Chương 45: Buồn phiền của lão công a

Trước khi lên phi hành khí đến thẳng bệnh viện, Khâu Hạo Lân đã để những quân sĩ khác trở về quân bộ, chỉ để lại một tài xế cho phi hành khí của mình mà thôi.

Tình hình của Lăng Đang không tốt, vừa rồi con bị chậm trễ thêm một chút thời gian, thực sự khiến mọi người lo lắng. Nhưng cũng may Khâu Hạo Lân có một chút kinh nghiệm, sau khi kiểm tra sơ qua bằng thiết bị y tế trên phi hành khí xong, sau đó xác nhận không có nguy hiểm gì đến tính mạng, Lăng Mộc cùng Khâu Chấn Dương tức khắc thở phào nhẹ nhõm.

Tài xế điều khiển phi hành khí đến thẳng bệnh viện, Lăng Mộc ngồi bên cạnh Lăng Đang đau lòng cúi đầu nhìn bé.

Khâu Chấn Dương ngồi bên cạnh y, lúc đầu còn chưa cảm nhận được có gì không đúng, cho đến khi từ trên người Lăng Mộc tản mát ra mùi hoa như muốn dụ dỗ làm càn xộc thẳng vào mũi Khâu Chấn Dương, lúc đó hắn rốt cuộc cũng nhận ra bất thường ở đâu.

“Lăng Mộc, em có phải cảm thấy chỗ nào không khỏe hay không?” Khâu Chấn Dương cay mày, đặt tay lên lòng bàn tay của Lăng Mộc, phát hiện ra tay y nóng đến dọa người! Người sau thong thả mà quay đầu nhìn hắn, gò má ửng hồng, ánh mắt tan rã, nhìn có chút không thích hơn thật.

Khâu Hạo Lân cũng không khoẻ đứng dậy, ho nhẹ một tiếng đi đến chỗ xa nhất ngồi xuống, nhắc nhở với Khâu Chấn Dương: “Tin tức tố của cậu ấy không bình thường, lúc ở Lâm gia có phát sinh thêm chuyện gì khác không?”

Khâu Chấn Dương cơ hồ ngay lập tức nhớ tới cái ống tiêm chứa đầy cất lỏng không xác định kia, thấp giọng chửi rủa một tiếng.

“Lâm Vũ Hàm chỉ thị cho thủ hạ tiêm cho em thứ gì đó, kết quả là bị Lăng Mộc cản lại cho em, tên kia còn chết sống không chịu nói đó là thứ gì!” Khâu Chấn Dương cực kỳ khó chịu, nếu như Lăng Mộc xảy ra chuyện gì, cả đời này hắn sẽ không bao giờ tha thứ cho bản thân mình!

Nhìn thấy biểu tình đầy hối hận và đau khổ của em trai, Khâu Hạo Lân cũng cảm thấy có chút đau lòng: “Trước tiên đừng suy nghĩ nhiều, sắp đến bệnh viện rồi, Lăng Mộc sẽ không sao đâu.”

Hôm nay vốn tưởng rằng khi đã có sự chuẩn bị thì mọi chuyện sẽ tương đối thuận lợi, kết quả lại lòi ra nhiều chuyện lung tung rối rắm như vậy, Khâu Hạo Lân cảm thấy thật đau đầu.

“Ta không khống chế được… tin tức tố…” Lăng Mộc thống khổ nắm lấy tay Khâu Chấn Dương, móng tay cắm sâu vào trong da thịt hắn.

Khâu Chấn Dương chỉ có thể cắn răng ôm y thật chặt, không biết phải làm như thế nào. Theo như những gì Lăng Mộc nói thì y đã thật sự không khống chế được tin tức tố của mình, nó cứ tràn ra từng chút một từ tuyến thể sau gáy, như bình nước bị đánh nghiêng, mùi hương từ nhạt nhẽo cho đến dần nồng đậm, dần dần tràn ngập khắp phi hành khí, từng ngóc ngách đều lây nhiễm mùi hương của Lăng Mộc.

Tin tức tố tương đương với một liều thuốc kí©ɧ ɖụ©, Khâu Chấn Dương vừa nôn nóng vừa lo lắng, nhưng đồng thời du͙© vọиɠ chiếm hữu của một Alpha cũng bùng nổ mãnh liệt, mắt đỏ ngầu gắt gao ôm chặt Lăng Mộc, cũng phóng thích tin tức tố của chính mình để che giấu bao bọc lấy mùi hương của Lăng Mộc.

Hai người khác trong phi hành khí bị tin tức tố kí©h thí©ɧ đến cho nên cũng có chút khó chịu, Khâu Hạo Lân thì còn đỡ, chỉ có điều mày nhăn chặt muốn chết, nhưng tài xế đã có chút chịu không nổi, sắc mặt đỏ lên tay chân cũng bắt đầu loạng choạng không kiểm soát được.

