Buổi tối trước khi đi ngủ, Khâu Chấn Dương cầm vài thứ đến phòng của Lăng Mộc.
“Đây là áo ngủ, còn đây là dép lê mới mua, đã tiêu độc cả rồi, em cứ trực tiếp dùng là được.” Khâu Chấn Dương đem quần áo đặt ở trên sô pha, thấy Lăng Mộc vấn đứng bên cửa sổ hứng gió, nhịn không được bất đắc dĩ nói, “Thân thể em vẫn chưa tốt, đừng hứng gió như vậy chứ, cẩn thận ngày mai bị cảm đấy.”
Lăng Mộc nhíu mày: “Em đâu có yếu như vậy?”
Ngoài miệng thì bướng bỉnh, nhưng tay lại ngoan ngoãn đem cửa sổ đóng lại, đi về phía sô pha lấy áo ngủ chuẩn bị đi tắm.
Khâu Chấn Dương thấy y lại đây, vội vàng lui về phía sau vài bước: “Ai, em cẩn thận một chút đi, muốn đến gần thì nói cho anh biết trước a, để anh tránh ra một chút.”
Hắn bây giờ còn sợ lại gần Lăng Mộc hơn bất kỳ ai, sợ mình tới gần sẽ khiến cho Lăng Mộc không thoải mái.
Thấy thế, Lăng Mộc trêu chọc mà nhìn hắn: “Bây giờ anh thật là hiểu chuyện a, trước kia cũng không biết là ai luôn muốn vội vội vàng vàng muốn dính luôn lên người em, dính như kẹo mạch nha vậy, phiền chết đi được.”
Khâu Chấn Dương bị chế nhạo cũng không có chút bộ dáng nhận sai nào, tay cắm vào túi quần ngửa đầu lên, cà lơ phất phơ nói: “Đúng vậy a, muốn theo đuổi được vợ thì phải dán vào chật chặt, lỡ như không chú ý em lại trốn đi mất, khi đó thì anh đi tìm ai mà khóc đây? Nếu không phải bây giờ anh không lại gần em được, nếu không anh nhất định sẽ ôm em hôn một cái!”
“Khâu Chấn Dương, anh có biết xấu hổ hay không vậy?” Lăng Mộc bị hắn nói đến mặt đỏ tai hồng, gia hỏa này da mặt sao lại dày đến như vạy chứ, nói lời âu yếm nhưng mặt lại không hồng lên chút nào!
Khâu Chấn Dương nở mội nụ cười tùy ý, còn nhướng mày cố ý đè thấp thanh âm nói: “Thẹn thùng cái gì? Em hiện tại cũng đã là người của anh rồi, muốn hôn liền hôn, muốn ôm liền ôm! Tiểu Mộc Mộc, chuẩn bị sẵn sàng a, đợi khi thân thể của em tốt rồi, chưa chắc anh có thể nhịn được a ~”
Dứt lời, Khâu Chấn Dương còn tao khí mười phần mà liếʍ liếʍ môi, vệt nước trong suốt bao phủ môi mỏng, sắc khí tràn đầy.
“Cút cút cút! Anh nhanh cút đi cho em!”
Sau khi đuổi Khâu Chấn Dương ra ngoài, Lăng Mộc liều mạng xoa nắn mặt mình, nhệt độ trên mặt trong nhất thời không hạ xuống được.
Y đơn giản cầm áo ngủ đi vào phòng tắm tắm rửa một phen, kết quả sau khi tắm rửa xong, mặt còn đỏ hơn.
Lăng Mộc vùi mình vào trong chăn, tự sa ngã mà hò hét: “A a a a a a a a a Khâu Chấn Dương anh là đồ ngốc X!!!”
Bởi vì lo lắng cho sức khỏe của Lăng Mộc, hôm sau Khâu Chấn Dương đặt báo thức, sáng sớm thức dậy liền nấu cháo dinh dưỡng cho y.
Bởi vì ngày hôm qua nguyên liệu trong bệnh viện không đủ, cho nên chỉ tùy tiện làm một ít, bây giờ trong nhà bếp đã có đầy đủ nguyên liệu, hắn có thể làm một vài món bổ sung dinh dưỡng rồi.
Bữa sáng là bánh bao ăn kèm cùng cháo, Khâu Chấn Dương nấu cháo thịt nạc, lại bỏ thêm một số loại rau củ vào để cân bằng dinh dưỡng, cuối cùng là nêm gia vị vừa ăn vào. Bánh bao thì hắn không biết làm, cũng may còn có đầu bếp hỗ trợ, hắn chỉ cần chuẩn bị nhân là được rồi, nhào bột cũng là do đầu bếp làm nốt. Thấy thời gian còn sớm, hắn còn làm một ít canh trứng, mềm mềm thơm thơm nhìn rất ngon miệng.
Cuối cùng Khâu Chấn Dương làm thêm một ít nước ép trái cây, đều chọn những loại trái cây mà Lăng Mộc thích ăn nhất.
Đợi khi tất cả mọi người đều đã rời giường, bữa sáng cũng đã chuẩn bị xong rồi, Khâu Chấn Dương tự mình bưng lên trên bàn.
“Những thứ này, đều do con làm cả sao?”
Chu Thấm không dám tin nhìn con trai của mình, tuy nói trước đó Khâu Chấn Dương gửi không ít thực đơn và công thức nấu ăn về nhà, cũng nghe nói hắn có mở một cửa hàng ăn uống nào đó trong trường, nhưng Chu Thấm cũng chưa từng để trong lòng, chỉ cho là Khâu Chấn Dương lấy ra từ trong quyển sách nào đó. Kết quả bây giờ con trai đích thân ra tay, trực tiếp khiến cho tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Khâu Chương cũng rất nghi ngờ nhìn hỗn hợp sền sệt trong chén, cầm muỗng chậm chạp không dám đưa lên miệng.
