Nhờ phúc của Lâm Vũ Hàm, sau khi biết Khâu Chấn Dương nhận được lời thách đấu của tiền bối, thái độ của lão sư cũng thay đổi không ít. Dù sao cũng là học sinh mình dạy, mặc kệ nói như thế nào, có thể có dũng khí tiếp nhận thách đấu của tiền bối đã là rất hiếm có rồi, cách nhìn của lão sư đối với Khâu Chấn Dương có sự đổi mới rất lớn.
“Ta thấy ngươi thao tác cơ giáp rất thành thục, còn hệ thống chiến đấu thì sao, quen thuộc không?”
Thời gian buổi chiều Triệu lão sư dứt khoát để cho các học sinh khác tự do luyện tập, chuyên môn mở cho Khâu Chấn Dương một phòng học riêng, để chỉ đạo cho hắn. Giữa các giáo viên luôn luôn có sự ngấm ngầm ganh đua, nếu Khâu Chấn Dương thật có thể thắng tiền bối mang thành tích top đầu của khóa thực hành cơ giáp, Triệu lão sư cũng sẽ được nở mày nở mặt.
Khâu Chấn Dương nhìn giao diện của hệ thống chiến đấu, nhướng mày: “Chắc là cũng được, có một đoạn thời gian không đυ.ng vào, có chỗ không nhớ rõ lắm, phải mày mò chút đã.”
Hệ thống chiến đấu là một hệ thống khác, cần đầu cuối của lão sư xác nhận mới có thể mở ra, cho nên đây xem như là lần đầu tiên Khâu Chấn Dương sờ đến hệ thống chiến đấu.
Triệu lão sư nghe vậy trong lòng có chút sốt ruột, dưới loại tình huống này, thi đấu sau giờ học còn có hi vọng sao?
Bất quá ông cũng biết không thể tạo cho Khâu Chấn Dương áp lực quá lớn, bởi vậy không nói gì thêm, dứt khoát tránh ra để lại cho Khâu Chấn Dương có thời gian làm quen.
“Nguyên thân không hổ là vai chính A, không ngờ ký ức của cơ bắp mạnh như vậy, hơi sờ soạng một chút liền bắt đầu tự phản xạ rồi.” Khâu Chấn Dương công kích phòng ngự của phòng học độc lập này trong chốc lát, rất nhanh đã tìm về được xúc cảm.
Có một câu Lâm Vũ Hàm nói không sai, dù sao thì nguyên thân cũng xuất thân từ quân đoàn thế gia, ông nội, cha, anh trai đều có địa vị cao, dưới trướng còn có một đơn vị cơ giáp riêng, cho nên Khâu Chấn Dương dù không thích cơ giáp, nhưng trên thực tế cũng đã từng được huấn luyện chính thống qua, không thể so sánh với những trận đánh nhỏ mà trường học dạy được.
Khóe miệng nhẹ cong lên, tâm tình của Khâu Chấn Dương sung sướиɠ thật sự, trực tiếp mở hệ thống chiến đấu mô phỏng trong phòng học, bắt đầu cùng cơ giáp tự động thông minh đối kháng.
Thời điểm Triệu lão sư trở lại đây cũng đã là hai mươi phút sau, thứ nhìn thấy chính là Khâu Chấn Dương đang hoàn toàn nghiền áp những cơ giáp tự động thông minh đó. Trong lòng cả kinh, dứt khoát đóng lại cửa phòng học, rồi đứng ở cửa nhìn kỹ thao tác của Khâu Chấn Dương.
Chờ đến khi mười cơ giáp theo mức độ tăng dần đều bị Khâu Chấn Dương đánh bại, Triệu lão sư đại khái xác định tỷ thí sau giờ tan học hẳn không có vấn đề gì.
Thời điểm Khâu Chấn Dương từ cơ giáp leo xuống dưới nghỉ ngơi, Triệu lão sư đi tới cảm khái: “Thực lực của cậu thật sự rất mạnh, không hổ là con trai của thượng tướng.”
“Lão sư quá khen, chủ yếu là do trước kia bị lão ba còn có ca ca cưỡng ép luyện tập, còn nếu muốn nói về năng lực thực chiến, ta vẫn còn kém xa.” Khâu Chấn Dương cũng không phải khiêm tốn, chủ yếu là sau khi xuyên lại đây hắn xem không ít video cơ giáp thực chiến, tự nhận thấy chênh lệch với mình không phải là một tí tẹo.