Nhận thấy điều này Khâu Hạo Lân lập tức đứng dậy đi đến chỗ tài xế: “Dừng phi hành khí lại đi, ta tới cho, ngươi tự bắt xe về đi.”

Tài xế như trút được gánh nặng mà điều khiển phi hành khí tấp lại vào bên đường, thời điểm bước xuống chân vẫn còn có cảm giác như đạp lên bông.

Sau khi tài xế rời đi, Khâu Hạo Lân lập tức khởi động lại phi hành khí, tiếp tục chạy tới bệnh viện.

Nhưng Lăng Mộc phát tác quá nhanh, toàn thân y đỏ lên, cổ cùng trán nổi đầy gân xanh rõ rệt, cơ thể nhìn như sắp nổ tung ra vậy. Cùng lúc đó, tin tức tố trong cơ thể y cũng tràn ra càng mãnh liệt hơn, khiến cho tin tức tố của Khâu Chấn Dương cũng không thể áp chế được.

“Có thể cậu ấy đã bị tiêm thuốc phá hủy tin tức tố vào, tin tức tố trong cơ thể của cậu ấy đang hỗn loạn, em nhanh chống cho truyền cho cậu ấy một lượng lớn tin tức tố, đánh dấu cậu ấy đi!” Khâu Hạo Lân dù sao cũng có một bó tuổi, đối với mấy thứ này cũng có chút hiểu biết nhất định, lập tức nhắc nhở Khâu Chấn Dương.

Nghe vậy, Khâu Chấn Dương dùng tốc độ nhanh nhất ôm lấy cổ Lăng Mộc, há miệng cắn vào tuyến thể đang căng trướng ửng đỏ kia.

Thân thể Lăng Mộc bắt đầu điên cuồng run rẩy, giống như toàn bộ cơ thể đang bị co giật vậy. Nhưng sau khi được một lượng lớn tin tức tố của Alpha rót vào, y cũng dần ổn định lại, tin tức tố thuộc về Omega cũng không tràn ra nữa, sắc đỏ trên cơ thể cũng dần rút đi. Cơ bắp căng chặt cũng dần được thả lỏng, Lăng Mộc cuối cùng cũng được hít thở một hơi bình thường.

Khâu Chấn Dương cho rằng như vậy là đủ rồi, nhưng răng của hắn vừa rời khỏi tuyến thể của Lăng Mộc, tin tức tố của y lại lần nữa tràn ra.

Biểu tình của Lăng Mộc lại hiện lên vẻ thống khổ một lần nữa.

“Anh! Anh! Như thế này không được!” Khâu Chấn Dương gấp đến độ hô to, đã không còn chút bình tĩnh nào.

Khâu Hạo Lân rống to: “Tiếp tục cắn! Trước khi đến được bệnh viện thì không được nhả ra!”

Thuốc phá hủy tin tức tố là một loại thuốc cấm, Liên Bang không cho phép bán và chế tạo, trước mắt chỉ có quân bộ lúc thẩm vấn phạm nhân mới được phép sử dụng tới. Đối với Alpha loại thuốc này có thể được xem như là chí mạng, nhưng đối với Beta cùng Omega thì lại không quá nghiêm trọng, nhưng sẽ rất thống khổ.

Ánh mắt Khâu Hạo Lân lạnh băng nhìn chằm chằm con đường phía trước, xem ra lần này sau khi trở về, nhất định phải điều tra kỹ Lâm gia một chút.

Nghe theo những gì anh mình nói, Khâu Chấn Dương cắn Lăng Mộc suốt một đường, không ngừng rót tin tức tố của mình vào. Nhìn người trong lòng ngực đã bình tĩnh lại, Khâu Chấn Dương an tâm không ít, nhưng hận ý đối với Lâm gia cũng càng lúc càng lớn.

Một ngày nào đó hắn sẽ lật đổ Lâm gia!

Cuối cùng cũng đến được bệnh viện, bác sĩ cùng hộ sĩ đã sớm nhận được chỉ thị Khâu Hạo Lân nên đã sớm đứng chờ trước cửa bệnh viện, đợi khi phi hành khí hoàn toàn đáp xuống, liền lập tức đem Lăng Đang chuyển dời đến trên giường bệnh, đưa vào trước. Còn bên Lăng Mộc, sẽ có bác sĩ vào phi hành khí tiêm cho y một liều ức chế, lúc này Khâu Chấn Dương mới được phép nhả ra, ôm Lăng Mộc đang vô lực đi xuống.

