Chương 37: Tới kiếm chuyện

Chuyện xảy ra vào ngày học hôm đó, tin tức Lâm Nặc bị xử phạt còn có đình chỉ học cơ hồ truyền khắp toàn bộ năm nhất.

Dù sao thì gần như mỗi ban đều có học viên đăng ký học khóa thực hành cơ giáp, động tĩnh lúc đó nháo rất lớn, cho nên có không ít người chú ý đến kết quả xử lý sau đó. Ngay cả những người tham gia vào cuộc chiến, cũng đều bị trọng phạt một lần, viết kiểm điểm, ngoại trừ cái này ra, còn lại vẫn có thể đi học bình thường.

Sau một tuần lại đến buổi học cơ giáp, buổi sáng sau khi Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc đưa Lăng Đang đi học xong, liền cùng đi đến tòa nhà huấn luyện.

Có kinh nghiệm thao tác lần trước, lúc này thao tác của Lăng Mộc cuối cùng cũng không còn chỉ có thể thao tác tay chân nữa, mà có thể cùng Khâu Chấn Dương chậm chạy trên đường băng.

“Được lắm a, nhanh như vậy đã có thể đuổi kịp ta, đợi đến chiều chúng ta thử tăng tốc xem sao.” Gần đến giờ cơm trưa, Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc xuống khỏi cơ giáp, người trước bốn phía tán thưởng.

Khóe môi Lăng Mộc hơi cong một chút, ánh mắt chân thành mà nhìn về phía Khâu Chấn Dương: “Cảm ơn.”

Dù sao thì lão sư không có biện pháp chiếu cố đến từng học viên một, hơn nữa bởi vì sự tình lần trước, lão sư đối với bọn họ, những người tham gia vào đợt ẩu đả lần trước, càng không chú trọng chỉ đạo, cho nên nếu không có Khâu Chấn Dương, Lăng Mộc căn bản không có biện pháp trong thời gian ngắn như vậy đã có thể thực hiện những thao tác kia. Huống hồ Lăng Mộc không thể không thừa nhận, Khâu Chấn Dương ở phương diện về cơ giáp có thiên phú cao hơn người bình thường rất nhiều

“Thời gian không sai biệt lắm, sắp đến lúc tiếng chuông vang lên rồi, chúng ta chuẩn bị về đi.”

Tòa nhà huấn luyện chen chúc nhiều người, Khâu Chấn Dương muốn chuẩn bị sẵn sàng trước, nếu không sợ rằng đợi lát nữa sẽ phải bị kẹt lại trong đám đông.

Lăng Mộc không quan tâm lắm, cầm lấy túi rồi đi theo Khâu Chấn Dương vào thang máy.

Chẳng qua hai người còn chưa tới cửa thang máy, liền bị người khác chặn đường.

“Ngươi chính là Khâu Chấn Dương?”

Trước mặt là thanh niên cao gầy vẻ mặt ngạo ý cùng với hai tùy tùng, trong mắt mang ý khinh thường mà nhìn Khâu Chấn Dương: “Ta còn tưởng là loại mặt hàng gì, nhìn qua cũng không mạnh lắm. A, cũng không biết cha mẹ đang bị ma ám gì, một hai phải tạo quan hệ với loại người như ngươi, rõ ràng chỉ cần chờ ta tốt nghiệp là có thể cho bọn họ mọi thứ mà họ muốn.”

Khâu Chấn Dương che trước người Lăng Mộc, nhìn thẳng người trước mặt này.

Hắn tìm tòi trong ký ức, cũng không có ấn tượng gì với thanh niên này.

Bất quá căn cứ những lời vừa rồi mà hắn nói, Khâu Chấn Dương suy đoán người này có thể là anh trai của Lâm Nặc, con trai trưởng của Lâm Chí Viễn - Lâm Vũ Hàm.

Người này ở trong nguyên tác chỉ được nhắc qua vài lần, xu hướng giới tính của hắn có chút khác so với những người khác, càng thích những người có bề ngoài giống Beta như Lăng Mộc, bởi vì tính cách, cảm xúc, thân thể cũng không mảnh mai như Omega, thực thích hợp với những trò chơi biếи ŧɦái của hắn. Cho nên trong nguyên tác, Lâm Vũ Hàm không ngừng quấy rầy Lăng Mộc, thậm chí có một lần còn hạ dược với Lăng Mộc, thiếu chút nữa đem người cưỡng bức.