Triệu lão sư lại lắc đầu: “Ở trong trường chúng ta, những thao tác vừa rồi của cậu rất không tồi, hơn nữa bây giờ cậu còn nhỏ tuổi, thiên phú cao như thế hoàn toàn có thể đoán được thành tựu trong tương lai như thế nào.”
Khâu Chấn Dương nhún vai, không tiếp tục nói về đề tài nữa, lần nữa bò lên cơ giáp chuẩn bị luyện tập thêm vài lần.
Triệu lão sư liền đứng một bên nhìn hình thức chiến đấu của Khâu Chấn Dương, ngẫu nhiên chỉ ra một ít chi tiết có lỗ hổng, khiến cho phương thức chiến đấu của Khâu Chấn Dương càng thêm hoàn thiện. Dù sao thì cũng là lão sư, Lâm Vũ Hàm có thể thành thạo phương thức chiến đấu như vậy chắc hẳn cũng học từ lão sư của mình cả, cũng cần phải hướng dẫn Khâu Chấn Dương, nó giúp ít rất nhiều trong việc chuẩn bị cho cuộc đối đầu.
Thời điểm chuông tan học vang lên, Khâu Chấn Dương hoàn toàn hưng phấn, thần thái sáng láng mà ra cửa.
“Ngươi cẩn thận một chút, ta đón Lăng Đang về liền tới đây.” Lăng Mộc vẫn luôn ở ngoài phòng học không xa chờ, thấy Khâu Chấn Dương đi ra liền tiến lên nói.
“Biết mà, các em chậm một chút, ta không sao.” Khâu Chấn Dương cười tủm tỉm mà đáp lời, mắt nhìn Lăng Mộc rời đi.
Trác Hàng cùng Viên Thần Vũ tất nhiên cũng đi theo bên cạnh hắn, hai người cùng Khâu Chấn Dương đên lầu năm phòng khiêu chiến. Khiến người khác không nghĩ tới chính là, tin tức Khâu Chấn Dương tiếp nhận khiêu chiến của tiền bối năm ba chỉ trong một thời gian ngắn đã truyền khắp năm nhất, cho nên đa số người sau khi tan học không vội vã trở về, mà đi theo phía sau, chuẩn bị xem náo nhiệt.
Cơ giáp chiến đấu, tân sinh còn chưa được nhìn thấy trong thực tế đâu, nên tất nhiên không muốn bỏ lỡ!
Lầu năm cùng lầu sáu nơi chuyên dùng cho thi đấu, mỗi tầng đều có gần mười phòng riêng biệt. Mỗi phòng có hai đài cơ giáp, hệ thống phòng ngự cũng cực cao, hoàn toàn có thể ngăn trở sức công phá từ hai cơ giáp bên trong.
Thời điểm đến lầu năm, Lâm Vũ Hàm đang ngồi ngoài sảnh chờ, nhìn thấy Khâu Chấn Dương mang theo một đám người đi lên, tức khắc trào phúng: “Sao vậy, đây là mang theo người tiếp thêm can đảm sao? Đúng là đồ nhất gan.”
Khâu Chấn Dương nhún vai: “Người cũng không phải do ta mang đến, bọn họ đều là nghe nói Lâm học trưởng muốn nghiền áp ta, chạy tới xem náo nhiệt.”
Đám người phía sau thập phần cổ động, hô to:
“Khâu Chấn Dương cố lên!”
“Để cho bọn họ biết tân sinh chúng ta cũng không phải dễ chọc!”
“Đánh hắn!”
Lâm Vũ Hàm mặt đen cắn răng: “Được, nếu bọn họ chờ mong như vậy, ta tuyệt đối sẽ dùng thời gian ngắn nhất đánh bại ngươi!”
Dứt lời, trực tiếp đến chỗ lão sư đăng ký thuê phòng, Khâu Chấn Dương cười, cũng đi theo.
Hai người đi làm kiểm tra trước chiến đấu, Viên Thần Vũ cau mày, nhịn không được nói với Trác Hàng: “Người này thật không biết xấu hổ, ỷ mình lớn tuổi liền có thể không biết xấu hổ như vậy sao? Thân là học trưởng năm ba lại đi khiêu chiến tân sinh đã thực không công bằng rồi, bây giờ nghe người khác đến cổ vũ Chấn Dương cố lên liền bực bội, ai, quả thực ném đi mặt mũi của tiền bối!”
