- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Thanh Xuân
- Xuyên Thành Vai Chính A Sau Đem Pháo Hôi O Khiêng Chạy
- Chương 55: Học phí
Xuyên Thành Vai Chính A Sau Đem Pháo Hôi O Khiêng Chạy
Chương 55: Học phí
Chờ sau khi mọi người ngủ dậy, Nhạc Cẩm cùng bà nội Trương đã bị quản gia an bài đưa đi.
Nghe nói bà nội Trương đã khóc rất lâu, cuối cùng vẫn là Nhạc Cẩm nổi giận với bà nội mình một phen, rồi đưa người. Như vậy xem ra, Nhạc Cẩm cũng còn tính là khá hiểu chuyện, không đến mức hết thuốc chữa.
Tất cả mọi người cùng ăn sáng, sau khi ăn xong ông bà ngoại liền đi ra ngoài xã giao.
Mặc dù trụ sở chính của tập đoàn mình làm chủ không có ở Thủ Đô Tinh, nhưng đối tác kinh doanh đa phần đều ở đây. Hơn nữa thân phận của bà ngoại hiển hách, có không ít đối tác sau khi biết bà đến Thủ Đô Tinh đều đến đưa thϊếp mới, mặc kệ là xuất phát từ hợp tác hay là xuất phát từ quan hệ, bà ngoại cũng nên đi một chuyến.
Điểm này thì Khâu Chấn Dương rất phục bà ngoại của mình, tuy rằng tài phú đều là được truyền đời, nhưng muốn phát triển tốt một tập đoàn tài chính lớn mạnh cùng cách quản lý đúng đắn, thực sự không dễ dàng.
“Đề này sai rồi, có một vấn đề nhỏ, để anh tính làm cho em một lần, anh tự mình kiểm tra xem sao.”
Lúc này Khâu Chấn Dương đang ôn tập cho Lăng Mộc, hai người ngồi trong phòng Khâu Chấn Dương, ngồi cùng bàn, xem cùng một bài kiểm tra.
Tương đối thần kỳ chính là, sau khi Lăng Mộc ngủ dậy, di chứng vậy là gần như biến mất rồi. Khâu Chấn Dương còn đặc biệt gọi cho bác dĩ điều trị của mình, xác nhận A và O tới gần cũng sẽ không khiến cho Lăng Mộc khó chịu, lúc này mới hoàn toàn yên lòng.
“Đề này phải sử dụng định luật Arnos, để anh vẽ ra cho em xem, sau đó thay những số và chữ này vào…” Khâu Chấn Dương trên phương diện học tập không phải nói ngoa, thời điểm giải đề quanh thân như phát ra ánh sáng của học thần vậy.
Lăng Mộc nghiêng người qua nhìn quá trình Khâu Chấn Dương giải đề, mày nhăn chặt, biểu tình nghiêm túc. Chỉ có điều chẳng bao lâu sau, y liền thất thần.
Ngón tay thon dài tinh tế, khớp xương rõ ràng, tay lớn hơn Omega rất nhiều, nhìn qua liền có cảm giác an toàn. Thanh âm giảng bài trầm thấp nhẹ nhàng chậm rãi, cùng với giọng điệu đùa giỡn lúc bình thường không giống nhau, khiến lỗ tai có chút ngứa, hô hấp cũng không khỏi nhẹ hơn.
Thời tiết hôm nay không quá nóng, trong phòng không có mở điều hòa, mà là mở cửa sổ để thông gió.
Sắp vào thu rồi nên xem lẫn trong khí nóng vẫn còn có chút mát mẻ, phả qua mặt thật sự rất dễ chịu, còn kèm theo hơi thở tươi mát của hoa lá xanh tươi.
Mày Lăng Mộc dần dần thả lỏng, thân thể dần nhẹ.
“Cuối cùng lấy ra ab378, tiếp tục vòng lại dùng công thức… Được rồi, giải ra rồi, em…” Khâu Chấn Dương xoay đầu lại, thanh âm đột nhiên im bặt, đối diện với Lăng Mộc đang mơ mơ màng màng sắp ngủ, không nhịn được cười khẽ ra tiếng.
“Sao lại buồn ngủ rồi? Sáng nay không phải đã ngủ lâu thêm một chút rồi sao, vẫn chưa ngủ no?”
Lăng Mộc chớp chớp mắt, cuối cùng cũng đem con sâu ngủ ném đi, lập tức ngồi thẳng thân thể không thừa nhận: “Không buồn ngủ.”
“Vậy sao? Vậy ai vừa rồi buồn ngủ đến mức suýt đập đầu xuống bàn luôn vậy?”
Lăng Mộc cay mày một chút, tạc mao: “Đó là do anh nhìn nhầm! Giảng đề của anh đi! Xem em làm gì!”