Tưởng tượng đến chuyện đó, Khâu Chấn Dương mặt liền cúi xuống dưới.

“Như thế nào, đây là nhìn thấy ta nên sợ tới mức không nói nên lời sao?” Lâm Vũ Hàm mang biểu tình tràn ngập khinh thường, bởi vì Khâu Chấn Dương có gia thế hiển hách, thành tích đứng đầu, tinh thần lực còn là S cấp hiếm thấy, cho nên thường xuyên bị cha lấy ra thuyết giáo hắn. Hai người căn bản chưa thấy mặt nhau, nhưng Lâm Vũ Hàm đã sớm đối với cái người nhỏ hơn mình hai tuổi này đố kỵ hận đan xen.

Khâu Chấn Dương hờ hững nhìn hắn, biểu tình không có một chút thả lỏng nào: “Trước khi ngươi khẩu xuất cuồng ngôn như vậy, không thể tự giới thiệu bản thân trước sao? Hay là ngươi cảm thấy, ai cũng sẽ biết một tiểu lâu la như ngươi?”

“Tiểu lâu la?” Nháy mắt, Lâm Vũ Hàm bị chọc tức đến mức đỉnh đầu như muốn bốc khói, “A, được, nếu ngươi nói ta là tiểu lâu la, vậy thì được, ngươi xuất thân thủ tịch quân đoàn thế gia, chắc là thao tác cơ giáp rất mạnh đúng không, chúng ta so đấu một trận thì thế nào?”

Lăng Mộc ở phía sau kéo kéo cánh tay Khâu Chấn Dương, nghiêng người nhẹ giọng nói: “Hắn là anh trai của Lâm Nặc, Lâm Vũ Hàm, làm người xấc xược còn rất hẹp hòi, đừng trúng bẫy rập của hắn.”

Dù sao thì y cũng từng tiếp xúc qua với Lâm Vũ Hàm, lúc trước ở Lâm gia cũng từng nhiều lần bị hắn đến tìm phiền toái, bởi vậy nên nhắc nhở Khâu Chấn Dương một chút.

Được Lăng Mộc lo lắng, trong lòng Khâu Chấn Dương cảm thấy rất ấm áp. Nhưng mà Lâm Vũ Hàm này, hắn sẽ không bỏ qua. Người ta dù sao cũng đã tìm tới cửa, làm sao có chuyện tùy tiện bỏ qua?

“Đừng lo lắng.” Khâu Chấn Dương quay đầu lại vỗ vỗ tay Lăng Mộc.

Vừa rồi Lâm Vũ Hàm chú ý tới Lăng Mộc, chỉ muốn xác nhận xem quan hệ của hai người họ có như những gì Lâm Nặc nói hay không. Giờ nhìn bộ dáng của hai người bọn họ, trên cơ bản đã rõ ràng tám chín phần rồi.

Từ trước đến nay hắn luôn thích cái người có bộ dáng giống Beta như Lăng Mộc này, cho nên thời điểm biết Lăng Mộc là Omega, thực sự hưng phấn một phen, lúc y còn ở Lâm gia không ít lần quấy rối y, chỉ là đối phương từ trước tới nay đều đối với mình như rắn rết, còn một lời không hợp liền đánh nhau, trong mắt vẫn luôn tràn đầy chán ghét.

Nhưng bây giờ, y lại tránh phía sau của một Alpha khác, hai người nói chuyện cùng động tác nhìn qua đều rất thân mật.

Lâm Vũ Hàm nghiến nghiến răng, nhịn không được mở miệng trào phúng: “Còn tưởng rằng Lăng Mộc là tảng đá a, không nghĩ tới đối mặt với gia thế và tiền tài, vẫn không khác người thường là bao? Trước kia ngươi đối ta chưa từng một lần cho sắc mặt tốt, bây giờ xem ra, là Lâm gia không thể lọt vào mắt ngươi.”

Lăng Mộc lạnh lùng nhìn hắn, không nói một lời.

Cái loại lời nói ngu ngốc như vây, từ trước đến nay y luôn lười phản bác.

Khâu Chấn Dương lại mỉm cười: “Không liên quan gì đến gia thế và tiền tài sao? Dù sao thì cái loại ngu ngốc như ngươi, có mấy ai bình thường?”

“Ngươi mẹ nó nói ai đấy!” Lâm Vũ Hàm nổi giận.