Âm thanh nói chuyện của Viên Thần Vũ không nhỏ, vừa lúc có học trưởng vừa bước ra từ phòng thi đấu bên cạnh, bỗng nhiên nghe được lời này biểu tình liền cứng đờ.
“Năm ba khiêu chiến tân sinh?” Alpha này cả người đầy mồ hôi dừng lại bước chân, không thể tin được mà nhìn về phía Viên Thần Vũ.
“Đúng vậy, chính là tên kia, học trưởng Lâm Vũ Hàm, đặc biệt chạy đến khu vực tân sinh của chúng ta khiêu chiến đấy!” Có cơ hội hạ thấp người mình ghét, Viên Thần Vũ từ trước đến nay sẽ không bao giờ bỏ qua, lúc này vẫn còn đang liếng thoắng không ngừng với vị học trưởng kia.
Nghe một hồi, mặt Alpha kia liền đen lại, sau khi thương lượng cùng đồng lại một chút, trực tiếp đem tin tức này đăng lên diễn đàn công khai năm ba.
‘Năm ba Lâm Vũ Hàm, vậy mà lại bức ép một tân sinh so đấu cơ giáp, từ khi nào học viện lại tồn tại loại người tanh tưởi như thế vậy? ’
Tin tức được đăng lên không lâu, lượt phản hồi không ít, có rất nhiều người vì xem náo nhiệt, trực tiếp từ các nơi chạy đến tòa nhà huấn luyện.
Đương nhiên, những điều này Khâu Chấn Dương cùng Lâm Vũ Hàm đều không biết, giờ phút này bọn họ đã cởi xuống đầu cuối trên cổ tay, kiểm tra cơ thể xong, chuẩn bị từ phòng kiểm tra đến phòng so đấu.
“Nếu muốn đầu hàng thì nói sớm đi, không cần kéo dài thời gian, bằng không, đợi khi ta không cẩn thận làm ngươi bị thương, đến lúc đó thì không kịp đâu.” Lâm Vũ Hàm nhìn Khâu Chấn Dương cười lạnh, hắn muốn thông qua chuyện này để bước đầu chứng minh cho cha mẹ thấy, không cần phải lấy lòng Khâu gia gì đó, chỉ dựa vào tư chất của Lâm Vũ Hàm hắn, hoàn toàn có được sự công nhận của ông nội, có được vị trí người thừa kế của Lâm gia!
Khâu Chấn Dương mặt vô biểu tình: “Nga, vậy bắt đầu đi.”
Ngữ khí thờ ơ càng làm cho Lâm Vũ Hàm thêm nghiến răng nghiến lợi, đè nén lửa giận bước đến chỗ một bộ cơ giáp trong phòng.
Khâu Chấn Dương không nhanh không chậm mà đi đến bộ cơ giáp khác, trèo lên, khởi động, chuẩn bị.
Cơ giáp của trường học mặc dù được sử dụng để so đấu, cũng chỉ dùng cho vật lộn thuần thúy mà thôi. Không giống với cơ giáp quân dụng, có cả đạn dùng để công kích, công khích tầm xa cùng cận chiến đều rất tiện.
So đấu có thể lựa chọn công khai hoặc không công khai, bởi vì có nhiều người đến xem, cho nên trận so đấu này hai người đều đồng ý công khai, người bên ngoài có thể thông qua vách tường trong suốt một mặt mà nhìn vào tình hình thực tế bên trong, nhưng người bên trong lại không nhìn thấy bên ngoài, chủ yếu là vì để tập trung sự chú ý hơn.
“So đấu bắt đầu.”
Lão sư ấn nút, vách ngăn pha lê giữa hai đài cơ giáp liền hạ xuống.
“Đi chết đi!” Lâm Vũ Hàm tiến lên tung ra một kích nặng nề, thao tác cơ giáp chạy như bay đến chỗ Khâu Chấn Dương. Cơ giáp nặng nề chỉ cần chạy vài bước đã đến gần đối thủ, một đấm với góc độ xảo quyệt được tung ra.
Hai mắt Khâu Chấn Dương híp lại, không chút hốt hoảng nào mà tránh đi, tay phải đỡ đòn đồng thời nhảy lên giữa không trung, trực tiếp lộn nhào một cái ra sau lưng Lâm Vũ Hàm. Người sau phản ứng cực nhanh, lập tức thủ thế dao bổ qua, nện lên vùng điều khiển trên cơ giáp của Khâu Chấn Dương, cũng mượn lực nhảy lên, để không còn đưa lưng về phía hắn.