Khâu Chấn Dương không nhịn được cười, chạy nhanh vuốt lông cho lão bà: “Được được được, giảng liền giảng liên, em xem thử đề vừa rồi anh giải đi, có phát hiện ra trong quá trình làm bài mình đã sai ở chỗ nào hay không?”
Quá trình giải đề vừa rồi, gần như toàn bộ quá trình Lăng Mộc đều thất thần, có thể phát hiện được cái gì chứ?
Lỗ tai y lặng lẽ đỏ lên, biệt biệt nữu nữu mà trách Khâu Chấn Dương: “Vừa rồi anh giải quá nhanh, em không nghe rõ, anh, anh giải lại một lần nữa đi.”
Khâu · công cụ hình người yêu thương lão bà· Chấn Dương, cười một tiếng sau đó chỉ có thể sủng nịch mà giải lại một lần.
Ai, chuyện này cũng không trách Lăng Mộc được, ai bảo mình lớn lên đẹp trai như vậy chứ? Dung nhan này thật sự rất dễ quấy rầy quá trình học tập của lão bà a! Ha ha ha!
Bởi vì chuyện Lăng Mộc nhìn mình đến xuất thần, Khâu Chấn Dương vui vẻ cả một buổi sáng, thời điểm giảng đề âm thanh cũng cao hơn vài lần, rất tự mãn. Cũng nhờ cái phản ứng này của hắn ban tặng, Lăng Mộc không còn xuất thần nữa.
Nhưng điều đáng nhắc tới chính là, Khâu Chấn Dương giảng đề rất không tồi, đặc biệt có thể nắm bắt được trọng tâm vấn đề trong cách làm bài của Lăng Mộc. Hơn nữa mỗi lần hắn đều giảng lại cho Lăng Mộc một lần, rồi lại để cho y làm lại một đề tương tự, mà Lăng Mộc cũng không lơ là lần nào nữa.
Hai người vẫn luôn ở trong phòng như vậy, Lăng Đang đã được Chu Thấm mang ra ngoài chơi rồi, đến giờ cơm trưa cũng không về, bọn họ dứt khoát để Trương thúc mang bữa trưa lên phòng.
Vẫn luôn ôn tập đến chạng vạng, nghe thấy dưới lầu có động tĩnh, Khâu Chấn Dương mới quyết định kết thúc ôn tập hôm nay.
“Được rồi, nghỉ ngơi một lát đi rồi chúng ta xuống lầu, đợi lát nữa anh đưa em ra dạo phố rồi đi ăn.” Khâu Chấn Dương vươn vai, khuỷu tay chống trên bưng cằm nhìn Lăng Mộc.
Lăng Mộc đang thu dọn sách giáo khoa và đề thi nhíu mày nhìn hắn: “Đi dạo phố làm gì? Có thời gian rảnh còn không bằng đi toà nhà cơ giáp…”
Hai ngày không đi, Lăng Mộc có chút ngứa tay.
“Chiều mai anh đưa em đi, hôm nay em cứ đi dạo với anh trước đi, anh muốn mua cho em vài thứ.”
“Mua cái gì?” Đối với Lăng Mộc thì đi dạo phố là mọt chuyện rất mới mẻ, trước kia y không có nhiều thời gian dạo phố, hơn nữa y có chút nhát gan, lại không có tiền, quần áo trên người Lăng Đang và mình, đều là hàng giá rẻ bán trên vỉa hè.
Nhưng trên thực tế thì mấy ngày hôm nay, quần áo trên người Lăng Đang thật sự là khác xa một trời một vực so với trước đây, bởi vì Chu Thấm mua cho bé rất nhiều quần áo mới, mặc dù Lăng Mộc muốn cự tuyệt, nhưng mỗi lần Chu Thấm đều sẽ dùng những lý do khác nhayuđể phản bác y. Dù sao cũng là quà của trưởng bối tặng, nên y chỉ đành cảm ơn rồi nhận lấy.
Khâu Chấn Dương biết Lăng Mộc là người có lòng tự trong cao, cũng không muốn vô duyên cớ nhận đồ từ người khác, liền nói: “Mua cho em một bộ lễ phục, sắp tới chính là tiệc sinh nhật của anh, em dù sao cũng phải tham gia chứ. Chỉ có điều lễ phục này chỉ cho em mượn, đến lúc đó em mặc xong thì trả lại cho anh, không cần áp lực.”
Lăng Mộc có chút bất đắc dĩ: “Có trả cho anh thì anh cũng đâu mặc được a.”
“Vậy thì anh tặng cho em a?”
“Em không cần.”
“Em xem, em lại không cần, vậy em quản anh nhiều như vậy làm gì, em cứ trả lại cho anh, đến lúc đó tất nhiên sẽ có chỗ cần dùng.”