Cả hai đều được đưa vào phòng cấp cứu, Khâu Chấn Dương ngồi ngoài phòng cấp cứu, sắc mặt tái nhợt nắm chặt tay chờ đợi.

Khâu Hạo Lân vừa gọi điện thoại cho cha cũng bước lại đây, vỗ vỗ bả vai em trai: “Đừng lo lắng, sẽ không có chuyện gì đâu. Loại thuốc kia không tạo ra thường tổn quá lớn cho Omega đâu, sau mấy ngày nữa là có thể hồi phục rồi. Tuy rằng bây giờ nói chuyện này thì không tốt lắm, nhưng anh thật sự còn phải cảm ơn Lăng Mộc, nếu không có cậu ấy giúp em cản lại, sự rằng em không thể trụ nổi cho đến khi rời khỏi Lâm gia.”

Khâu Chấn Dương lắc lắc đầu, không muốn nói chuyện.

Thấy thế, Khâu Hạo Lân chỉ có thể ngồi xuống bên cạnh hắn, cùng hắn ngồi chờ.

Chỉ là thời gian dài chờ đợi sẽ khiến cho người ta nôn nóng, Khâu Chấn Dương bực bội mà vò đầu bứt tóc, sau đó mở đầu cuối lên mạng thăm dò một chút tin tức của Lâm gia.

Hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Lâm gia, càng không bỏ qua cho Lâm Vũ Hàm. Bởi vậy, hắn cần phải tìm hiểu, biết người biết ta, mới có thể có kế hoạch lật đổ nghiền áp bọn họ, chỉ cần một kích có thể đánh sập!

Chỉ có điều tin tức trên mạng dù sao cũng có hạn, Khâu Chấn Dương xem một lát liền nói với Khâu Hạo Lân nói: “Anh, bên anh có thể điều tra chi tiết về Lâm gia hơn được không?”

Khâu Hạo Lân gật đầu: “Được, để lát nữa anh bảo thủ hạ đi tra xem sao, đến lúc đó sẽ gửi cho em một phần.”

“Cảm ơn.”

“Chấn Dương, em…”

Khâu Hạo Lân khó có khi có lời muốn nói nhưng không dám nói, Khâu Chấn Dương nghi hoặc: “Làm sao vậy? Có chuyện gì anh cứ nói thẳng đi, anh em chúng ta không có gì cần phải giấu giếm cả.”

Khâu Hạo Lân liếc mắt nhìn phòng cấp cứu một cái: “Trước đó em gọi cho anh, nhưng tình hình lúc đó tương đối khẩn cấp nên anh không tiện hỏi cho rõ ràng, em thật sự xác định, muốn cùng Lăng Mộc ở bên nhau sao?”

Thấy Khâu Chấn Dương chuẩn bị mở miệng, Khâu Hạo Lân lập tức giơ tay ngăn trở: “Em nghĩ kỹ rồi hẵng trả lời, anh nhìn em từ nhỏ đến lớn, hiểu rất rõ tính cách lẫn sở thích của em, Lăng Mộc không phải là loại hình mà em thích đúng không? Anh không hy vọng em sẽ lại tổn thương đến cậu ấy, trước đó thời điểm từ hôn, biểu hiện của em thật sự rất kiên quyết, khác xa với bây giờ, khó tránh khỏi khiến người khác không thể tin được.”

Trước thì có Trác Hàng cùng Viên Thần Vũ, bây giờ thì là có anh trai, sau này còn có cha mẹ cần phải giải thích nữa, Khâu Chấn Dương tức khắc cảm thấy đầu muốn nở lớn ra. Nhưng vì tương lai tốt đẹp của hắn cùng Lăng Mộc, hắn vẫn nghiêm túc trả lời, nói:

“Anh, em biết mình đang làm cái gì, cũng xác định Lăng Mộc là người mà em thích. Mẫu hình lý tưởng của một người đôi khi cũng sẽ thay đổi theo từng độ tuổi khác nhau, đến tuổi này em cũng đã thành thục không ít, cũng dần dần hiểu được Lăng Mộc mới chính là người mà em thật sự thích.”

Hai anh em trò chuyện không ít, Khâu Chấn Dương nói ra rất nhiều lời thật lòng, cũng bị anh trai mình huấn một phen, nói hắn trước kia quá mức xúc động không suy xét hậu quả. Chỉ có điều, Khâu Chấn Dương của bây giờ khiến cho Khâu Hạo Lân cực kì vui mừng, dù sao thì đoạn đường từ trường đến Lâm gia, rồi từ Lâm gia lại đến thẳng bệnh viện, anh đều thấy rõ, hiểu được rõ ràng những lời mà Khâu Chấn Dương vừa mới nói không phải vì muốn lừa anh cho nên mới nói như vậy.