Những người ở bên ngoài vây xem không kìm được mà kinh hô.
“Trời ạ, ta nhớ rõ kỹ thuật lộn nhào này rất khó đúng không? Phải đến năm hai ta mới có thể miễn cưỡng thực hiện được nó!” Người nói ra lời này chính là vị học trưởng nào đó đến xem náo nhiệt, thần sắc kinh ngạc bộc lộ ra ngoài.
“Năm hai ngươi có thể làm được đã rất không tồi rồi, ta phải đến thẳng năm ba mới có thể thực hiện được đây.”
“Trình độ của Lâm Vũ Hàm không phân cao thấp với năm tư đấy, vị học đệ này vậy mà có thể né được hắn, thật sự lợi hại.”
Bên trong, Khâu Chấn Dương cùng Lâm Vũ Hàm đã tiến hành lần thứ hai giao phong, cơ giáp của hai người đã gần như vật lộn với nhau, thanh âm kim loại va chạm vang lên không ngường. Khâu Chấn Dương nhìn vào những gì được viết trong nguyên tác mà căm ghét hắn cực kì, Lâm Vũ Hàm chắc chắn muốn đánh bại hắn chỉ vì muốn chứng minh cho cha mẹ thấy mình đủ ưu tú, vì vậy hai ngươi bọn họ không hề nương tay, vật lộn dị thường kịch liệt.
Hình ảnh hai người so đấu được truyền thẳng đến văn phòng, Triệu lão sư như thấy được mùi ngon mà nhìn, thường thường đánh giá hai câu, hấp dẫn mấy lão sư không có lớp cũng thò qua xem.
Trận chiến bùng nổ khi Khâu Chấn Dương bị Lâm Vũ Hàm dùng một đấm đánh ngã xuống đất, những người nhìn chằm chằm vào trận so đấu này đồng thời kinh hô, vì người bị ngã xuống mặt đất mà đổ một phen mồ hôi lạnh.
“A, thật đúng là không tồi a.” Khâu Chấn Dương sắc mặt đỏ lên, cắn răng thao tác cơ giáp tránh né Lâm Vũ Hàm đang không ngừng muốn đá vào chân mình, lợi dụng vách tường, hai chân giẫm thật mạnh, trực tiếp thoát khỏi phạm vi rượt đuổi của Lâm Vũ Hàm.
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn thật sự so đấu với người khác, kinh nghiệm thực chiến không đủ. Hơn nữa Lâm Vũ Hàm lại liên tục tung ra ám chiêu, khó lòng phòng bị, khiến cho Khâu Chấn Dương ăn rất nhiều mệt. Nhưng ngoại trừ việc nhìn có hơi thê thảm chút, trên thực tế Khâu Chấn Dương cũng không thật sự bị yếu thế, mà ngược lại, ám chiêu Lâm Vũ Hàm tung ra dần dần mất đi tác dụng, luôn luôn bị Khâu Chấn Dương đoán trước hóa giải.
“Thao, tiểu tử này thật xảo quyệt!” Lâm Vũ Hàm mắng một tiếng, nhìn cơ giáp đối diện một lần nữa đứng lên, sắc mặt càng thêm bực bội.
Lâm Vũ Hàm giỏi lợi dụng chi tiết để gài bẫy đối thủ, tìm được sơ hở, nhưng đến khi so đấu với Khâu Chấn Dương, hắn lại cảm giác có chút vô lực. Dùng nhiều mánh khóe như vậy vẫn không đủ để hạ gục Khâu Chấn Dương, đều trực tiếp bị né tránh, sau đó lại rất khó có thể lại gài bẫy Khâu Chấn Dương nữa.
Đồng thời, hắn cũng phát hiện người đối diện cơ hồ là càng đánh càng hăng, ngay từ đầu chỉ tung ra những chiêu có phương thức thuần túy phòng ngự, nhưng hiện tại chẳng những đã có thể tránh né công kích của mình, còn có thể dùng phương thức mới công kích mình.
Trong lòng Lâm Vũ Hàm nhảy dựng, bị suy nghĩ vừa mới toát ra của mình dọa sợ tới mức da đầu tê dại.
Trong lúc Khâu Chấn Dương cùng mình so đấu, hắn đang dùng tốc độ kinh người mà tiến bộ!
Đây rốt cuộc là cái loại quái vật vì vậy!