mắt nhìn nhau, hai người đều bất đắc dĩ nhún vai.
Trong mắt của tên gia hỏa này cũng chỉ có lão bà của mình thôi.
“Đúng rồi, trong khoảng thời gian này cảm ơn hai người đã trông chừng cửa hàng giúp, ngày mốt nhớ đến dự sinh nhật của tớ, tớ nhất định sẽ chiêu đã hai người thật tốt.” Khâu Chấn Dương nói cảm ơn với họ, bởi vì tiệm trà sữa rất được hoan nghênh trong trường, cho nên những ngày Khâu Chấn Dương không ở đây, Trác Hàng cùng Viên Thần Vũ hỗ trợ mở cửa mỗi ngày. May mà đã có người máy phụ trách làm gà rán cùng trà sữa, hai người bọn họ cũng chỉ phụ trách thu tiền thôi.
“Chút chuyện nhỏ thôi.” Giúp đỡ huynh đệ, không có gì để cảm ơn cả.
Khâu Chấn Dương uống một ngụm trà sữa, nhớ tới một chuyện, lại nói: “Còn nữa, chuyện trò chơi trước đó nói với hai người, đã quyết định rồi. Bà ngoại sẽ hỗ trợ vốn, phần kỹ thuật cũng có bà chi viện cho, hai người các cậu nếu có hứng thú thì nên chuẩn bị tiền đi, đến lúc đó trực tiếp gia nhập cổ phần.”
Đã đồng ý đưa huynh đệ theo, tất nhiên Khâu Chấn Dương sẽ không quên.
“Ngày mai liền chuyển cho cậu.” Trác Hàng thực xem trọng dự án này của Khâu Chấn Dương, sảng khoái đồng ý, Viên Thần Vũ cũng tỏ vẻ tiền sẽ nhanh chóng chuyển qua
Sau khi trò chuyện xong, Khâu Chấn Dương liền mang Lăng Mộc về nhà. Sau khi thi giữa kỳ xong, học viện Tinh Tế cho một tuần nghỉ, học sinh có thể tự do ra vào trường, cho nên lần này bọn họ không cần phải đi xin phép nghỉ.
Sau đó lại qua hai ngày, tiệc sinh nhật của Khâu Chấn Dương, cuối cùng cũng đến.