Nói nói, phòng cấp cứu bên Lăng Đang mở cửa, Khâu Chấn Dương “Tạch” một tiếng đứng lên, đến chỗ bác sĩ, hỏi: “Bác sĩ, Lăng Đang thế nào rồi?”

Bác sĩ tháo khẩu trang xuống: “Người bệnh đã không sao rồi, trước đó cô bé có hiện tượng sắp chết đuối, ít nhiều cũng nhờ mọi người cấp cứu kịp thời, bây giờ chỉ cần nghỉ ngơi một đoạn thời gian thật tốt là được. Khả năng hồi phục của trẻ con rất mạnh, rất nhanh là có thể tung tăng nhảy nhót được rồi.”

Khâu Chấn Dương cảm tạ một phen, tâm tư căng thẳng cũng nhẹ nhõm một nữa.

“Anh, anh đi cùng Lăng Đang trước đi, sắp xếp lại phòng bệnh một chút, em ở đây chờ Lăng Mộc ra.”

“Được.” Khâu Hạo Lân đi theo bác sĩ cũng các hộ sĩ rời đi trước.

Thời gian chờ đợi như càng lúc càng lâu, chờ khi Lăng Mộc được đưa ra khỏi phòng cấp cứu, mắt Khâu Chấn Dương cũng đã che kín một tầng tơ máu.

“Lăng Mộc!”

Thấy các hộ sĩ đẩy người ra, Khâu Chấn Dương lập tức bổ nhào đến bên cạnh giường bệnh, biểu tình lo âu hiện lên rõ ràng. Người trên giường đang mang mặt nạ dưỡng khí, mặt không có chút huyết sắc nào, an tĩnh mà ngủ say, khiến cho đáy lòng Khâu Chấn Dương cũng trở nên thật mềm mại.

“Em ấy sao rồi?”

Bác sĩ là một người lớn tuổi giàu kinh nghiệm, ngữ khí thực hòa ái: “Tiểu tử cậu cứ yên tâm, thuốc phá hủy tin tức tố đối với Omega không có uy hiểm đến tính mạnh, hơn nữa trong quá trình đưa đến đây, cậu lại cho hắn không ít tin tức tố làm công tác trấn an, cho nên tình hình không tệ lắm. Vừa rồi chúng ta đã trung hòa hầu hết lượng thuốc nằm trong máu rồi, nhưng trong thời gian tới cậu ấy sẽ tương đối mẫn cảm với tin tức tố một chút, cố gắng đừng để cho cậu ấy tiếp xúc với quá nhiều người.”

Khâu Chấn Dương nhất thời có chút nghẹn: “Cháu là Alpha của em ấy, có thể đến gần em ấy không?”

Vị bác sĩ kia cười: “Cậu cũng không được, chỉ có Beta mới có thể lại gần thôi.”

“Vậy nó sẽ kéo dài liên tục trong bao lâu?” Khâu Chấn Dương buồn bực hỏi.

“Chắc cũng tầm dăm ba bữa gì đấy, tùy thuộc vào năng lực phục hồi của bệnh nhân nữa.”

Khâu Chấn Dương cũng đi theo đẩy giường đi, các hộ sĩ đem Lăng Mộc đẩy vào trong phòng bệnh của Lăng Đang, Khâu Hạo Lân cũng đi qua xem tình hình như thế nào.

Trước khi các bác sĩ hộ lý rời đi, Khâu Chấn Dương đột nhiên nghĩ đến một vấn đề: “Khoan đã thưa bác sĩ, trước đó vì một chút vấn đề cháu cũng dẫn em ấy đi gặp bác sĩ, họ nói em ấy bị chứ khát cầu tin tức tố, cần phải có một lượng tin tức tố trấn an mỗi ngày, nhưng bây giờ…”

“A, chuyện này không cần lo lắng, thuốc phá hủy tin tức tố mặc dù khiến cậu ấy chịu khổ không ít, nhưng đồng thời cũng đem cái chứng bệnh trước đó triệt tiêu cả rồi, chứng khát cầu tin tức tố của cậu ấy đã được giải quyết.” Bác sĩ cũng cảm thấy có chút thần kỳ, nếu không phải thuốc phá hủy tin tức tố là thuốc cấm, nói không chừng ông sẽ lấy một ít đem về nghiên cứu một phen.

Biểu tình của Khâu Chấn Dương có chút phức tạp, giọng nói khô khan cảm ơn, vẻ mặt đau khổ ngồi xuống ghế đặt bên mép giường của Lăng Mộc, còn dịch ra xa một chút, không dám đến quá gần.

Tuy về thuốc phá hủy tin tức tố dã được giải quyết xong, nhưng chứng khát cầu tin tức tố cũng biến mất, thật sự là có chút không xong a…

Ai, buồn phiền của lão công a…