“Ai trả lời thì chính là người đó.” Khâu Chấn Dương nhún vai.

Lúc này Trác Hàng cùng Viên Thần Vũ cũng chú ý tới tình huống bên này, ăn ý mà liếc mắt nhìn nhau rồi đi đến bên này.

Lâm Vũ Hàm vừa thấy đã biết là đến kiếm chuyện, Viên Thần Vũ vừa đến đã không khách khí mà nói: “Tên ngu ngốc từ nơi nào tới, còn không bò tới đây cho ông nội!”

Kết hợp một chút với lời Khâu Chấn Dương nói trước đó, khóe miệng Lăng Mộc giương lên, câu ra một chút ý cười.

Hai tùy tùng đi phía sau Lâm Vũ Hàm cũng nhịn không được: “Tiểu tử nơi nào tới, thấy học trưởng mà không biết chào hỏi cũng thôi đi, còn kiêu ngạo như vậy, tố chất của tân sinh bây giờ kém như vậy sao?”

“Tố chất?” Khâu Chấn Dương nhướng mày, cười lạnh một tiếng, “Hình như là các ngươi tới kiếm chuyện trước, còn nói một đống lời khó hiểu mà. Sao vậy, trí nhớ của học trưởng không tốt, cần ta giúp ngươi nhớ lại một chút sao?”

Tên tùy tùng kia muốn tiến lên đánh một trận, Lâm Vũ Hàm lại duỗi tay đem người ngăn cản.

“Nhiều lời vô ích, nếu ngươi tự tin như vậy, vậy cùng ta làm một trận tỷ thí cơ giáp đi.” Lâm Vũ Hàm quyết tâm muốn so đấu với Khâu Chấn Dương, thành tích của hắn trong khóa thực hành cơ giáp cũng được xem như đứng top đầu của ban, tuyệt đối có thể làm cho Khâu Chấn Dương xấu mặt!

Bởi vì Khâu Chấn Dương đã trở thành người nổi tiếng trong nhóm tân sinh năm nay, hơn nữa cộng với chuyện hỗn chiến lần trước, dẫn tới nhất cử nhất động của hắn đều có không ít người chú ý. Lần này nhìn thấy có tiền bối tìm đến của kiếm chuyện, càng có không ít người vây xem.

Lúc này có một đồng học vây xem lên tiếng:

“Năm ba lại đi khiêu chiến với tân sinh chúng ta, rõ ràng chính là bắt nạt kẻ khách.”

“Đúng vậy, quá không công bằng đi? Hôm nay lão sư của chúng ta mới bắt đầu giảng dạy về các chứng năng của các nút điều khiển trong cơ giáp đấy.”

“Ta mới vừa đến gần, nghe được Lăng Mộc nói người này chính là anh trai của Lâm Nặc, chậc chậc chậc, sao người nhà này đều vô liêm sỉ quá vậy!”

Đây là khu vực dành cho tân sinh, trong mắt mọi người đây là tiền bối đến đây kiếm chuyện.

Lâm Vũ Hàm bị bọn họ nới đến mức sắc mặt xanh mét, một hàm răng trắng đều sắp bị cắn nát.

“Các ngươi nói xong chưa?” Trầm giọng gầm lên một tiếng, những đồng học khác cũng không dám nói nữa, miễn cho hỏa khí của Lâm Vũ Hàm đốt tới trên người bọn họ, “Không công bằng chỗ nào? Khâu Chấn Dương chính là con trai của thủ tịch quân đoàn thế gia, không biết là đã tiếp xúc với cơ giáp sớm hơn chúng ta bao nhiêu năm đâu! Sợ thì cứ việc nói thẳng, đừng có dong dong dài dài giống Omega như vậy.”

Nhóm Omega vây xem bên cạnh tức khắc cảm thấy như đang bị xúc phạm, ấn tượng đối với Lâm Vũ Hàm kém tới cực điểm.

Khâu Chấn Dương cười nhạo một tiếng: “Ta chưa nói không thể so, ngươi nhảy ra nhiều lý do như thế làm gì? Nhưng thời gian tỉ thí thì chọn sau khi tan học buổi chiều này đi, bây giờ chúng ta còn phải về nhà ăn cơm trưa.”

Lâm Vũ Hàm hừ hừ: “Được a, cho ngươi thời gian một buổi trưa làm chuẩn bị tâm lý, bốn giờ lầu năm phòng khiêu chiến, không tới không phải Alpha.”