Lăng Mộc ăn nói vụng về, không nói lại Khâu Chấn Dương, nhất thời bị nghẹn họng.
Khâu Chấn Dương vô lại mà cười cười, thò mặt qua, dẩu dẩu miệng với Lăng Mộc: “Hôm nay dạy em cả một ngày, dù sao thì cũng nên trả anh ít học phí chứ đúng không?”
Hành động này mười phần ám chỉ, tay Lăng Mộc run lên, quyển sách trong tay cầm không chắc suýt chút nữa rơi xuống.
“Anh, trong đầu anh sao lại cứ luôn nghĩ đến như chuyện như thế vậy?” Lăng Mộc quay mặt đi, ánh mắt né tránh. Đối với cái loại hành động thân mật giữa tình lữ với nhau này, y vẫn chưa quen được.
Khâu Chấn Dương mím môi dưới, tay nắm bả vai Lăng Mộc ép y xoay người đối mặt với mình.
“Lăng Mộc, chúng ta đều đã thành người yêu rồi, loại chuyện này giữa tình lữ với nhau là rất bình thường, em phải làm quen đi.”
Đối với một người yếu ớt mẫn cảm trên phương diện tình cảm này, có đôi khi cần phải có sự dẫn dắt. Khâu Chấn Dương biết Lăng Mộc bởi vì nguyên nhân từ gia đình và cả xã hội, nên trên phương diện này còn tương đối đơn thuần, nhút nhát hệt như một đứa trẻ, cho dù không chống cự, nhưng cũng cần thời gian để thích nghi.
Dù sao thì đối với một ít trường hợp biệt nữu hướng nội, chủ động cùng cùng chấp nhận cần rất nhiều dũng khí mới có thể làm được!
Khâu Chấn Dương hiếm khi nghiêm túc, lời nói cũng có lý, Lăng Mộc cúi đầu, ánh mắt có chút không biết làm sao.
Y đã quen là một người có tính cách lạnh lùng vô lý trong miệng của người khác, cho dù bây giờ đã cùng Khâu Chấn Dương xác định quan hệ, trên phương diện nào đó vẫn không thể buông bỏ được. Đừng nói là Khâu Chấn Dương, ngay cả chính bản thân y còn tự cảm thấy không ổn. Cần phải sửa, trong khoảng thời gian ngắn phải vượt qua được ngưỡng cửa kia.
Nhìn ra được trong lòng Lăng Mộc đang rối rắm, Khâu Chấn Dương cẩn thận ôm y vào lòng, ghé vào vành tai ửng hồng của y, nói: “Không sao đâu, hai ta cũng đã ở bên nhau rồi, những gì em không biết, anh đều có thể dạy em. Em ngượng ngùng, anh có thể chủ động. Chỉ có điều em phải đồng ý với anh, ngày em hoàn toàn mở lòng mình với anh, đừng để anh chờ quá lâu, ân?”
Âm thanh cuối cùng khiến cho cơ thể của Lăng Mộc như mềm nhũn, y vùi đầu vào bả vai của Khâu Chấn Dương, giấu đi đôi má ửng hồng, gật gật đầu đồng ý.
Không còn cách nào khác, Khâu Chấn Dương thật sự quá biết cách quyến rũ người khác, Lăng Mộc có chút chịu không nổi a……
Phản ứng đáng yêu này khiến Khâu Chấn Dương nóng lên, trực tiếp đem người đẩy ra, một tay giữ ót y, hôn xuống.
“Ngô…”
Môi mềm mại bị hút mạnh, mang theo du͙© vọиɠ chiếm hữu nồng đậm. Khâu Chấn Dương động tình mà liếʍ mở cánh môi Lăng Mộc, tiến công khoang miệng nóng ướt kia, cuốn lấy đầu lưỡi mềm mại cùng nó nhảy múa. Không bao lâu sau, Lăng Mộc đã bị hắn hôn đến mức không thở nổi, chỉ có thể liều mạng cố gẳng thở dốc khi hắn rời đi một lát.
Mỗi một lần Khâu Chấn Dương hôn, rõ ràng chỉ là một nụ hôn mà thôi, lại làm cho Lăng Mộc có loại ảo giác sắp bị ăn luôn vào bụng.
Y thậm chí không dám nghĩ, đến khi đao thật kiếm thật xuất trận, mình có ngất xỉu luôn hay không?
Chờ đến khi môi Lăng Mộc bị hôn đến sưng lên, Khâu Chấn Dương mới híp mắt dừng lại.
Ngón tay hắn nhẹ ngàng vuốt ve cánh môi mềm mại nóng bỏng của Lăng Mộc, hơi dùng sức, ánh mắt như sói, giống như có thể lao đến vồ lấy y bất cứ lúc nào.