“Mọi người làm sao vậy, tại sao còn chưa ăn?” Khâu Chấn Dương đến bàn ngồi xuống, thấy mọi người cầm thìa không nhúc nhích, không khỏi lên tiếng hỏi.
Lăng Mộc nhìn người Khâu gia hai mặt nhìn nhau, trong lòng cũng hiểu họ đang do dự cái gì, liền cúi đầu múc cháo thổi hai hơi, mặt không đổi sắc mà ăn. Lăng Đang thích uống nước trái cây trước, sau khi uống xong ly nước trái cậy mới cúi đầu ăn cháo, thỉnh thoảng còn gắp thêm mấy món ăn kèm để vào trong cháo để ăn chung.
Khâu Chương thấy hai anh em ăn có vẻ ngon miệng, cũng không do dự nữa, căng da đầu nếm thử một ngụm.
“Đây là cái gì vậy? Hương vị thật kỳ lạ!” Khâu Chương biểu tình nháy mắt trở nên thích thú, gấp không chờ nổi mà ăn ngụm thứ hai.
Chu Thấm cùng Khâu Hạo Lân lúc này cũng nếm thử một ngụm, nháy mắt đã bị hương vị thơm dẻo này đánh sâu vào vị giác, trong khoảng thời gian ngắn chỉ lo ăn cháo, không nói một lời nào.
Một bữa sáng, Khâu Chương ăn năm chén cháo lớn cùng ba cái bánh bao lớn, Khâu Hạo Lân cũng ăn bốn chén cũng hai cái bánh bao, ngay cả Chu Thấm bình thường ăn rất ít cũng phá lệ ăn hai chén, còn no đến mức ngay cả mội cái bánh bao cũng không ăn vô, dư lại nửa cái vẫn là để cho Khâu Chương giải quyết, điều này khiến cho Khâu Chấn Dương cùng anh em Lăng Mộc trợn mắt há hốc mồm.
Tóm lại, sáng nay Khâu Chấn Dương mang đến cho Khâu gia một bữa sáng tuyệt vời!
“Chấn Dương, từ đâu mà em có những công thức nấu ăn đấy?” Sau khi ăn cong, Khâu Hạo Lân đi lại trong lòng khách để tiêu thực, dò hỏi Khâu Chấn Dương.
Anh cùng cha định sau khi ăn sáng xong sẽ cùng nhau đến quân bộ, ai ngờ bây giờ ăn no quá, hai người đều đang đi tới đi lui trong phòng khách để tiêu thực.
Khâu Chấn Dương nhướng mày: “Ặc, lúc trước đền thư viện trường em có thấy qua, cảm thấy khá là thú vị nên thử thôi, chỉ có điều quyển sách kia không tìm thấy nữa, cũng chỉ nhớ được một ít, sau đó có tự làm thử xem ăn như thế nào, ai ngờ hương vị cũng không tệ lắm.”
Hắn bịa chuyện nói dối cho qua, cũng may Khâu Hạo Lân cũng chỉ thuận miệng hỏi một chút thôi, gật gật đầu xong thì không hỏi gì nữa.
Tiêu thực kha khá xong cũng tầm mười lăm phút, lúc này Khâu Chương cùng Khâu Hạo Lân mới ra khỏi nhà đến quân bộ.
“Hôm nay thời tiết không tồi, để anh đưa em đi dạo hoa viên một vòng, hít thở không khí trong lành.” Khâu Chấn Dương nhìn thời tiết bên ngoài, chủ động muốn đưa Lăng Mộc cùng Lăng Đang ra ngoài.
Lăng Mộc gật gật đầu đồng ý, đang muốn dắt Lăng Đang đi, Chu Thấm lại lập tức thò qua nói: “Các con cứ đi đi, ta đưa Lăng Đang đi may đo mấy bộ quần áo. Cái tuổi này trẻ con vừa lớn nhanh vừa thích cái đẹp, không chỉ muốn kích cỡ phải vừa vặn, màu sắc cùng kiểu dáng cũng phải đẹp, Lăng Đang cùng a di đi may quần áo được không?”
Lăng Đang bị Chu Thấm lôi kéo, quay đầu lại nhìn nhìn anh trai.
“A di, không cần phiền toái như vậy đâu, quần áo của Lăng Đang không ít, tất cả đều ở trong trường.” Lăng Mộc ngượng ngùng cự tuyệt, Chu Thấm thật sự quá nhiệt tình, khiến y có chút chống đỡ không được.
Thật ra thì tính cách của y có chút hướng nội, không giỏi ăn nói, trước kia còn có thể ra vẻ hung ác, biểu tình lạnh băng mà cự tuyệt người khác, nhưng bây giờ đây là Chu a di đang toàn tâm toàn ý quan tâm chăm sóc đến bọn họ, Lăng Mộc không thể nào xụ mặt nổi.
“Có gì đâu chứ, nếu không phải bây giờ con không tiếp xúc được với cả A lẫn O, ta còn muốn mang con cùng đi đấy, bây giờ chỉ có thể mang Lăng Đang đi trước.” Nói xong, cũng không đợi Lăng Mộc lại tìm lý do từ chối, Chu Thấm trực tiếp kéo tay Lăng Đang đi, thời điểm đi ra cửa còn nháy mắt ra hiệu với con trai, “Chấn Dương, chúng ta ăn trưa ở ngoài luôn đây, con nhớ phải đưa Lăng Mộc đi chơi a ~”