Trước khi đi, Lâm Vũ Hàm còn giơ ngón giữa với Khâu Chấn Dương.

Khâu Chấn Dương: Thật đúng là một đám tâm thần...

Chờ sau khi Lâm Vũ Hàm dẫn người rời đi, Trác Hàng hỏi Khâu Chấn Dương: “Cậu muốn so với hắn thật đấy à? Hắn là ai a?”

“Anh trai của Lâm Nặc, Lâm Vũ Hàm.”

Viên Thần Vũ có chút lo lắng mà nói: “Chấn Dương cậu trước kia thực không thích cơ giáp đúng không, tuy rằng trong lúc lên lớp thao tác của cậu rất không tồi, nhưng nếu thật sự dùng cơ giáp đánh nhau, có phần thắng không?”

Lăng Mộc về phương diện này không đủ hiểu Khâu Chấn Dương, chỉ có thể đứng một bên nghe, nghe vậy tay rũ bên người hơi hơi nắm chặt.

“Đợi tới chiều xem sao, không có việc gì, về ăn cơm trước đã.” Khâu Chấn Dương tùy ý mà cười một cái, dắt tay Lăng Mộc rời đi trước.

Một đường bị nắm tay dắt đi, trên đường có không ít người quay đầu lại nhìn bọn họ, Lăng Mộc lại không hề có cảm giác gì, chỉ lo cúi đầu không biết đang suy nghĩ cái gì.

Khâu Chấn Dương thấy buồn cười, nhịn không được đùa y: “Nghĩ cái gì mà xuất thần như vậy?”

Lăng Mộc bị âm thanh của hắn gọi hồn trở về, bỗng nhiên phát hiện tay mình tay đang bị người ta nắm, nhanh chóng rút tay về, nhíu mày trừng mắt liếc nhìn Khâu Chấn Dương một cái: “Ngươi còn có tâm tình đùa giỡn sao? Lâm Vũ Hàm rất khó đối phó, kiếm chuyện với ngươi chỉ sợ là có liên quan đến chuyện của Lâm Nặc. Chuyện do ta gây nên, chiều nay ngươi đừng đi.”

“Sao lại có thể nói là do em gây nên được? Là do Lâm Nặc hâm mộ ghen tị hận không thể chịu được hai chúng ta ở bên nhau, anh trai của hắn cũng không phải thứ tốt đẹp gì, nếu hắn muốn bị ta đánh, thì có lý nào lại không làm?” Khâu Chấn Dương không thích Lăng Mộc lúc nào cũng muốn đem mọi chuyện đổ lên đầu bản thân, tuy rằng hắn biết Lăng Mộc đây là đang lo lắng cho mình, nhưng hắn càng muốn đứng phía trước Lăng Mộc, trở thành lá chắn của y.

Lăng Mộc vẫn cảm thấy không yên tâm: “Nói thật đi, trình độ chiến đấu bằng cơ giáp của ngươi như thế nào?”

Tuy rằng trên lớp đều là nhờ Khâu Chấn Dương dạy y, nhưng Lăng Mộc đối với những cái khác lại hoàn toàn không biết gì cả.

Khâu Chấn Dương dường như nghiêm túc mà tự hỏi một phen, lại thả ra một câu: “Ta cũng không biết.”

Lăng Mộc trợn trắng mắt, mặc kệ hắn, lặng lẽ bước đi. Khâu Chấn Dương thấy thế nhanh chóng chạy theo sau, trong miệng còn kêu: “Tiểu Mộc Mộc, chiều nay sau khi em đón Lăng Đang về nhớ đến cổ vũ cho ta a! Có tình yêu của em chúc phúc, ta nhất định sẽ toàn lực ứng đánh thắng cái tên ngu ngốc kia!”

“Cút cút cút!”

Thật ra thì Khâu Chấn Dương nói không biết, cũng không phải là lừa gạt Lăng Mộc. Tuy rằng hắn có ký ức của nguyên thân, nhưng chân chính thao tác vẫn sẽ có khác biệt, hơn nữa hắn không có chút hiểu biết nào đối với thực lực của Lâm Vũ Hàm, bởi vậy so đấu buổi chiều nay có khả năng rất lớn sẽ thua.

Nhưng không phải vẫn còn thời gian sao, hắn có thể lâm thời ôm chân Phật, luyện tập thuần thục một phen.