Lúc này Lăng Mộc cũng không dám chọc hắn, trong không khí, mùi nắng tràn ngập cả căn phòng, giống như căn phòng này đã bị phơi dưới ánh mặt trời nóng rực vậy, rõ ràng không nóng, nhưng da thịt lại đang như bị thiêu đốt.
“Coi như đây là học phí của em đưa cho anh.” Lại hít sâu một hơi, Khâu Chấn Dương mới toét miệng ra cười.
Hắn xác thật có chút cường thế, dù sao thân là Alpha, đã vậy còn là Alpha đỉnh cấp trên mọi phương diện, đối mặt với Omega mình thích, thật sự có chút không khống chế được. Chỉ có điều khả năng kiểm soát của Khâu Chấn Dương trên một số khía cạnh cũng không tệ, sẽ không thật sự cưỡng ép Lăng Mộc. Nếu muốn cùng tiến sâu hơn, cũng chỉ có thể chờ y sẵn sàng mới có thể tiến hành.
“Được rồi, đi thôi tiểu bằng hữu, tranh thủ còn sớm, nhanh đi xem quần áo thôi.”
Khâu Chấn Dương vừa nói vừa cầm tay y đứng lên, đem Lăng Mộc đang đỏ mặt ra khỏi nhà.
Lại nói, từ khi Khâu Chấn Dương xuyên qua tinh tế này cũng chưa thật sự đi dạo lần nào, lần trước cũng có một lần đi dạo, nhưng đó là được mẫu thân đại nhân dắt đi mua đồ dùng thiết yếu để khai giảng xong thì ở lại trường.
Lần này hai người không ngồi phi hàng khí của nhà, mà là ngồi phi hành khí công cộng.
Phi hành khí công cộng lớn hơn phi hành khí tư nhân rất nhiều, có thể chưa được tầm 50 người. Mọi người sẽ phải ngồi chờ ở trạm giao thông công cộng, sau khi phi hành khí đến thì quẹt thẻ đi lên, sau đó tìm chỗ ngồi bên trong rồi ngồi xuống.
Trên đường từ nhà đến trạm giao thông công công, Khâu Chấn Dương vẫn luôn nắm tay Lăng Mộc không buông.
Lúc đầu Lăng Mộc còn có chút ngượng ngùng, vẫn luôn cúi đầu sợ người ta nhìn thấy. Sau đó phát hiện căn bản chẳng có ai để ý đến bọn họ, hơn nữa trên đường cũng có rất nhiều tình lữ đang nắm tay, dần dần, y cũng không né tránh nữa.
Thật ra thì Lăng Mộc phát hiện, Khâu Chấn Dương đang muốn thay đổi từng chút tính cánh của mình, chỉ có điều, y cũng rất thích sự thay đổi này của mình.
“Lát nữa anh đưa em đến tiệm quần áo xem thử, nếu không có bộ vào vừa ý, anh sẽ đưa em đi đặt may.” Khâu Chấn Dương nghiêng qua nói nhỏ bên tai y, bởi vì nếu chờ lễ phục đặt may sẽ tương đối lâu, cho nên nếu có thể chọn được lễ phục may sẵn sẽ là tốt nhất.
“Anh chuẩn bị đi đâu?” Lăng Mộc vẫn luôn không hỏi Khâu Chấn Dương muốn đến đây, nhưng giờ thật sự rất tò mò.
Tối qua Khâu Chấn Dương cũng đã nghĩ kỹ rồi: “Đi Thập thành.”
Thập thành là khu vựa tập kết các nhãn hàng xa xỉ của Thủ Đô Tinh, bất kỳ trang phục trong bất kỳ cửa hàng nào trong đó cũng có giá lên đến mười vạn đồng liên bang, đây là nơi mà gia đình bình thường căn bản không thể đến mua quần áo nổi.
Lăng Mộc cũng cả kinh, dùng sức nắm chặt tay Khâu Chấn Dương: “Quần áo bên kia rất đắt a!”
“Rất đắt, chỉ có điều… Ừm, như vậy mới tốt mà, dù sao anh cũng là con trai Khâu gia, người đến dự sinh nhật của anh phi phú tức quý, hôn thê của anh cũng nên mặc những thứ như vậy mới đúng mà, phải không?”
Khâu Chấn Dương sờ sờ mũi, hắn cũng thực bất đắc dĩ a.
Rõ ràng là sinh nhật mình, vậy mà còn cần phải rườm rà như vậy, hắn đúng là khóc không ra nước mắt.
Còn không bằng một mình đưa Lăng Mộc ra ngoài, tìm một chỗ chơi, rồi có một bữa tối dưới ánh nến, sinh nhật như vậy mới gọi mà hoàn mỹ thoải mái chứ!
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Thanh Xuân
- Xuyên Thành Vai Chính A Sau Đem Pháo Hôi O Khiêng Chạy
- Chương 55: Học phí